1 Hàn Mai nằm trên giường bệnh nhẹ nhàng nhắm mắt lại. Hai tháng trước phát hiện ra mình bị ung thư giai đoạn cuối, Hàn Mai quyết định bỏ qua chữa trị. Cũng có gì khác nhau đâu? Tiếp nhận trị liệu chỉ là kéo dài nỗi khổ sở của cô mà thôi, cuối cùng đợi chờ cô vẫn là cái chết.
2 “Tôi đây chính là tạo cái nghiệt gì a, con gái đang êm đẹp bị người ta chà đạp thành ra như vậy, sau này làm sao tìm được chồng a…”“Bà thôi đi, khóc, khóc chết cũng không được cái rắm gì, con gái còn chưa có chết đâu, bà đã ở chỗ này phàn nàn rồi hả?”“Đều tại ông, cái lão già họm hẹm này tạo nghiệt, tôi đã nói điều kiện của tiểu tử nhà họ Dương kia không tệ, xứng với con gái chúng ta, còn không phải là ông làm cho người ta chạy mất sao.
3 Ngày hôm sau, Triệu Kiến Quốc liền mang theo sính lễ tới nhà họ Hàn, nhớ kiếp trước là năm ngày sau anh mới đến. Mẹ cô kiếp trước cũng hết sức phản đối hôn sự này, quấn lấy cha khóc sướt mướt, về sau thấy không có chút hiệu quả nào liền thay đổi sách lược, nằm trên giường không ăn không uống.
4 Triệu Kiến Quốc đi rồi, mẹ Hàn bắt đầu chuẩn bị đồ cưới cho con gái. Triệu Kiến Quốc đưa 600 đồng tiền sính lễ, số tiền này lúc đó chính là đủ ột nhà bốn người dùng trong hai năm.
5 Tôi tên là Triệu Kiến Quốc, khi tôi năm tuổi thì cha tôi gặp chuyện ngoài ý muốn mà qua đời, tôi theo mẹ tái giá đến nhà họ Trần, trở thành con riêng của nhà họ Trần.
6 Mấy ngày sau, hai chị em mẹ Hàn đã đem đồ cưới của Hàn Mai chuẩn bị xong xuôi. Anh trai Hàn Mai, Hàn Tĩnh cũng từ trên trấn trở lại mang theo một chiếc xe đạp Phượng Hoàng.
7 Lúc Triệu Kiến Quốc vào phòng đã nhìn thấy vợ đắp áo khoác của mình nằm trên giường ngủ thiếp đi. Không thể được! Buồn cười, anh cũng đã làm hòa thượng 28 năm rồi, không có lý do gì đêm tân hôn lại không đi hưởng phúc lợi của người chồng.
8 Ngày hôm sau, khi Hàn Mai tỉnh lại mặt trời đã lên cao. Triệu Kiến Quốc không có ở trong phòng, gối đầu bên cạnh lưu lại một vết lõm thật sâu, trên chăn cũng tràn ngập mùi vị của anh.
9 Sau khi rời khỏi Trần gia, Hàn Mai cùng Triệu Kiến Quốc liền đi tới Thạch gia ăn cơm trưa. Thím Thạch cùng con dâu là Tiểu Thúy đều ở trong bếp làm cơm, chú Thạch buổi trưa không về nhà vì bận đi lên trấn trên mua hạt giống cho vụ xuân năm sau.
10 Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Hàn Mai cùng Triệu Kiến Quốc liền chuẩn bị thật tốt lễ vật mang tới Hàn gia. Mẹ Hàn đang chuẩn bị đồ ăn trong bếp, Hàn Tĩnh ngày hôm qua có việc nên đã trở lại trường.
11 Trong nhà, Triệu Kiến Quốc bồi cha vợ uống rượu, hôm nay ông cụ đặc biệt hăng hái, lôi kéo Triệu Kiến Quốc kể chuyện Hàn Mai từ hồi cô rụng cái răng sữa đầu tiên đến khi lần cuối cùng cô tè dầm là khi nào cũng nói hết.
12 Mấy ngày kế tiếp, Hàn Mai và Triệu Kiến Quốc không có việc gì là lại dính vào nhau, dĩ nhiên dính vào nhau ở trên giường chiếm phần lớn thời gian. Lý do Triệu Kiến Quốc đưa ra là thời gian dùng để sinh con quá eo hẹp, nhiệm vụ nặng, anh phải giành giật từng giây thề đem nhiệm vụ hoàn thành.
13 Sau khi về nhà, Hàn Mai bắt tay vào chuẩn bị hành lý để ngày mai trở lại bộ đội cho Triệu Kiến Quốc. Thật ra thì cũng không có bao nhiêu thứ, Triệu Kiến Quốc đã thu thập xong từ mấy ngày trước rồi nhưng Hàn Mai vẫn không yên tâm, muốn tự tay chuẩn bị một lần cuối.
14 Sau khi Triệu Kiến Quốc đi, Hàn Mai một mình nằm trong chăn buồn bực khóc. Cô không ngừng tự an ủi bản thân, không tới nửa năm nữa là có thể theo quân rồi,có thể ngày ngày nhìn thấy anh….
15 Mấy ngày nay Hàn Mai đều suy nghĩ chuyện buôn bán. Triệu Kiến Quốc trước khi đi đã đưa sổ tiết kiệm cho cô, bên trong là tất cả tiền anh dành dụm mấy năm nay, tổng cộng có hơn hai ngàn ba trăm đồng; cộng thêm ban đầu anh đưa tiền sinh lễ, sau khi trừ đi tiền mua đồ cưới còn dư lại hơn bảy trăm đồng, Hàn mẹ đều đưa hết lại cho cô.
16 Buổi tối, Hàn Mai ngồi trước bàn gỗ bắt đầu viết thư hồi âm cho Triệu Kiến Quốc, trong lòng cô có rất nhiều điều muốn nói nhưng đặt bút viết lại không biết phải viết như thế nào.
17 Sáng sớm hôm nay, Thạch Đầu đi mua thực phẩm trở về tiệm, vội vã đi tìm Hàn Mai đưa cho cô một xấp thư nói, “Dạo này đều bận việc trong tiệm cũng quên đi lấy thư, chỗ này đều là chồng cô gửi về, cô đọc nhanh lên rồi hồi âm cho anh ấy, tôi đoán trên đầu chồng cô đã bắt đầu bốc lửa rồi, cô nhanh gửi thư đến hạ sốt cho người ta đi.
18 Việc làm ăn của tiệm Tiểu Tinh càng ngày càng tốt, không chỉ có người lên trấn mua đồ mà cả người đến trấn làm ăn cũng đều vào tiệm ăn cơm. Hàn Mai cho người sửa tầng dưới thành mấy gian phòng bao, bên trong mỗi phòng là một bàn tròn lớn đủ ười hai người ngồi.
19 “Không cần…. Anh buông tôi ra……. Buông ra……. ”“Thả em ra làm sao anh chịu được! Em vẫn là nên đi theo anh đi! Triệu Kiến Quốc làm lính, quanh năm suốt tháng cũng không về nhà được mấy lần.
20 Hàn Mai đi tới bên cạnh một lính trinh sát đang đứng nghiêm. “Chào đồng chí, tôi tới thăm người thân, Liên trưởng Triệu Kiến Quốc, làm phiền anh giúp tôi thông báo một tiếng.