61 Hàn Mai là người thích mềm không thích cứng, cô không chịu nổi nhất là có người đáng thương nhìn mình, nhưng nếu người khác cứng rắn với cô, cô nhất định sẽ liều chết mà đánh lại, đối với cô thì phải sử dụng thủ đoạn mềm dẻo, giống như Đỗ Vân Tú đang làm vậy, chỉ cần như thế là có thể bắt cô lại, theo như cách nói của Phó Doanh Triệu thì muốn đối phó với vợ anh, phải vuốt thuận lông cô mới được.
62 Hàn Mai bị Triệu Kiến Quốc vác lên vai, vừa đi còn vừa nói, “Xem. . Xem hôn môi…”Triệu Kiến Quốc cũng không biết nên tức hay nên cười nữa, cô gái này đã say thành như vậy rồi mà vẫn còn đòi xem người ta hôn môi.
63 Hàn Mai nằm trên lưng của Triệu Kiến Quốc, mặt dán vào bờ vai của anh, nghe tiếng hít thở ngày càng gấp rút của anh, nhiệt độ trên lưng anh nóng đến dọa người.
64 Sáng hôm đó, Triệu Kiến Quốc nhìn thấy cái miệng sưng vù của vợ thì vụng trộm vui mừng trong lòng, dám nói anh là Cá vàng, anh cho em thành Cá vàng luôn, vừa đúng hợp thành một đôi!Nhưng Phó Doanh Triệu của chúng ta chỉ vui mừng được đúng hai phút đồng hồ, lại quay sang bắt đầu lo lắng, đến lúc tỉnh lại, nhỡ vợ anh nổi đóa lên trách anh thì sao?Triệu Kiến Quốc suy nghĩ từ sáng tới trưa cũng không nghĩ ra cách nào tốt cả, đành phải nhắm mắt chịu đựng, cái gì đến sẽ đến.
65 Hàn Mai bị hai người đàn ông kẹp ở ghế sau, một lúc sau mới phục hồi lại tinh thần. Trên xe trừ cô ra, còn có bốn nam, bao gồm một tài xế, hai người túm cô lên xe và một người hơi lớn tuổi ngồi ở ghế lái phụ, tóc ông ta hơi bạc một chút, Hàn Mai nghĩ có thể nói chuyện được với người này.
66 Chỉ chốc lát sau, dưới cầu thang liền vang lên tiếng bước chân, nghe giống như không chỉ có một người, tiếp đó cửa thư phòng lại mở ra, đi vào là hai người đàn ông cao lớn, Triệu Kiến Quốc đi đầu, theo sau chính là Lục Hạo.
67 Sải chân của Triệu Kiến Quốc rất lớn, tốc độ bước đi lại nhanh, Hàn Mai cơ hồ là phải chạy mới theo kịp anh. Xuống đến phòng khách ở dưới lầu, Lục Hạo thấy Triệu Kiến Quốc mặt mày xanh mét, kéo tay Hàn Mai đi ra ngoài, còn tưởng rằng là hai bên xảy ra xung đột.
68 Lúc này, Hàn Mai mới cảm thấy sự khác thường của Triệu Kiến Quốc, cô chặn lại bàn tay đang làm loạn trên người mình, “Kiến Quốc… Không cần… Không nên như vậy…”Nhưng Hàn Mai càng nói, càng phản kháng, thì Triệu Kiến Quốc càng không buông tha, bàn tay thô ráp tiếp tục di chuyển xuống phía dưới, trực tiếp kéo quần Hàn Mai xuống, mà bàn tay nhỏ bé của Hàn Mai căn bản là không ngăn cản nổi.
69 Bởi vì sự việc ở Cao gia nên ngày nghỉ của Triệu Kiến Quốc bị ảnh hưởng, vì thế mà kế hoạch về quê của Hàn Mai bị hoãn lại vô thời hạn, không thể về uống rượu mừng của anh trai và Quách Hồng, nhưng Hàn Mai cũng không quên nhờ Thạch Đầu tặng vợ chồng anh trai của cô một bao lì xì thật lớn.
70 Nửa đêm, đen như mực, một chiếc xe quân dụng lao nhanh vun vút trên đường núi, không ngừng bỏ lại cảnh vật hai bên đường ở phía sau. Hàn Mai cố nén chua xót trong dạ dày, ôm con trai, thỉnh thoảng còn dán má lên trán thằng bé kiểm tra nhiệt độ.
71 Nghĩ tới đây, Hàn Mai lập tức kể chuyện gặp phải Cao Tuấn cho Triệu Kiến Quốc nghe, cũng nói cho anh biết phỏng đoán của cô. Triệu Kiến Quốc nghe vợ nói thì nhăn mày lại, từ mấy ngày trước anh đã biết bệnh tình của ông cụ Cao gia trở nên nguy kịch nên được đưa tới bệnh viện rồi, sáng sớm hôm nay lúc anh đi mua điểm tâm thì nghe người ta nói bốn giờ sáng nay ông ta đã qua đời, như vậy, xem ra người của Cao gia xuất hiện ở đây cũng không phải là bày mưu từ trước, vợ anh gặp Cao Tuấn chỉ là do trùng hợp, nhưng cũng không thể loại bỏ khả năng sau khi gặp vợ anh, Cao Tuấn nổi lên ý xấu nên mới ôm con trai của anh đi.
72 Tôi tên là Cao Mẫn, mọi người đều biết tôi là đại tiểu thư của Cao gia. Ha ha? Đại tiểu thư của Cao gia? Nghe thì cao sang, thực tế cũng chỉ là đứa bé làm hại mẹ ruột khó sinh mà qua đời, nên bị cha ghét bỏ, không quan tâm!Từ nhỏ đến lớn, cha đều không cho phép tôi tổ chức sinh nhật, bởi vì sinh nhật của tôi cũng chính là ngày giỗ của mẹ, cha vừa nhìn thấy tôi, cha sẽ nhớ đến hình ảnh mẹ tôi nằm trên giường viện, dưới hạ thân không ngừng chảy máu.
73 Sau khi về nhà, Triệu Kiến Quốc ban xuống một lệnh cấm cho Hàn Mai, không cho cô tự mình đi ra ngoài, muốn mua gì thì bảo ban cấp dưỡng đi mua, có việc gấp cũng phải có anh đi cùng thì cô mới được đi.