61
Kỷ Viên nhìn Lạc Tu Ý trên mặt viết hai chữ “Tra nam” to tướng, xoay người ném bội kiếm cho y, ngữ khí lãnh đạm: “Tỷ ấy về rồi. ”
Lạc Tu Ý bắt lấy bội kiếm của mình theo phản xạ, ngẩn ra: “Về rồi?”
“Không phải là về chỗ của huynh.
62 Căn nhà rất lớn, ánh hoàng hôn buổi chiều tà hắt vào trong phòng cũng không chạm tới mép giường, tuy rằng chỉ là độ ấm mờ mịt hư vô, nhưng vẫn thật xa vời, không thể với tới.
63
Con người luôn rất dễ quên.
Ví dụ như, khi Kỷ Viên rời giường đi bộ một chút, có nói với Diệp mỗ còn đang nằm trên giường mình khóc lóc cầu xin tha thứ rằng: “Ngày mai chúng ta thành thân đi, động phòng gì cũng tùy ngươi.
64
Ed: sau bao sóng gió, may mắn mọi chuyện đã kết thúc trong êm đẹp, chương cuối truyện đã được trình làng r đây ạ!
Hồi Trì thực sự chính là một kiếm linh.