1 “Con phải đính hôn cho mẹ, bằng không, đừng nghĩ tốt nghiệp. ”
Những lời này vang lên bên tai, Viêm Cảnh Hi mắt nhập nhèm nhìn rượu đỏ trong ly, hình ảnh hiện lên trong con ngươi màu hổ phách xinh đẹp trong quán rượu lúc sáng lúc tối mờ ảo.
2 Anh rốt cuộc cũng nói chuyện, thanh âm rất êm tai, mang theo âm thanh trời sinh khàn khàn cùng từ tính.
Ngữ khí cũng không lỗ mãng, trái lại rất thâm trầm, có loại tự phụ xa cách.
3 Có tiền chính là có thể tùy hứng!
Viêm Cảnh Hi khóe miệng giương lên nụ cười chế nhạo.
Cuộc đời cô chính là gét nhất loại người này, chính là có thể tùy ý tiêu xài!
Người có tiền không biết người nghèo khó khăn, nhớ ngày đó, cô vì lo tiền thuốc men cho dì Trương đến cả bán loại trứng kia của mình cũng đã từng*, chỉ còn chưa có đi bán cái gì kia.
4 Viêm Cảnh Hi theo ánh mắt của anh đi xuống, mới phát hiện quần áo bị mưa xối đã cơ hồ trở lên trong suốt, xem được toàn bộ cảnh tượng bên trong, cô vô ý thức che khuất ngực, ánh mắt liếc về phía Lục Mộc Kình, bật thốt lên: “Anh ấy đi công tác, không ở trong nhà.
5 Nhà của Viêm Cảnh Hi không ở khu Thủy Mộc, mà là ở phía sau khu Thủy Mộc có một khu biệt thự.
Cô chạy về nhà, Phùng Như Yên hai tay hoàn ngực ngồi ở trên sô pha.
6 Phàm là nữ nhân do các thương nhân đưa tới, hắn một mực cự tuyệt, cho tới bây giờ luôn giữ mình trong sạch, thế nhưng, nếu như đối tượng là cô thì. . .
7 Lục Mộc Kình nắm cổ tay của cô, đi về phía trước một bước, lưng của cô đụng phải tường, hai tay áp chế ở đỉnh đầu, thân thể anh tới gần.
Cô rõ ràng cảm giác được chỗ đó của anh đã không thể vãn hồi.
8 Edit: Thảo My
Viêm Cảnh Hi nhìn Lục Hữu Nhiễm đi tới ghế sa lon, ngồi chồm hổm nơi đó động cũng không dám động.
"Ừ. " Lục Mộc Kình trầm trầm lên tiếng.
9 Edit: Thảo My
Viêm Cảnh Hi cảm thấy tim mình một nửa giống như là nướng ở trong lửa, một nửa giống như là đóng băng ở trong nước.
Cơ thể một nửa lạnh, một nửa nóng, đập vào trong máu, quay cuồng, bành trướng, chờ đợi nổ tung phá thành mảnh nhỏ.
10 Edit: Thảo My
Viêm Cảnh Hi đã ngáp cái thứ hai mươi tám, đều đều một phút một cái.
Dương giáo sư dạy phân tích thưởng thức mỹ học không có bản lãnh gì đặc biệt, chỉ có công năng thôi miên là hạng nhất.
11 Edit: Thảo My
Viêm Cảnh Hi liếc anh một cái, trong mắt anh cực kỳ xa cách, giống như căn bản chưa từng gặp qua cô!
Nhưng mà anh gọi cô là bạn học, rõ ràng cho thấy biết mới vừa cô là nói dối.
12
13 Edit: Thảo My
Cô cười nhạo một tiếng, ánh sáng trong đôi mắt linh động lóng lánh đầy nước, dùng khí thế bức nhân của cô che giấu đi ngượng ngùng cùng lúng túng bây giờ của mình.
14
15 Nhưng mà, cô không muốn trêu chọc.
Dứt khoát, giả bộ ngu, vứt bỏ quan hệ.
"Chú, tôi còn là học sinh, không có kinh nghiệm nhân sinh phong phú như chú, còn có, tôi đọc ít sách, đừng đến lừa tôi, không nghe hiểu những lời nói trong miệng chú, bây giờ tôi muốn đi học, không gặp.
16
17 Edit: Thảo My
"Có tiền như thế tới dạy học? Đầu óc anh ta bị cửa kẹp rồi hả?" Viêm Cảnh Hi lười biếng cười lấy bài chuyên ngành ra.
"Trường học mời tới, anh chỉ lên giảng đường một lớp, nhưng mà quan hệ đến luận văn tốt nghiệp của chúng ta, giới thiệu công việc, cuối cùng một người duy nhất tốt nghiệp xuất sắc trong hệ đều là anh ta quyết định.
18 Viêm Cảnh Hi nhìn thấy điện thoại có cuộc gọi đến của Phùng Như Yên.
Phùng Như Yên người kia, cô hiểu rõ, sẽ đặc biệt tìm cách gây sự, cô không muốn tìm phiền toái, liền nhận điện thoại.
19
20 Phùng Như Yên chuẩn bị cho cô một cái váy ngắn màu đỏ ngực xẻ hình chữ V bó mông, lộ ra tảng lớn mượt mà và khe rãnh thật sâu, váy ngắn không cẩn thận là có thể thấy quần trong màu đen.