1 Ngày nảy ngày nay, có một thanh niên tên là Nguyễn Kim Hậu, hai mươi tư tuổi, gọi hắn là vô tích sự hay vô công rỗi nghề cũng chẳng sai. Suốt ngày đắm mình trong thế giới ảo, bị mang tai tiếng cũng là điều đương nhiên.
2 Linh hồn của Kim Hậu phiêu du lơ đãng không gian vô tận, hắn thật sự không hiểu tại sao mình chết rồi mà vẫn còn ý thức, càng kỳ quái là tại sao mình cứ phiêu du lơ đãng trong cái không gian quái lạ này.
3 Tối hôm ấy mẫu thân hắn quấn quýt mà ôm hắn cả buổi, mà ngồi bên cạnh là Mã Đinh, nét mặt cũng rất là ngưng trọng. Hai người nhìn nhau một lúc, cuối cùng vẫn là cùng nhau gật nhẹ.
4 Mắt thấy hai người đã ly khai, lão Ai Tề Áo vẫn đang nhẹ nhàng bế tiểu Mai Lâm ôn hòa cười nói:"Hài tử, cha mẹ ngươi một thời gian nữa sẽ không về, qua nhà gia gia chơi nhé, đảm bảo sẽ không thiếu đồ chơi cho ngươi đâu".
5 Thu đi đông về, hiện tại đang là mùa đông giá rét, ngoài trời tuyết rơi bao phủ trắng xóa cả một mảnh thiên địa. Cũng rất trùng hợp khi trên đại lục Vô Biên khí hậu quanh năm cũng có bốn mùa, đồng đều theo từng quý xuân hạ thu đông như ở địa cầu.
6 Mai Lâm mở sang trang kế tiếp, lần này là một mục giới thiệu về chức nghiệp và hệ thống tu luyện của mọi người trên đại lục này. Chức nghiệp tại Vô biên đại lục khá đa dạng và cũng khá nhằng nhịt, Cơ bản cửu đại chức nghiệp: Chiến sĩ, Pháp Sư, Mục sư, Thuật sĩ, Xạ thủ, Kỵ sĩ, Vu sư, Hóa hình sư, Shaman.
7 Khép lại Cuốn sách dày cộm, Mai Lâm thở dài:“Ông trời tại sao lại cho ta vào cái thế giới kỳ lạ tới vậy, có thể nói là tổng hợp những thứ ta mơ ước lại cùng một chỗ,một kiểu tồn tại hổ lốn tất cả đều trộn vào, như thể thế giới này tạo ra được tạo ra từ trí tượng tượng của ta mà ra vậy.
8 Du ngoạn trên lưng Mai Phỉ Sâm gần một ngày đường, nhà hắn tuy cách tháp của lão Ai tề áo khá xa, nhưng với tốc độ của Mai Phỉ Sâm thì cũng chỉ tiêu tốn xấp xỉ một ngày đường thời gian mà thôi.
9 Một hồi tâm tình ủ rũ của hắn thoáng hòa hoãn hơn một chốc, đang là Mai Lâm mải mê ngắm mỹ cảnh về đêm, hắn chợt thấy có gì đó không ổn, cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo sởn cả gai ốc.
10 "Tách, tách". . . Từ từ mở mắt tỉnh lại, đập vào mắt Mai Lâm là một cái trần đá. Mà hắn thì đang nằm trên một cái bệ đá. “Ừm? mình đang ở trong sơn động? có người cứu mình?.
11 Bạch Y "Nam Tử" từ đầu chăm chú nhìn mọi biểu hiện của Mai Lâm, thấy hắn không có một điểm dối trá, bỗng lớn tiếng bật cười:"Hahahaha. . . Khặc khặc!!! ( sặc), Ehèm! tiểu tử, ngươi xác thực vẫn là quá ngây thơ, bất quá, có thể nói ra nhưng lời như vậy cũng là làm lão phu rất ngạc nhiên,ta làm ảnh hưởng tu vi của ngươi, vậy mà ngươi cũng là không có dùng nổi đóa thái độ với ta nói chuyện, thật sự là một tiểu tử thú vị.
12 Qua vài canh giờ tĩnh dưỡng điều thức, Mai Lâm tinh lực đã hoàn toàn hồi phục, mà việc hắn cả đêm biến mắt làm Mai Phỉ Sâm cực kỳ lo lắng, bất quá, trước lúc nó định đi tìm Mai Lâm thì hắn đã tự trở lại.
13 Lúc trở về, thấy Mai Lâm xách cái giỏ đầy dược thảo về làm lão Ai Tề Áo cũng là kỳ quái, thậm chí hắn cũng là trơ mặt mà xin vài viên ma hạch từ lão Ai Tề Áo:“Ai Tề Áo gia gia, ngài cho ta xin vài viên ma hạch cấp một để hấp thu được không ạ?”Lão Ai Tề Áo đang ung dung uống trà cũng là kinh ngạc nhìn Mai Lâm hỏi:“Tiểu tử, không cần phải vội làm gì, muốn bước vào trở lại giả nguyên cảnh chờ thêm một hai tháng cũng là có chết ai đâu?”.
14 Hỏa cầu thuật!Tay Mai Lâm vận chuyển ma lực theo sự chỉ điểm của Bạch lão, liên tục áp súc tụ lại, tạo thành một cái hình cầu lửa cỡ nắm tay hắn. Bỗng hắn ném viên hỏa cầu vào một cây đại thụ trước mặtĐoàng!!!~Vừa mới tung ra một đòn hỏa cầu thuật, Mai Lâm lại ngay lập tức vận ra một đạo tia lôi điện bồi tiếp vào đáng thương cây đại thụ.
15 Phừng, phừng!!!Vẫn là trong sơn động nhỏ sau núi, mà lúc này Bạch lão hiện đang phiêu phù nhàn nhã luyện hóa linh dược để chuẩn bị luyện chế Giả tinh đan.
16 Cảm giác trong đan điền hiện giờ vận chuyển vòng xoáy kỳ dị, Mai Lâm lúc này cũng là không biết phải nói thế nào. Trước đây là hai vòng xoáy hoàn toàn khác biệt thì giờ hai vòng xoáy này giao thoa thành một thể, không dung hợp nhưng lại là một thể.
17 Cuối cùng hôm sau, Mai Lâm vẫn là nghe theo lời Bạch lão, đành phải đi xin lão Ai Tề Áo một bộ vũ kỹ để tu luyện bước đầu. Đang là lão Ai Tề Áo vẫn như thường lệ cặm cụi gặp chân gà, Mai Lâm tiến tới hỏi:“Ai Tề Áo gia gia, người có bộ kiếm kỹ nào không ném cho ta một quyển?”.
18 cTiếp đó qua vài ngày, Mai Lâm mặc dù đã bước đầu nắm bắt được phàm giai của Lôi Vũ Phá Thiên Không, nhưng hắn vẫn là không ngừng củng cố luyện tập bộ vũ kỹ này, cùng với rèn luyện tốc độ xuất chiêu, hiện giờ dường kiếm của hắn đã dần khó có thể dùng mắt thường để nhìn thấy.
19 Lại ngồi vào bồn nước, hít một hơi thật sâu, mở nắp hai bình nước thuốc, hắn lần này đột phá muốn sử dụng nước thuốc để phụ trợ, đầu tư hẳn hai giọt chuẩn bị đột phá.
20 Trọng lực không gian thuật” cao cấp địa giai ma pháp kỹ, thuộc loại không gian ma pháp thuật cực kỳ hiếm có. Trọng lực thuật tu luyện bước đầu tiểu thành có thể điều khiển trọng lực nặng thêm hoặc nhẹ đi trăm cân theo một bán kinh nhất định, dần dần theo người sử dụng tu luyện mà có thể gia tăng áp lực, đại thành có thể tùy tâm sở dụng trọng lực trong bán kính rộng lớn hơn, tùy thuộc thực lực người tu luyện.
Thể loại: Xuyên Không, Nữ Phụ, Truyện Teen
Số chương: 15
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 157