1 Không có ngôn từ nào có thể diễn tả sự xa hoa bên trong biệt thự, Tần Lam chân trần đứng ở trên thảm lông nềm mại, con ngươi lạnh lùng không chút để ý người đàn ông quỳ trên mặt đất.
2 Tần Lam kinh ngạc ngẩng đầu, một đứa trẻ vị thành niên, thật sự có thể có một đứa bé bốn tuổi sao?Mà ngay lúc Tần Lam chưa kịp hồi hồn lại, cửa xe bị người bên trong theo mở ra,một người đàn ông trung niên cả người mặc quân trang bước ra khỏi xe.
3 Học viện tư nhân Ngân Dực, trường đại học nổi tiếng Hạ Hoa. Học viện Ngân Dực có đầy đủ mọi thứ từ nhà trẻ đến lớp tiến sĩ. Nơi này không có chế độ cấp bậc rõ ràng, trường học như vậy không giống đế đô quý tộc còn lại, chỉ cho phép con em có quyền có tiền vào học, tiến vào học viện Ngân Dực, chỉ cần có thực tài, cổng sân trường vĩnh viễn mở ra từ tiền tài đối với bạn.
4 Cả người Phó Quân Hoàng khí thế cường đại, dung mạo tuấn mỹ, dáng người cao gầy xuất hiện ở trước mặt mọi người, tất cả mọi người có mặt trong phòng làm việc nhất thời hoảng thần.
5 Phó An Nhiên cũng không trực tiếp trở về phòng học, mà đi theo Phó Quân Hoàng ra khỏi cửa trường, lên xe. Lão quản gia ngồi ở vị trí kế bên tài xế, nhao nhao dặn dò tài xế lái xe cẩn thận.
6 Xe dừng lại ở một quán cà phê được đặt tên là "Lưu lại thời gian". Lão quản gia ngồi ở vị trí kế bên tài xế vội vàng xuống xe, trên khuôn mặt có một vài nếp nhăn kia tràn đầy nghiêm túc.
7 Kim gia phá sản. Không có bất kì sự báo trước nào, bằng tốc độ nhanh nhất Kim gia nhanh chóng biến mất không thấy ở đế đô. Cũng ngay trong lúc tin tức này được phát ra, Kim Duy Hi biến mất không thấy ở Ngân Dực.
8 Ánh mắt ánh mắt, ngôn từ lạnh như băng. Giống như chỉ cần Phó An Nhiên hơi dùng lực một chú, Tô Lương sẽ vĩnh viễn nói tạm biệt vớ cái thế giới nà. "Tiểu thư.
9 Vết thương trên người Phó Quân Hoàng thoạt nhìn rất doạ người, nhưng cũng may vết thương không quá nghiêm trọng. Tốc độ phục hồi của Phó Quân Hoàng thật sự làm cho các bác sĩ trong bệnh viện cảm thấy kinh hãi, bọn họ tra không ra vấn đề khác, cuối cùng cũng chỉ có thể quy tội cho nguyên nhân là thể chất anh khác với người thường.
10 Phó An Nhiên phản xạ có điều kiện đưa tay đẩy Phó Quân Hoàng ra. Vậy mà, đôi tay đặt ở bên hông cô chẳng những không buông ra, ngược lại còn siết chặt hơn.
11 Chuyện phát sinh sau năm trước kia, cụ thể đã xảy ra chuyện gì, thật ra thì bọn họ cũng không rõ lắm. Chẳng qua khi Phó Văn Thắng chạy tới hiện trường, chỉ nhìn thấy thi thể đầy đất, và bóng dáng nho nhỏ quanh thân nồng đậm sát khí kia.
12 Bên trong phòng bao VIP của KTV Hào Hoa, ở trước màn hình các cô gái có vẻ thùy mị diễm lệ, cơ thể mềm mại của các cô uốn éo, làm các loại động tác mị hoặc trêu đùa, xua đi nộ khí đang toát ra của mấy người đàn ông.
13 Long Tam nhìn chằm chằm An Nhiên thật lâu, vậy mà trong đầu của hắn vẫn không có chút hình ảnh nào về cô. "Vị tiểu thư này, Long Tam tôi. . . . . . . .
14 Lúc An Nhiên đến bệnh viện, đã là gần một giờ sau đó, cô xách theo hộp đựng thức ăn, vội vàng đẩy cửa ra, "A, trên đường có chút việc làm trễ nãi, chúng ta.
15 Người đàn ông ngồi trên giường hé ra khuôn mặt âm u, lông mi nhỏ dài, một đôi mắt đào hoa mê người, trong con ngươi tràn đầy lạnh lẽo, sống mũi cao thẳng, cằm dưới tinh tế, môi mỏng nhẹ, người đàn ông chính là môn chủ hiện tại của Tần gia, Diêm Tử Diệp.
16 Phòng học vốn ồn ào trong nháy mắt yên tĩnh lại. Ánh mát mọi người đehìn về phía bóng dáng hơi cau mày kia. Đối với vẫn đề này bọn họ vẫn luôn giấu trong lòng, cũng không dám hỏi.
17 Lão quản gia vừa mới cúp điện thoại, ngay sau đó điện thoại di động lại vang lên, là Lam Nhược Khê gọi điện tới. "Quân chủ, tìm được mấy anh em áp giải Kim Duy Hi kia, chỉ là bọn họ vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê bất tỉnh, không nguy hiểm tính mạng.
18 Xe của An Nhiên là một chiếc Mercedes-benz khiêm tốn, tính năng an toàn cực kì tốt, chỉ là, người trong xe không có chuyện gì, không biết xe thế nào, chính là không phát hỏa.
19 Chân mày An Nhiên căng thẳng, lúc cô vừa muốn tiến lên trước nói chuyện, một cánh tay vòng bên hông cô, ngay sau đó kéo cô đến sau lưng, che chắn cô ở sau lưng rộng rãi mà bền chắc.
20 Tần Vũ Triết lăng lăng nhìn Phó AN Nhiên ngồi vòa trên ghế làm việc của mình, thao tác thuần thục khởi động máy tính, đầu óc khôn khéo từ trước đến nay bây giờ cũng một mảnh hỗn loạn.