1 Ngoài cửa sổ hoa nở vô cùng rực rỡ, tựa như muốn đáp lại sự phẫn nộ của ai đó, một màu sắc tiên diễm tới lóa mắt, lại thanh lãnh dưới trăng, phảng phất như một dàn vũ nữ xinh đẹp, cảnh đẹp ý vui.
2
Ngay sau đó chủy thủ bị Diệp Quân Trì cướp lấy dễ dàng rồi ném qua một bên.
Thực lực chênh lệch quá lớn, Kỷ Viên còn chưa kịp phản ứng, trong tay đã trống không, chỉ có thể dùng sắc mặt băng lãnh nhìn Diệp Quân Trì chậm rãi tới gần.
3 Diệp Quân Trì vẫn thường hay tới ngắm Kỷ Viên, tối nay vừa lúc lại không tới. Kỷ Viên cũng chẳng biết cái thanh chủy thủ chém sắt như chém bùn kia đang ở đâu, tạm thời cũng không tìm thấy vũ khí phòng thân vừa tay, nhớ tới lời cam đoan của hệ thống, mang theo tín nhiệm vô điều kiện với hệ thống, mang theo tay không ra khỏi phòng.
4
Vẻ mặt Kỷ Viên vô cảm nằm trên giường nhìn chằm chằm lên trần, ngẩn ngơ.
Nếu không phải hệ thống quy định vẻ mặt nhất định phải là không có biểu cảm gì, vậy hẳn mặt hắn bây giờ chính là vẻ mặt của sống không còn gì luyến tiếc.
5 Thế giới này có phần khác biệt so với thế giới tu chân trong tiểu thuyết mà trước kia Kỷ Viên gặp khi thỉnh thoảng đọc tiểu thuyết, không phân chia tu vi, cấp bậc, mọi người muốn phán đoán xem ai mạnh ai yếu, thì xắn tay áo lên làm một trận mới biết được.
6
Ánh nến âm u chiếu sáng khuôn mặt dịu ngoan và thanh nhã của người thanh niên, trên khuôn mặt nhợt nhạt là một nụ cười thật tươi, y đưa tay đóng cửa lao lại, che miệng ho khan vài tiếng: “A Viên, có bị thương không?”
Trong nháy mắt, Kỷ Viên nhìn thấy y mà ngây ngẩn cả người, hắn nhìn thẳng vào khuôn mặt của y, tận tới khi hệ thống ho khan nhắc nhở có khuynh hướng OOC, hắn mới vì sợ hãi bị sét đánh mà hồi thần.
7
Kỷ Sơn đỏ mắt trừng nam nhân đang đi không nhanh cũng không chậm tới, ánh sáng trong rừng cây hôn ám, nhất thời cũng không chú ý tới diện mạo của nam nhân, gã lạnh lùng hỏi: “Ngươi nói gì?”
Hiển nhiên Kỷ Sơn còn chấn động hơn cả Kỷ Viên.
8
Diệp Quân Trì đè Kỷ Viên lại, tìm tới miệng vết thương đêm qua đã cắn, há miệng lại cắn tiếp.
Chờ tới khi hắn đi, Kỷ Viên đã sắp trở thành một Kỷ Viên bị phế thực sự.
9
Chú ý tới việc đột nhiên Kỷ Viên lại trở nên trầm mặc đi, Diệp Quân Trì nhướng mày: “Ta cũng không nói điều gì buồn cười, sao vậy, sợ ta ra tay rồi sẽ làm liên lụy tới Kỷ gia?”
Thực ra tình cảm của nguyên chủ với gia tộc cũng chẳng hề sâu đậm.
10
Thấy Lạc Tu Ý không biết điều chút nào, hưng phấn tới gần như không nói nên lời, Kỷ Viên trầm mặc một chút, dùng ánh mắt cảnh cáo: đại huynh đệ, đủ chưa, buông tay ra được không?
Hệ thống cũng trầm mặc một chút: “Xin đừng ăn nói lung tung.
11 Dù có thế nào, sau khi Kỷ Viên đến thế giới này hơn nửa tháng, cuối cùng cũng thành công thoát khỏi thiết lập nữ hài đại chíp chíp, nhanh chóng biến thành một hán tử đại chíp chíp hàng thật giá thật.
12 Hệ thống nhớ lại nhiệm vụ làm lần trước một chút, cái bộ dáng khi Kỷ Viên chạy tới núi sau Ma cung vào buổi đêm khuya khoắt, rồi lại nhìn nhìn bộ dáng run rẩy như gà con của hắn bây giờ, lặng im.
13 Những người xung quanh chỉ trích hồi lâu, thấy Diệp Quân Trì vẫn luôn dùng bộ dáng chuyện không liên quan gì tới mình, giọng nói dần nhỏ lại, theo phản xạ nhìn về phía Triệu Bất Thần.
14
Tấn Hà thuộc vùng sông nước, theo như lời hệ thống giới thiệu với Kỷ Viên, thì không khác với Giang Nam ở thế giới kia là bao.
Dương Ninh cách Tấn Hà thật sự quá xa, cơ thể Kỷ Viên cũng không chịu nổi việc cưỡi kiếm cả ngày, mà Diệp Quân Trì cũng không vội, Kỷ Viên cũng không lo, thương lượng một chút, tối nay nghỉ ngơi trong khu rừng này, ngày mai sẽ rời khỏi núi Thừa Dương rồi sẽ suy xét xem nên mua ngựa hay là đi thuyền.
15
Muốn đi từ Dương Ninh xuống Tấn Hà, đi đường thủy tiện hơn một chút. Thế giới này khác với tiểu thuyết tu chân mà Kỷ Viên từng đọc, muốn đi đâu là có thể bay một chút là tới, huống hồ…
Nghe nói khắp cả thiên hạ bây giờ đầu người đắt giá nhất một cái là của Diệp Quân Trì, một cái là của hắn.
16
Biểu tỷ nào từ đâu ra vậy?
Kỷ Viên có hơi ngơ ngẩn, lập tức nghe thấy Diệp Quân Trì lên tiếng, trong giọng nói từ tính còn mang theo chút ý cười: “Chưa tới Tấn Hà, đã gặp được người của Giang gia rồi.
17 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kỷ Viên im lặng trong giây lát: “Quá phận quá rồi.
18
Kỷ Viên có một tật xấu, khi xúc động, người khác nói gì hắn sẽ lập tức nghe theo.
Ví dụ như khi nghe thấy hệ thống nói một câu đập ngất Diệp Quân Trì…
Chờ tới khi người ngất rồi hắn mới kịp phản ứng lại, lệ rơi đầy mặt: “Ta chỉ nghe lời ngươi thôi mà, không bị coi là OOC chứ?”
Hệ thống nói: “… Ta không phán ngươi OOC, ngươi nên nghĩ xem tới lúc Diệp Quân Trì tỉnh lại nên giải thích thế nào đi.
19 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên đường tới Giang gia, Kỷ Viên vẫn luôn tức giận bất bình: “Hệ thống! Ngươi có cảm thấy Diệp Quân Trì đối xử với ta cứ như với vật nuôi không!”
Hệ thống nói: “Đâu cần ta cảm thấy vậy, ngươi chính là vật nuôi mà.
20 Ed: t có sửa lại xưng hô giữa Diệp công và Giang tỷ cho nuột hơn nhé, t cx sẽ sửa lại trong chg trc luôn:>