1
Editor: Tử Yên
Tác giả có lời muốn nói: Ta vẫn tin chắc, thế giới bao la, non nước vạn dặm, chỉ là thực ra tình yêu chính là sự tồn tại của vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
2 Ch́ là, trong chớp mắt khi anh mở cừa pḥng khách sạn kia ra, bước chân của anh khẽ dừng một chút, quay đầu, nh́n thoáng qua người phụ nữ vẫn ngủ say như trước, anh nhíu nhíu mắt, lập tức lấy chi phiều từ trong bóp ra, lưu loát kư một hàng con số, đặt ở trên bàn, liền lấy tay mở cửa, đi khỏi pḥng khách sạn.
3 ☆
Cảnh Hảo Hảo dùng sức chà xát chính mình một lúc lâu, mãi đến khi da dẻ toàn thân bởi vì cô dùng sức mà đỏ lên đau nhức, nhưng cô vẫn giống như trước không có chút dấu hiệu muốn dừng lại.
4 Chương 4:Vui đùa không như mong muốn
Phía sau, phản ứng của Cảnh Hảo Hảo cũng không theo kịp chuyện tình đột nhiên xẩy ra, càng không biết giải quyết chuyện này như thế nào.
5 Huyết sắc trên mặt Kiều Ôn Noãndần dần rút đi cùng với lời nói của người đàn ông.
Nàng theo hắn hai năm, không cần thân phậnbạn gái, cam tâm tình nguyện cùng hắn như vụng trộm, cuối cùng đổi lấy kết cục bị hắn vứt bỏ.
6 Hai ngày liên tiếp Cảnh Hảo Hảo không hề ra ngoài, đến ngày thứ ba, mấy dấu vết tên đàn ông kia để lại trên người cô mới dần biến mất
Trải qua này hai ngày nghỉ ngơi, cả người Cảnh Hảo Hảo cảm thấy tốt lên nhiều, lý trí cũng dần khôi phục.
7 Một đêm kia, cô đi sai phòng, bị tên đàn ông đó mạnh bạo cướp đi sự trong sạch, Giang Sơn thị không nười không biết, không người không hiểu Lương Thần.
8 Trầm Lương Niên cười cười, nói: "Vừa lúc hôm nay là bữa tiệc sinh nhật của mẹ Lương tổng, cô ấy cũng tới, đúng lúc tôi mang cho các người nhìn một chút, chỉ là, tôi nói trước, da mặt cô ấy mỏng, các người đừng có làm cô ấy sợ.
9 Sau đó, bên tai cô truyện đến một chữ kia của Trầm Lương Niên: "Thần. . . "
Giọng nói của Trầm Lương Niên, bình thường vừng vàng, không nhanh không chậm, chính là hôm nay giống như một cái loa lớn, ở bên tai Cảnh Hảo Hảo nổ vang, tại tai cô vù vù một mảnh, còn một đêm lẫn lộn kia, nhưng lời Lương Thần nói với cô:
_Người phụ nữ kia, cô làm thế nào vào được phòng của tôi?"
_"Yêu thương nhung nhớ sao? Ha ha.
10 Nhất là một cái nháy mắt đang nhìn anh kia, ánh mắt đen trắng rõ ràng, nhất thời lại xuất hiện một vết nức, bối rối, hoảng sợ hợp lại làm một, đúng là mê hoặc lòng người.
11 Cảnh Hảo Hảo biết anh đang nhìn mình, cánh tay nhịn không được run lên, ly rượu vài lần suýt đổ, lúc này, cô mới ngẩng đầu, hoang mang rối loạn nhìn thoáng qua Lương Thần, nhỏ giọng nói một câu: "Cảm ơn Lương Tổng.
12 Cảnh Hảo Hảo căng thẳng nắm chặt tay lại, trong đầu nhẹ nhàng xoay chuyển, nghĩ mình không thể ngồi chờ chết như vậy, liền nghiêng đầu, nói với Thẩm Lương Niên: “Lương Niên, một ít bạn bè ở công ty giải trí TS đã đến, bây giờ em đi đón bọn họ.
13 Cảnh Hảo Hảo sợ tới mức cả người run lên, theo bản năng muốn quay lại đi đẩy người phái sau ra, kết quả, người phía sau làm trước đem cô đè lên tường.
14 “Anh thật là vô sỉ!” Cảnh Hảo Hảo thật không ngờ anh ta có thể nói ra những lời xấu hổ như vậy, nhịn không được nghiến răng nghiến lợi nói:“Tôi là bạn gái của bạn anh, sau vài ngày nữa sẽ trở thành vợ anh ấy, chuyện đêm kia, chỉ là ngoài ý muốn, tôi hy vọng chúng ta sẽ không liên quan gì đến nhau nữa, tôi cũng không phải loại con gái có thể tùy tiện quan hệ với người khác!”
“A” Lương Thần như là nghe được thứ gì đó rất buồn cười, bật cười một tiếng, sau đó đánh giá cô từ trên xuống dưới, mở miệng nói:“Yên tâm, không thể tùy tiện đụng vào, tôi sẽ làm thật nghiêm túc! Nhưng, tôi nhớ rõ, lần trước tôi làm với cô, cô cũng rất hưởng thụ còn gì, chẳng lẽ cô đã quên?”
Nhắc lại đêm hôm đó, cơ thể Cảnh Hảo Hảo cứng đờ.
15 Đệ 15 chương tiểu bạch thỏ cũng thông minh [5]
Còn làm cho anh chảy máu.
Lương Thần từ nhỏ đến lớn chưa từng bị ai đánh, trưởng thành thu mua Giang Sơn thị, được mọi người suy tôn.
16 Thời điểm Cảnh Hảo Hảo vắt hết óc nghĩ kế sách thời điểm, điện thoại của cô đột nhiên vang lên.
Mỗi ngày trước khi đi vào giấc ngủ, Trầm Lương Niên tất nhiên sẽ gọi điện thoại cho Cảnh Hảo Hảo, cho nên Cảnh Hảo Hảo vẫn tưởng là Trầm Lương Niên, cũng không nhìn màn hình di động, liền trực tiếpnghe máy, nói một câu theo thói quen:“Lương Niên?”
“.
17 Lương Thần nghĩ đến đây, trở mình 1 cái đụng đến di động, tìm một số điện thoại, rốt cục tìm được số điện thoại của đạo diễn Trương Đạo công ty giải trí TS, sau đó gọi đi.
18 Tầm mắt mọi người, trong nháy mắt dừng ở trên người của Cảnh Hảo Hảo.
Ngoại trừ Tiên Nhi là người đại diện cho Cảnh Hảo Hảo ra, trong mắt của những người khác đều tràn ngập nghi hoặc.
19 Cô mang một đôi giày cao gót cao mười li, giẫm lên thảm đỏ trên bậc thang, từng bước một đi xuống, chỉ là khiđi đến bậc thang cuối cùng, đột nhiên chân của cô run nhè nhẹ một chút, sau đó cả người không hề có dấu hiệu liền ngã xuống ngay bên cạnh.
20 Lúc nhỏ, cố rất ghét việc mình biết Phu Chất, không nghĩ qua có một ngày, Phu Chất lại giúp cô một lần.
Cố chân bị thương, tiếc nuốc là đã lỡ hẹn với Trượng đạo điễn.