1 Tiết tốCổ Mặc Y, là một tác gia nổi tiếng trên mạng lưu truyền gần đây. Cô nàng nổi bật với phong cách viết truyện độc đáo, cùng ưu sủng nữ chính vô cùng.
2 Cổ Thiên Nguyệt nghiêng người rơi từ không trung xuống, hơi kìm lực giây lát mất bóng ở con hẻm. Hơi điểm mi tâm, cười khổ. Bước chân về phía quán Cappuchino Musicland - chỗ hẹn giữa cô và La Khả Ân.
3 Nhìn người trước mặt Thiên Nguyệt không thể không cảm thán, thế giới này cũng quá nhỏ bé đi. Đi tới đi lui, ở đâu cũng thấy nam chủ vô song. Nếu không phải định lực cô tốt cùng sự thản nhiên lạnh nhạt có sẵn trong gen, hẳn sẽ mất tự chủ mà siêu lòng thôi.
4 Đêm khuya hôm qua kể chuyện mãi mà Mạc Tứ Ly vẫn không chịu đi, sống chết bám lấy tố cáo cô hại hắn không ngủ được. Người này kỳ thực giống trẻ con cứ vòi vĩnh muốn ngủ cùng cô, một lúc sau không chịu nổi, Thiên Nguyệt liền tung chân mặc kệ hắn đang bị thương đạp vài phát, hắn mới ngoan ngoãn im lặng.
5 Đứng trước cửa phòng đang khoá chặt, trên trán dường như nảy lên gân xanh, hắn đang làm trò gì vậy? Xoa xoa trán nhức đầu, cô chưa từng nghĩ có một ngày phải vội vàng gấp gáp chăm lo cho một người xa lạ.
6 "Tôi nên gọi em là Cổ Thiên Nguyệt, hay Cổ Nguyệt Thần đây!?" Thanh âm ôn nhu như mật rót vào tai cô chẳng khác gì sét giữa trời quang. "Thầy. . . !" Thiên Nguyệt đứng bật dậy, suýt chao đảo ngã ghế.
7 Ngồi ở băng ghế đá nghỉ ngơi, Cổ Nguyệt Thần lấy trong túi ra lọ khử trùng cùng bông gòn thấm nước, cùng la liệt thuốc mỡ các loại rơi ra trên đất. Cô vội ngồi xuống nhặt, thoáng có chút thất thần, đắm chìm trong cơn gió nhẹ qua đi, liền xả ra một hơi thở dài.
8 Lúc đến hiện trường đã hết sức hỗn loạn, phải mất một lúc quan sát cô mới tìm được Thân Mã Ni. Cổ Nguyệt Thần dựa sát tường đi vào trong, từng bước trầm ổn hơi thở nhạt đến mức không ngờ.
9 Không khí ái muội dâng lên ngập tràn, chỉ là nhanh chóng nóng bỏng thì cũng rút đi rất nhanh, để lại khoảng lặng lạnh bức người. Tôn Kỳ Dương phẫn nộ gầm nhẹ:"Cổ Thiên Nguyệt! Em.
10 Cả khoảng trời rộng mênh mông, ai chứa chấp ta bây giờ. Tia nắng sớm tràn vào căn phòng lớn, màu trắng dưới màu nắng nhẹ nhàng càng thêm ấm áp. Gió khẽ lung lay màn che, lùa vào phòng những nỗi bâng khuâng.
11 "Lý do?" Nguyện Thần khiêu mi, sắc mặt lạnh lùng giọng trầm trầm. "Chỉ một tấm thôi. " Người đàn ông cười đầy thiện ý, càng tăng thêm vẻ đẹp hoà nhã thanh cao của anh ta.
12 Đến nhà hàng XX, đường Y. Cổ Nguyệt Thần cởi dây an toàn, thản nhiên bước xuống xe xem Kiêu Chi Hàn như gã lái xe vẫy đến, đuổi đi. Hiển nhiên Kiêu Chi Hàn bị tức giận không nhẹ khi nhìn thấy cô cứ bình nhiên đi vào nhà hàng.
13 *lau mồ hôi* ta suýt nữa ngủ mất rồi. . hehe. . . . . . . . . cảm phiền mọi người cân nhắc trước khi đọc. . . :D Văn phòng nháy mắt vì sự xuất hiện của Du Thanh Nhi mà dấy lên một hồi nóng bỏng ám muội.
14 Trong đêm tối hơn mười mấy chiếc xe vụt đi với ánh đèn sáng chói cả khu vực, đồng loạt rẽ vào đoạn đường vắng đang thi công gần núi. Người đàn ông cao gầy dẫn đầu hướng về phía chiếc xe bị đụng đến méo mó không ra hình dạng, bên trong nhờ đèn xe yếu ớt đủ để thấy tình hình tệ ra sao.
15 "Đúng a! Lão Đại hẳn rất lợi hại đi, nếu không Nhị thiếu đã chẳng đề cử tín nhiệm cô nha. " Lão Lục hé răng cười, song như nghĩ tới gì đó liền mở miệng cười gian:"Không nên là JQ đi, nếu không tại sao lại giấu cô không cho diện kiến?" "Aii, Nhị thiếu đây là thương hoa tiếc ngọc, cậu thì biết gì chứ.
16 Vừa bước vào hình ảnh hai người như tranh vẽ đập vào mặt làm Kiêu Chi Hàn bỗng thấy chói mắt vô cùng. Người đàn ông tựa bức tượng được điêu khắc hoàn mỹ từng nét đều tinh tế rắn rỏi khoẻ khắn, lại có chút âm nhu của nữ nhân làm người ta bị mê hoặc.
17 Nguyệt Thần hưng phấn lôi tài liệu giới thiệu về mảnh đất châu Úc, vui vẻ nghiên cứu địa điểm tốt. Đi Great Barrier hay Cầu Sydney đây? Sea Life Sydney Aquarium? Hay State Library NSW.
18 Ngày hôm sau, Nguyệt Thần khỏi bệnh liền vui đến mức nhảy cẩn lên, còn đâu bộ dạng lạnh nhạt luôn thờ ơ. Dĩ nhiên, không ai biết việc sức khoẻ tốt cùng thân thể khoẻ mạnh có ý nghĩa lớn với cô như thế đâu.
19 Sự đời thực trêu ngươi, người đầu tiên có thể mang lại cảm giác an toàn cho cô, người đầu tiên có thể khiến cô nguyện ý tin tưởng lại lừa dối cô. Tuy quen biết chưa tới hai ngày, nhưng cô thật thích Ái Huân.
20 Dưới ánh đèn mờ ảo trên con đường vắng, từng viên đạn cứ lần lượt rời miệng súng. Tay mềm mại xoay chuyển góc độ bắn, cũng như sự chuẩn xác nhắm vào vị trí yếu nhược của cơ thể, không làm đối phương chết nhưng lại khiến hắn mất máu quá nhiều mà tê dại không thể tuỳ ý di chuyển.