1 "Oáp"
Căn phòng tối tăm, duy chỉ có một chút ánh sáng điện được phát ra từ chiếc máy tính xách tay của Hạ Tiểu Mễ.
Nó hai mắt cận dán vào màn hình laptop, miệng ngáp lên ngáp xuống, thỉnh thoảng lại lẩm bẩm:
"Ơ lạ nhỉ? Sao cái nữ phụ đáng ghét kia lại có tên trùng mình ta? Đúng là bà tác giả chẳng biết đặt tên hợp lý gì cả.
2 Hạ Tiểu Mễ nhìn anh.
Anh là nam phụ của câu truyện, tên Lương Khúc Hành, 21 tuổi. Từ nhỏ đã yêu nữ phụ 'Hạ Tiểu Mễ' nhưng không được đáp trả.
3 Ngồi trên giường bệnh, sắc mặt Hạ Tiểu Mễ đen như đít nồi, nguyên do đó chính là nó đã bỏ quên nữ chính của truyện.
Xem nào. . . . . . . nữ chính là Hạ Vãn Tình, chị gái của Hạ Tiểu Mễ.
4 Hạ Vãn Tình nhìn hai người, đáy mắt lạnh lùng
"Các người là ai?" Qủa nhiên, người như thế nào thì giọng cũng như vậy, khiến người khác phải rét run.
5 Lương Khúc Hành đến bên chỗ Hạ Tiểu Mễ, rất tự nhiên mà vươn tay xoa đầu nó khiến Chu Vân Dực bên cạnh đỏ mắt. Chết tiệt, em để cho hắn sờ đầu mình mà tôi thì không được à?
"Trông em có vẻ như không đói nhỉ?".
6 Hạ Tiểu Mễ nhe răng cười cười
"Hành ca ca, anh giúp em dọn đồ, em sang giúp chị hai" Nói rồi, không để Lương Khúc Hành nói gì, bóng dáng của nó đã biến mất sau cánh cửa.
7 Hehehe, sau gần 10 ngày vắng bóng, tác giả đã cố gắng hết sức để trở về trước thời hạn.
Rất cám ơn các độc giả đã theo dõi Ta Là Đệ Nhất Nữ Phụ nha.
8 Trên đường trở về nhà, Hạ Tiểu Mễ ngồi ở ghế lái phụ không ngừng nhìn Lương Khúc Hành bằng ánh mắt cảm kích vô hạn.
"Em không sợ sẽ bị đuổi học à?".
9 Cả Trần Dục Nhiên và Hán Phong đều mở to mắt, nhìn Hạ Tiểu Mễ, sau đó nheo mày:"Tôi là Hán Phong thì kệ tôi! Muốn bắt cứ bắt! Dù gì cũng xuyên tới đây rồi, còn sợ cái gì chứ?!".
10 Hạ Tiểu Mễ và Hán Phong cùng Trần Dục Nhiên tới bệnh viện S, chạy huỳnh huỵch vào trong.
****
"Nè Tiểu Mễ, tự nhiên em thấy thích thích chị rồi đấy!".
11 "Lý Vân Kiệt? Chị biết hắn ta?". Thôi Hoàng Ân có chút khó chịu hỏi Hạ Tiểu Mễ. Cái tên kia âu cũng thuộc dạng soái ca, mà chị Mễ lại quá mị lực a.
Hạ Tiểu Mễ nhất thời nghẹn họng, không biết nên trả lời thế nào đây.
12 Mấy hôm nay, Hạ Tiểu Mễ vô cùng thoải mái. Buổi chiều ngày nào cũng được Lương Khúc Hành chở đi chơi. Công viên nước, thủy cung, bảo tàng nghệ thuật, khu trò chơi,.
13 Đúng như kịch bản, chỉ trong một cái chớp mắt, đám côn đồ lâu la kia đã bại dưới tay Lý Vân Kiệt. Hạ Tiểu Mễ chớp chớp mắt. Đúng là nam chính có khác nga, cái gì cũng giỏi.
14 "Họ Lý?". Hạ Tiểu Mễ híp mắt nhìn Lương Khúc Hành.
Anh khẽ mím môi, hơi cúi đầu không đáp.
Hứa Lệ như tìm được điểm yếu của anh, liền khoanh tay trước ngực, đắc chí nói:"Cô còn giả vờ.
15 Hôm nay là đại hội thể thao, các lớp đều tham dự, không khí náo nhiệt vô cùng. .
Tiết trời hôm nay phải nói là nóng. Vô cùng nóng. Hạ Tiểu Mễ híp mắt, đại hội này nó tham gia, những việc vui như thế này không có phần nó sao mà được chứ?.
16 Hạ Tiểu Mễ bước xuống võ đài, tu một hơi dài nước.
Lương Khúc Hành vừa mỉm cười vừa tiến về phía nó, mỉm cười vươn tay lau mồ hôi dính trên trán nó:"Mệt không?".
17 Hạ Tiểu Mễ vừa được Khúc Hành trở về, đã thấy ba mẹ nó ngồi ở phòng khách. Nó hơi bất ngờ, nhưng nhanh chóng sà vào lòng mẹ nó, cười:"Ay gu, phụ hoàng và mẫu hậu đã hồi cung rồi a?".
18 Đầu Hạ Tiểu Mễ đau như búa bổ. Nó lơ mơ mở mắt, thứ đầu tiên khiến nó khó chịu đó chính là mùi thuốc sát trùng trong bệnh viện. Nhớ lại, nó bị Hứa Lệ bắt cóc, bị cô ta dùng gậy sắt đập vào gáy.
19 Mới đó mà đã hết một năm học, Hạ Tiểu Mễ vừa xuất viện đã bị ép ngồi vào bàn học. Oimeoi, nó đã là sinh viên tốt nghiệp đại học rồi, sao lại bắt nó học làm gì nữa chứ? Nhưng dưới sức ép của ông bà Hạ, nó đành lết xác nằm liệt trên phòng.
20 Hạ Tiểu Mễ bước xuống xe, sau khi tạm biệt Khúc Hành và tiêu diệt ngay cái ý nghĩ muốn cùng nó vào nhà rồi mới yên tâm theo chân Hạ Lạp Dương vào trong.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 161