1 Giang Lăng ngồi dựa vào giường , xuyên qua cửa phòng ngắm nhìn bầu trời bên ngoài. Tuy đã là tháng tư âm lịch , nhưng bầu trời ở cổ đại xanh biếc , mây trắng như tơ.
2 Trương Lưu Phương bị ánh mắt này nhìn xem thì trong lòng chột dạ , nhưng Giang Lăng bất quá chỉ là một cái tiểu cô nương mới mười bốn tuổi , lúc trước cũng không có gì là lợi hại nên Trương Lưu Phương cũng không thật sự rất sợ nàng.
3 Giang Lăng tìm trong trí nhớ của nguyên chủ vẫn không ra đáp án , liền thôi không suy nghĩ đến nữa. Đem gối đầu kê lại thật tốt , chậm rãi nằm lại trên giường.
4 " Ngươi khi đó bệnh , đại phu xem qua đều lắc đầu , kết quả có một hòa thượng đến đây cho ngươi cái mộc bài này , nói là có thể cứu ngươi một mạng. Lúc đầu ta cũng không có tin , không nghĩ đến ngươi từ lúc đeo nó thân thể quả nhiên là tốt lên , đúng là Phật Tổ phù hộ a ! " " Hòa thượng kia đâu ? " " Không biết đi đâu nữa.
5 " Được rồi , ngươi rửa tay chạy nhanh về phòng viết chữ đi , một lát nương về thấy ngươi không viết thì lại tức giận. " Giang Lăng suy nghĩ chắc nương cũng gần về , liền đuổi Giang Đào đi.
6 " Lão hắc ! " một tiếng kêu từ trong phòng truyền đến. Nghe tiếng kêu của chủ nhân , con chó kia dừng lại một chút , nhưng vẫn lẻn đến trước mặt Giang Lăng , thật thân thiết dùng đầu cọ cọ vào đùi nàng ,nó lại lắc lắc cái đuôi , chính là bộ dáng lấy lòng.
7 Đi theo Vương đại nương một lát liền đến đường lớn , nhìn trước sau một chút , Giang Lăng mới phát hiện nơi nàng ở cách trấn nhỏ rất gần. Đứng ở đầu thôn là có thể thấy được những căn nhà trấn trên.
8 " Như thế nào ? " Vương đại nương quay trở lại. Giang Lăng nhìn xem thì ra giấy kia là viết đang cần thuê tiểu nhị. Giang Lăng không muốn dối gạt Vương đại nương , huống hồ , còn muốn nhờ nàng thuyết phục Lí Thanh Hà.
9 Giang Lăng nói xong lời này , đoán là Lí Thanh Hà sẽ cực lực phản đối , nhưng nàng lại không nói gì , trong phòng rơi vào một mảnh yên tĩnh. " Như thế nào ? " Giang Lăng đảo mắt nhìn qua , thấy Lí Thanh Hà và Giang Đào đều đang nhìn mình bằng ánh mắt kinh dị , giống như là từ trước tới nay chưa từng quen biết nàng , Giang Lăng có chút khó xử.
10 " Cái kia. . . . . Nhà Lưu Đại Hoè ở thôn chúng ta được xem như là người giàu có , có hai mươi mẫu ruộng tốt , phía trên có lão gia tử , vợ chồng Lưu Đại Hòe sinh được ba nữ , hai nam.
11 Ngày thứ hai tỉnh lại , Giang Lăng cảm thấy nội lực tràn đầy , tinh thần sảng khoái. Linh khí trong không gian tràn ngập , luyện công hiệu suất tăng lên nhiều.
12 " Giang cô nương , người xem phòng ở này. . . . . . . . " Vương đại nương nhìn thấy Giang Lăng đã trầm tư một lúc lâu không lên tiếng , bỗng nhiên trong lòng cảm thấy không thể bỏ lỡ , nhịn không được cẩn thận mở miệng nói.
13 Lại xem , ngài nói hai nhà đổi phòng vì sao người trong thôn phải ký tên ? Nguyên lai là ở đại Đường có một cái quy củ , muốn bán nhà thì phải trưng cầu thân nhân và ý kiến láng giềng.
14 Lí Thanh Hà chỉ nói Trương Lưu Phương nên vì người thân mà tích khẩu đức , liền không nói nữa. Giữa ban ngày , Trương Lưu Phương cũng không dám cậy mạnh mà phá cửa phòng Lí Thanh Hà.
15 Trương Lưu Phương từ lúc lập gia đình đến nay , bình thường không thiếu cùng bà bà , tướng công cãi ầm ĩ ; cùng nhà mẹ đẻ ca ca ,tẩu tẩu cãi ầm ĩ ; cùng hàng xóm láng giềng cãi ầm ĩ.
16 " Có còn tiền hay không đó là chuyện của nhà chúng ta , không cần ngươi quan tâm ; nếu ngươi không lấy giấy nợ ra cho chúng ta xem , vu khống , vậy thì đừng có nói là chúng ta nợ ngươi tiền.
17 Xem ra khí sắc kém như thế , hẳn là do ban đầu bệnh nặng mà thành. Nếu đem thân thể này từ từ điều dưỡng cho tốt , làn da khôi phục lại sáng bóng , đem lông mày tỉa lại , thì khuôn mặt này cũng có thể mê đảo mọi người a ! Tuy có chút ngại gương mặt này có điểm xinh đẹp , nhưng sâu trong nội tâm Giang Lăng vẫn cao hứng.
18 Giang Lăng quay người lại , cùng Vương nhị tẩu hướng về tửu lâu mà đi. Trên đường nói chuyện phiếm , Giang Lăng biết được nhà họ Vương hiện tại có mười sáu người , cũng có khoảng hai mươi mẫu ruộng.
19 Không biết duyên cớ gì , mỗi lần Giang Lăng đến Vương gia , lão hắc đối với nàng đều cực kỳ nhiệt tình. Mà lúc này ba con chó nhỏ tựa hồ đều muốn cùng nàng thân thiết , đụng đến chân nàng , thân hình mập mạp đong đưa đuôi , vươn đầu lưỡi liếm vạt áo của Giang Lăng , bộ dáng chính là muốn lấy lòng.
20 Rau xanh tươi tự nhiên xào ăn là ngon nhất , nhưng Giang Lăng từ ngày đó tiếp nhận nấu cơm đến nay , cũng không dám áp dụng hành vi phá sản như vậy. Trong nhà lưng còn mang nợ , một đồng tiền hận không thể tính toán ra hai , nơi nào còn tiền đi mua dầu ? Nhìn hủ đựng dầu chỉ còn một vòng dưới đáy , Giang Lăng không xào rau mà chuyển sang luộc.