1 Đại lục Thương Vũ , biên giới phía Tây, thành Chiêu An.
Ở trước cổng Tư gia, một thiếu nữ đang bạo dạn giằng co cùng Ngũ trưởng lão của Tư gia.
Lúc này, sắc mặt của hai người đều cực kỳ khó coi, ánh mắt nhìn chằm chằm của song phương đều âm trầm giống như có đại thù sống chết gì đó.
2 Tư Lăng là một thiện quỷ tu hành trăm năm.
Hơn nữa còn là một nữ quỷ tu hành trăm năm.
Mặc dù là một thiện quỷ, thường xuyên bị Ác quỷ ức hiếp, Lệ quỷ thì luôn muốn cắn nuốt nàng để đề cao tu vi, nhưng nàng vẫn sống rất dễ chịu.
3 Tư Lăng quan sát non xanh nước biếc trước mắt, nhìn có vẻ không có gì khác biệt với bên ngoài.
Chẳng qua Tư Lăng rất nhanh thì xoá bỏ cái ý nghĩ này.
4 Tư Lăng đã ngây ngốc tại cấm địa ba tháng.
Thời gian ba tháng cũng đã giúp Tư Lăng thích ứng với thân thể đàn ông hiện tại của mình. Chuyện duy nhất có chút 囧 là, thời điểm tu luyện thì linh hồn sẽ không cẩn thận thoát khỏi vỏ bọc để chạy ra ngoài.
5 Ba luồng khí tức cường đại xuất hiện tại cấm địa, chỉ trong giây lát đã tới trước mặt.
Chính là tu sĩ Trúc Cơ của Tư gia.
Theo thứ tự là tộc trưởng Tư gia, tam trưởng lão, tứ trưởng lão.
6 Đã qua một tháng.
Đại trưởng lão Tư gia đứng trước sơn cốc, cẩn thận thu liễm khí tức của tu sĩ Kim Đan, chỉ sợ quấy nhiễu cái thứ đáng sợ đang tồn tại trong sơn cốc kia.
7 Tư Lăng đi theo Tư gia tộc trưởng rời khỏi thánh địa, sau đó đến một cái sân nhỏ.
Tư Lăng nhận ra cái chỗ này, là chỗ ở ban đầu của "Tư Lăng" tại Tư gia.
8 Tư Lăng ở tại khách điếm ba ngày, nhưng ba ngày này hắn cũng không phải luôn nhốt mình ở trong phòng, mà là đi dạo khắp nơi, hoặc là ngồi tại đại sảnh khách điểm để thu thập tin tức.
9 Tư Lăng đi loanh quanh ở thành Minh Hà mất ba ngày, rốt cuộc quyết định định cư tại thành Minh Hà. Vì thế chờ đến hết ngày thứ ba, trả phòng, liền đến một toà nhà trong thành Minh Hà để thuê chỗ ở.
10 "Thông thành phù" cũng không phải là cửa tiệm linh phù lớn nhất ở thành Minh Hà, quy mô chỉ ở mức trung bình. Bất quá linh phù vốn là thứ rất được tu sĩ hoan nghênh, tu sĩ đến tiệm mua linh phù cũng không ít.
11 Sau khi Tư Lăng rời khỏi Tiệm Thông thành phù, chậm rãi rẽ sang đấu trường ở thành Nam.
Hắn không phải đi tìm người thi đấu, mà là đến chỗ đó nhìn người ta đấu pháp, thuận tiện thu thập vài tin tức.
12 Tại một rừng cây nào đó ở rìa dãy núi Thập Vạn, Tư Lăng đang chỉ huy hai thanh linh kiếm chiến đấu; đối tượng chiến đấu là năm con yêu thú cấp hai -- Huyết Hào thố (Thỏ có bộ lông màu máu).
13 Tư Lăng trầm mặc dựa vào vách núi mà ngồi xuống, hắn cảnh giác nhìn chằm chằm vào tiểu yêu thú màu đen đang bước từng bước ưu nhã chậm rãi đi tới. Rõ ràng nhìn có vẻ giống như một con thú nhỏ nhắn yếu ớt, là yêu thú non không chút lực sát thương, nhưng lại làm cho hắn sởn tóc gáy.
14 Tư Lăng một bên nướng thịt, một bên len lén liếc nhìn cái con tiểu yêu thú lớn bằng con mèo mun kia, trong lòng có chút rối rắm với cái thân thể bé nhỏ đó.
15 Càng đi vào trung tâm dãy núi, đẳng cấp yêu thú càng cao, mà Tư Lăng cũng càng có thể cảm nhận rõ về yêu thú dị động mà tu sĩ thành Minh Hà đã nói.
Những yêu thú cấp thấp ở vòng ngoài dãy núi Thập Vạn có vẻ là bởi vì linh trí không cao, cho nên ngược lại không có dị động gì, mà những yêu thú cấp cao hẳn mới có thể cảm giác được gì đó, trở nên dễ dàng giận dữ hung bạo, không chỉ công kích nhân tu, thậm chí ngay cả đồng loại cũng công kích, sau đó có mục đích mà hướng về một phương.
16 Nguyệt Thiên Dạ cũng không có nhận lấy cỏ ánh trăng, nàng nhìn Tư Lăng hỏi: "Tư Lăng, chàng cũng cần cỏ ánh trăng sao?"
Tư Lăng gật đầu, cảm thấy nàng ta hỏi một câu quá vô nghĩa.
17 Tư Lăng cũng mặc kệ người khác nhìn hắn như thế nào, tìm được vị trí kín đáo, liền bắt đầu quan sát cuộc chiến.
Ngoài ý muốn, hiện trường còn có hai người quen.
18 Sau đó không lâu, mọi người đi tìm một chỗ an toàn để chữa thương.
Trừ vài đệ tử luyện khí kỳ kia, trên người Liễu Thành Phong cùng Tô Hồng Phi đều có vết thương với đủ loại mức độ.
19 Nghe được lời Tiêu Trạc nói, thần sắc của Liễu Thành Phong cùng Tô Hồng Phi cũng trở nên nghiêm nghị, chỉ có Nguyệt Thiên Dạ giờ vẫn còn là đệ tử ngoại môn là vẫn giữ bình tĩnh, dường như là chuyện không liên quan tới mình, khiến Tư Lăng nhịn không được đưa mắt nhìn mấy lần.
20 Nơi sơn cốc này cũng không lớn lắm, nhưng với tình huống hiện tại thì cũng không thể xoi mói quá nhiều, quan trọng nhất là cứ trú ở sơn cốc trước đã, đợi qua thời kỳ yêu thú bạo loạn này lại nói sau.