21 Sáng sớm một ngày nọ, thay vì luyện múa kiếm như trước thì, Mai Lâm luyện tập chém cọc gỗ. Tới quá trưa, ăn uống vội vã xong hắn cũng không nghỉ ngơi mà là liền tiếp tục tập luyện trọng lực thuật mà Bạch lão mới cho hắn.
22 Mặt trời lại bắt đầu nhú lên từ xa xa đường chân trời, đi theo là những tia nắng ấp áp cũng từ từ chiếu rọi quang cảnh muôn nơi, tiếng chim hót líu lo, tiếng những tiểu động vật sào sạc trong bụi cỏ.
23 Hây!, Hây!, hấp!”Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!Hơn mười cọc gỗ từ bốn phương tám hướng xé gió gào thét bay tới người một thiếu niên tay cầm hắc trường kiếm, hai bàn tay hắn đeo găng tay cắt ngón, chân người thiếu niên mang một đôi giày đen, đang không ngừng chém làm đôi những cọc gỗ với những hướng bay liên tiếp biến ảo, thay đổi quỹ đạo, nhằm không cho người thiếu niên này một cơ hội nào cả.
24 Mai Lâm cũng đã dự định đột phá tam tinh thì tìm cách xin lão Ai Tề Áo cho xuống núi, nhưng có vẻ đã không cần nữa rồi. “Tất cả những gì tốt nhất ta cũng đã dạy hết cho ngươi, bây giờ ngươi cần đi ra ngoài lịch lãm góp nhặt thêm nhiều kinh nghiệm thực tế hơn nữa.
25 Sáng sớm tinh mơ, khi mặt trời còn đang uể oải mà mới bắt đầu nhú lên từ đằng xa xa phía sau dãy núi. Lúc này Mai Lâm đang sắp xếp hành lý, chuẩn bị bắt đầu cho cuộc hành trình của mình.
26 Vô Biên Đại Lục ta tới rồi đây!. . . Hả?!!. . . AAAA!!!!!!!!!”RẦM!Một thiếu nên ăn mặc một bộ trang phục cực kỳ quái dị bỗng không biết xuất hiện từ đâu, rơi từ trên trời xuống một con phố đông người.
27 Bước ra khỏi dong binh công hội, Merlin có cảm giác xúc động muốn hộc máu. Nguyên lai mấy câu hỏi bâng quơ kia hắn cũng có thể trực tiếp hỏi ban lễ tân của dong binh công hội chứ cũng không phải tốn cái gì ba mươi kim tệ.
28 Merlin cứ giả vờ như không biết, bắt đầu lòng vòng dẫn dụ những kẻ bám đuôi vào nhưng chỗ đông người, hòng quan sát đánh giá thêm tình hình. Hắn dừng lại trước một sạp quầy bán đồ lưu niệm, vừa giả vờ cầm xem một món đồ, cẩn thận liếc nhìn xung quanh tứ phía.
29 Xuất động vũ kỹ cơn lốc loạn đao của mình, gã cơ bắp như một cái máy chém di động với lưỡi đao sắc bén hướng về phía Merlin mà loạn chém. Biết mình quá xem nhẹ địch thủ, Merlin cũng không còn thái độ không nghiêm túc nữa, thân thủ của hắn nhanh chóng di động tới cực hạn, chánh né những đợt loạn đao của gã cơ bắp.
30 Merlin cũng không biết thật sự sắp có tai họa ngập đầu tìm tới cửa, hiện giờ hắn đang thong thả tản bộ trên con đường thẳng hướng Ma Thú rừng rậm. Vừa đi hắn vừa trao đổi với Bạch lão:“Sư Phụ, lần sau người đừng để con lại một mình như vậy nha, lỡ con bị bọn chúng thay nhau hãm… Khụ! Phanh thây thì sao?”“Thế ngươi nghĩ cứ phải bám gót vi sư mãi sao? Không cho ngươi trải qua ít kinh nghiệm thì làm sao có thể trưởng thành? Sau này kể như không có ta ở bên cạnh thì ngươi cứ để xâu xé mặc bây à? Nên nhớ rằng ngươi bây giờ cái gì cũng phải dựa vào chính mình, ta sẽ chỉ ra tay trợ giúp vào thời điểm sinh tử tồn vong mà thôi ”Bạch lão răn dạy Merlin nói.
31 Trong một khu rừng chằng chịt cây cối rậm rạp, có một đoàn thể với nhân số hai mươi người đang chậm rãi hành tẩu, người nào người nấy đều luôn trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, đảo mắt cảnh giác nhìn xung quanh bốn phía động tĩnh, tùy thời đề phòng nếu có biến cố xảy ra thì sẽ có thể kịp phản ứng lại.
32 Grào!!!Con Hắc Mao Hùng thứ hai vừa mới lao ra từ trong rừng, liền chứng kiến đồng bạn của mình bị một đám nhân loại vây công, cũng ngay lập tức gầm giận dữ lên đánh úp lại từ bên mạn phải của đội hình.
33 Ầm! Ầm…Đất đá dưới chân con Hắc Mao Hùng bỗng nhiên bạo tạc rồi bắn văng hết lên trời làm bụi mù xung quanh bay tứ tung. Tất nhiên con gấu đáng thương này đã lãnh trọn ma kỹ của cô nàng pháp sư thi triển ra.
34 Viễn cổ chú ngữ, một loại ngôn ngữ cổ xưa cực kỳ thần bí mà xuyên suốt thời kỳ hàng vạn năm qua ở Vô Biên đại lục chúng vẫn luôn tồn tại, có người nói đây là ngôn ngữ của đáng sáng thế, có người lại đồn rằng đây là ngôn ngữ từ thời kỳ viễn cổ vài vạn năm trước.
35 Merlin tuy rất bất ngờ về chuyện này, nhưng hắn cũng không muốn lấn sau vào chuyện riêng của người khác, cho nên suy đi nghĩ lại một lúc thì hắn quyết định âm thầm thối lui coi như không có chuyện gì.
36 Một ngày mới lại vừa mới bắt đầu, khi mà mặt trời vừa mới mọc lên từ sau dãy núi, đoàn người Merlin đã rục rịch người thì bắt đầu hạ xuống lều trại, người thì buộc xác hai con gấu chiến lợi phẩm cho cuộc săn này chuẩn bị khởi hành về trấn.
37 Nghe theo lệnh của Lưu Tuần, từ trong nhóm người Lang Hổ dong binh đoàn bước ra hai gã có tu vi ngũ tinh giả nguyên cảnh. Cả hai hùng hổ định đi tới chỗ Merlin thì bỗng nhiên có một thân ảnh cao lớn mạnh mẽ , giống như một bức tường sắt chắn lại trước mặt chúng.
38 Vút!Một thân ảnh người thiếu niên nhanh như chớp xuyên qua những lùm cây rậm rạp. Rầm Rập! Rầm Rập!Theo sau người thiếu niên này là một nhóm người có nhân số khoảng chừng hơn hai mươi, ba mươi người.
39 Ọc!. . . Khụ! Khụ! Khụ!”Melrin vừa mới tỉnh lại thì ngay lập tức đã mãnh liệt ho khan ra một búng nước, một trận đau đầu đột nhiên nổi lên làm hắn nhất thời cảm thấy nhức nhối.
40 Sau một bữa ăn tối bằng chính con cá xấu số Merlin giết được, hắn liền nhanh chóng thoáng ngồi điều thức lại một chút, sau đó cứ như vậy nằm vật xuống thảm cỏ lăn ra ngủ như chết.