1 Bạch Đà Sơn.
Âu Dương Khắc đăm chiêu nhìn nữ nhân mặc y phục màu tím trên giường.
“Công tử sư phụ, nữ nhân này sống dở chết dở, lại còn là một kẻ mù, tại sao lại mất công đưa cô ta lên núi?”
“Ta tự có tính toán.
2 Qua vài canh giờ, huyệt đạo tự động được giải, A Tử xoay người, thân thể đau đớn giống như xương cốt toàn thân đều bị vỡ nát.
“Âu Dương Khắc, ta muốn rút gân của ngươi, lột da của ngươi, lấy xương của ngươi làm củi đốt! Sau đó chụp vào đầu ngươi một thứ còn xấu hơn cả Thiết Sửu!” A Tử cắn răng, căm hận nói.
3 Thời hạn bảy ngày đã hết, Âu Dương thiếu chủ cho một cơ nhân đến nói với A Tử cô nương: “Cô nương tự tháo băng gạc trên mắt ra đi. ”
Chỉ có một câu thờ ơ như vậy, còn là nói cách một cánh cửa.
4 Trên Bạch Đà Sơn có một nơi gọi là Vọng Phong Lâu, là nơi mà Âu Dương Khắc không thường lui tới nhất.
“Con đến đây làm gì?”
“Kim Quốc đang chiêu mộ rất nhiều cao thủ, nghe nói là muốn tìm một quyển bí tịch võ lâm, con cảm thấy thúc phụ cũng sẽ có hứng thú.
5 “Ngươi. . . ” Trong lòng Nhạc lão đại âu sầu, sợ sờ sau gáy, sau đó kéo A Tử sang một bên, nhỏ giọng nói: “Nha đầu, những lời này, ngươi nhất định không được nói với người khác.
6 “Độc này của cô nương là luyện từ Thần Mộc Vương Đỉnh sao?”
“Tiểu dâm tặc, ánh mắt cũng không tồi. ” A Tử cười khanh khách lấy chùy thủ* vỗ vỗ gò má của Âu Dương Khắc: “Vật kia đúng là bảo vật hiếm có, đáng tiếc ta lại làm mất rồi, nếu không đem ra nuôi trùng cũng tốt.
7 Liễu Trần tuy là thứ huynh của Hoàng đế Đại Lý hiện nay nhưng từ nhỏ đã say mê phật học, hơn 20 tuổi đã từ bỏ tước vị, xuất gia ở Thiên Long Tự, chuyên môn thu dọn sách cổ của các đời, đương nhiên đã đọc không ít sách.
8 “Tệ tự đãi khách không chu toàn, mong Âu Dương công tử thứ lỗi. ” Liễu Trần chắp tay trước ngực tạ lỗi với Âu Dương Khắc rồi quay lại nói với Cao Viễn: “Cao tướng quân, vị này chính là Âu Dương công tử từ Bạch Đà Sơn của Tây Vực, đến bản tự để nghe giảng về phật pháp.
9 Trời còn chưa tối, phủ tướng quốc đã đưa hai cỗ kiệu đến cửa chùa.
Tùy tùng của phủ tướng quốc thấy Âu Dương Khắc thì liền đưa một tấm thiệp vàng lên mời: “Tướng quốc đại nhân mời Âu Dương công tử qua phủ một chuyến.
10 Ngựa của Đại Lý quả thực sẽ không tự nhiên đột tử.
Khi Âu Dương Khắc và A Tử nhìn thấy Liễu Trần đang thoi thóp thì đã là đêm khuya.
Trên dưới toàn bộ Thiên Long Tự, ngoại trừ Liễu Trần ra thì đều trúng thuốc mê, Liễu Trần trúng một chưởng trí mạng.
11 Đến ngày hôm sau, khắp đầu đường cuối ngõ đều bàn luận chuyện Cao tướng quốc mới nhận một cô nương làm nghĩa muội. Cô nương này quốc sắc thiên hương, ôn nhu nhàn tĩnh, văn võ song toàn, ngay cả Đương kim Hoàng thượng thấy cũng phải động tâm, lập tức muốn phong làm Qúy Phi.
12 Đại Lý và Thổ Phiên đang khai chiến, vì thế nên không thể làm gì khác hơn là đi đường vòng qua Tống Kim để vào Tây Hạ. Đội ngũ đưa dâu ngoại trừ hai cung nữ, tám tên thị vệ và một số kiệu phu của Đại Lý thì còn có một vị Tướng quân của Tây Hạ đến đón dâu, bốn cao thủ Nhất Phẩm Đường và mấy tên ám vệ.
13 “Đây là ngựa chiến của Mông Cổ, tốc độ và sức lực mặc dù không bằng Hãn Huyết Bảo Mã nhưng tốn ít bạc hơn nhiều. ” Âu Dương Khắc nói: “Ta đi Trung Đô, cô nương đi Nhạn Môn Quan, nếu cô nương không ngại, chúng ta có thể đồng hành một đoạn đường được không? Trên đường cũng dễ dàng chiếu cố lẫn nhau.
14 Khi Âu Dương Khắc trở lại khách sạn thì A Tử đang dắt ngựa ra ngoài.
“Cô nương muốn đi đâu?” Âu Dương Khắc tiến lên vài bước, ngăn cản, “Nhạn Môn Quan sao?”
“Không, ta không đi Nhạn Môn Quan.
15 Trở lại Vương phủ, A Tử buồn bực ngán ngẩm, bày Thần mộc vương đỉnh ra ở hậu hoa viên để luyện nhện.
“Sao vậy? Thất vọng sao?”
A Tử ngẩng đầu lên, chỉ thấy Âu Dương Khắc với vẻ mặt hớn hở đứng ở bên cạnh.
16 Võ công của Lương Tử Ông vốn đã cao hơn A Tử, trong nháy mắt đã có thể khống chế được mạch môn của nàng: “Tiểu cô nương, lẽ nào Bạch Đà Sơn của các ngươi cũng cùng một nhóm với đám trộm này?”
Trong lúc nhất thời, cánh tay A Tử tê dại không thể động đậy, nhịn đau nói: “Cái gì mà kẻ trộm, cái gì mà cùng một nhóm với không cùng một nhóm? Ta thấy người này ngơ ngác ngốc nghếch rất thú vị, muốn mang hắn về vui đùa một chút, như vậy đi, ông thả tôi ra trước.
17 "Gian tế thì sao chứ? Ta cũng không muốn ở đây! Chẳng phải là ngươi chỉ cần nói tên gian tế là ta đây không có chút quan hệ nào với Âu Dương công tử nhà ngươi là được rồi sao?"
"Nàng.
18 Edit: Anh Thơ
A Tử chắp tay sau lưng đi đến cửa, đánh giá Hoàng Dung vừa đi tới từ đâu tới chân, mím môi nói: "Ta còn tưởng là ai, thì là là một hạ nhân đi mua thức ăn.
19 Ngày hôm sau, khi A Tử lấy Thần Mộc Vương Đỉnh ra để luyện công thì Âu Dương Khắc ở bên cạnh nhìn rất lâu.
Đừng nhìn không cũng không tốt cho nên liền mở miệng nói nhảm.
20 Thời điểm Cao A Dục tiếp nhận con dấu tướng quốc từ trong tay cha hắn thì hắn 16 tuổi, ngay cả râu cũng chưa mọc.
Từ khi Đoàn Trí Hưng đi làm Nhất Đăng đại sư thì Quốc quân của Đoàn thị đều chỉ là đứa bé, Quốc quân hiện tại chỉ vừa tròn 10 tuổi.