1 Thích Thiếu Thương chờ ở quán bar của hắn.
Quán bar tên là Waiting Bar, thức uống ưa chuộng nhất của khách cũng tên là Waiting, dần dần, ai nấy đều rõ tâm tư của Thích Thiếu Thương.
2 Nhìn bộ dáng hùng hổ của Cố Tích Triều, Thích Thiếu Thương chợt ngơ ngẩn.
Lại nhớ đến năm đó ở khách điếm An Thuận, y nghiến răng nghiến lợi: “Mãi mà ngươi không chết, ta sắp bị ngươi bức điên rồi!”
Giết người, cũng có thể giết một cách đúng lý hợp tình như vậy.
3 Xuân đến, mầm non xanh mơn mởn điểm trên nhành cây đầu ngõ, không khí thấm đẫm hương hoa.
Thích Thiếu Thương mua một bó lan to, cắm trong bình, tưởng tượng đến bộ dáng người nọ hít lấy hít để hương hoa thật đáng yêu, nhịn không được mà cười rộ.
4 Thích Thiếu Thương cẩn thận pha một ly rượu.
Lớp bên dưới đỏ sẫm, nồng như máu tươi.
Rồi nhạt dần, nhạt dần, cho đến tầng trên cùng thì hoàn toàn trong suốt.
5 “Có phải những ngày vui vẻ chẳng thể kéo dài?” Vẫn là Cố Tích Triều phá vỡ trầm mặc.
“Quái vật mà chúng ta đã gặp phải… Ta đã điều tra một chút, quái vật đó —-” y nhướng mày nhìn Thích Thiếu Thương, “là cương thi hút máu người.
6 Đêm đen kịt. Tia chớp qua đi, khiến cho đêm càng thêm tăm tối đến mức khó có thể chịu được.
Đau đớn đổ ập lên người, tim dường như bị đao cắt xẻ, máu chảy thành sông, mỗi một lần hít thở là mỗi lần khổ sở khôn nguôi.
7 Cố Tích Triều nhắm mắt, niềm hân hoan chực trào ra khỏi lồng ngực.
Bóng đêm lạnh lùng như ngàn năm trước, nhưng trước sau vẫn bất đồng, phải không? Hắn và y, như hai dòng sông uốn quanh vượt thời gian tìm về nguồn cội một ngàn năm trước, đêm nay cuối cùng cũng quyện hòa làm một, từ nay về sau, trọn kiếp cùng nhau.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 96