1 Tôi là một con hồ ly tu đạo. Nhưng từ trăm năm trước, sau khi biến thành hình người, việc tu luyện của tôi cũng chẳng có tiến bộ gì thêm. Nói thật, tôi chẳng hứng thú gì với việc tu đạo.
2 Tôi kiểm tra một chút, phát hiện ra trên người tôi và đứa nhỏ tên Vĩnh Cảnh kia đều có chút độc tố lắng tụ. Dù không tính chuyện rớt xuống nước lần này thì tuổi thọ vẫn không dài.
3 Lệnh Phi kia cũng là một nhân vật lợi hại, buổi tối không ngủ vẫn chịu được, mỗi ngày phải uống thuốc hạ sốt vẫn chịu được, miệng khó chịu vẫn chịu được, vẫn trưng ra một khuôn mặt tươi cười để lấy lòng Hoàng đế.
4 Quả nhiên, gã Hoàng đế ấy không phải là người kiên nhẫn. Không lâu sau, Hoàng đế không chịu nổi một Phúc Nhĩ Khang lắp bắp, bèn cắt chức ngự tiền thị vệ của hắn.
5 Thạc vương gia vốn đặt rất nhiều hy vọng vào Hạo Trinh, nhưng Hạo Trinh lại vướng phải bệnh không tiện nói ra, trước mắt là vô dụng. Đã thế, đại phu lại còn nói có thể sẽ truyền tới đời con cháu, mọi sự đều đổ trên phúc tấn Tuyết Như.
6 Nhưng Tiểu Yến Tử này, tôi không đi chọc nó, nó lại tới gây chuyện với tôi, nghĩ tôi là bùn đất à? Dung Ma ma bên cạnh tôi đang dạy cung nữ quy củ, bị nó đánh một cách vô cớ.
7 Trong cung được yên tĩnh được một lúc thì lại tới chuyện Tân Nguyệt cách cách của Đoan Vương phủ và thế tử Khắc Thiện. Xem ra, Khắc Thiện rất ngốc, tôi cũng thích chút chút.
8 Tôi vốn không thích việc dùng một loại độc quá nhiều lần, như vậy chẳng có cảm giác thành tựu gì. Dùng độc cũng giống như trồng hoa, càng nhiều loại thì càng thêm hứng thú.
9 Sau khi Hoàng Thái hậu đuổi Tử Vy đi, liền triệu Tiểu Yến Tử tới. Hoàng Thái Hậu triệu nó, cho dù nó sắp chết cũng phải tới, huống chi là chỉ bị gãy xương? Người ở cung Cảnh DƯơng dùng một cái ván gỗ khiêng Tiểu Yến Tử tới Từ Ninh cung.
10 Nghĩ đến Tân Nguyệt Cách cách, tôi bèn nổi hứng, bảo ma ma ở phủ nội vụ tuyên nàng ta tiến cung, hỏi thăm tình hình bây giờ của nàng ta. Nghe nói ngày Tân Nguyệt cách cách mới tới phủ tướng quân, người ở phủ tướng quân đã có ấn tượng vô cùng tốt với nàng ta.
11 Tâm trạng của hoàng đế không đựơc tốt, lúc xử lý Nỗ Đạt Hải và Tân Nguyệt không hề cân nhắc tới tình cảm và thể diện, không chút áy náy mà đưa Nỗ Đạt Hải ra chiến trường chịu chết.
12 Sau khi Lệnh phi giao trả phượng ấn, trên tay cũng không còn quyền lực gì, cũng không còn thánh sủng. Có điều hoàng đế niệm chút tình xưa, cũng không phạt ả nữa.
13 Lúc Hoàng đế cải trang đi tuần, gặp một kỹ nữ tên Hạ Doanh Doanh lại muốn dẫn nàng ta hồi cung. Tôi cảm thấy cũng không sao, chẳng phải là một cô gái xinh đẹp sao? Trong cung này có thêm nàng ta thì cũng chẳng nhiều, không có nàng ta cũng chẳng thiếu.