1 Biên tập: B3
Tác giả có lời muốn nói:
Đây là một câu chuyện rất biến thái rất kỳ quái, tui nói trước cho mọi người chuẩn bị tâm lý.
Tam quan của nhân vật trong truyện không phải là tam quan của tác giả, nếu như không thích thì có thể mắng nhân vật trong truyện, tuyệt đối không thể nhục mạ tác giả (cúi người).
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: B3
Bùi Oanh Oanh được giữ lại.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: B3
Bùi Oanh Oanh ngẩn người, sau đó rũ mắt xuống.
4
Biên tập: B3
Trong cửa hàng.
Bùi Oanh Oanh hơi khó xử nhìn Doãn Hàm và những người đằng sau anh ta, những người kia đều là nhân viên của Doãn Hàm.
5
Biên tập: B3
“Hả?” Bùi Oanh Oanh ngẩn người, chờ khi cô kịp nhận ra ý trong lời nói của Quý Đường thì vội vàng lắc đầu: “Em chỉ cảm thấy anh ấy rất trẻ tuổi mà thôi.
6
Biên tập: B3
Ngày mai đã phải tới trường, nhưng đêm nay Bùi Oanh Oanh lại mất ngủ.
Cô lên giường nằm từ sớm, nhưng lăn qua lộn lại mãi mà vẫn không ngủ được.
7
Biên tập: B3
Doãn Hàm nói xong lời này thì đặt dao dĩa trong tay xuống, cầm khăn ăn lên lau miệng rồi vứt sang một bên.
Anh ta cực kỳ nản chí, đưa tay lên nới lỏng cà vạt, để lộ ra cần cổ.
8
Biên tập: B3
Bùi Oanh Oanh ôm balo, bất an ngồi trên xe.
Cô biết rõ vừa rồi không phải là ảo giác của mình, xe rung lắc dữ dội như vậy, dường như có thể rung cả núi, nhưng không hiểu sao cả tài xế và dì Tuệ lại bình tĩnh đến thế.
9
Biên tập: B3
Bùi Oanh Oanh nghĩ không cần phải ra ngoài nữa nên không cầm đồ lót vào, tắm xong cô chỉ mặc mỗi áo choàng tắm đi ra. Quý Đường không có ở trong phòng, cô thầm thở phào nhẹ nhõm.
10
Biên tập: B3
Còn chưa đụng phải, người nọ đã đỡ lấy vai Bùi Oanh Oanh.
Bùi Oanh Oanh vội lùi về sau mấy bước, nhưng lại va vào người đằng sau.
11
Biên tập: B3
Quốc Khánh đã qua mấy ngày rồi nhưng Bùi Oanh Oanh vẫn còn ở nhà, Quý Đường nói chân cô bị thương nên không cho cô đi học, cô ấy đã gọi điện thoại xin nghỉ với cô Nhan.
12
Biên tập: B3
Bùi Oanh Oanh vội vàng lấy lại tai nghe mà Doãn Hàm đang cầm, đứng lên gọi Quý Đường một tiếng “Chị. ”
Quý Đường nhếch môi, chậm rãi đi tới, cô ấy đặt cốc nước lên bàn: “Tôi sợ hai người khát nên mới mang nước tới, không quấy rầy chứ?”
Cô ấy nói xong thì nhàn nhạt liếc Doãn Hàm.
13 Biên tập: B3
Bùi Oanh Oanh vào đến nơi liền thấy nam nữ bên trong đều mặc lễ phục đen.
Bọn họ đều đeo mặt nạ tinh xảo hoa mỹ, nâng ly rượu đi quanh đại sảnh.
14 Biên tập: B3
Bên ngoài ánh trăng như nước, trong phòng đèn đóm sáng trưng.
Bùi Oanh Oanh kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Doãn Hàm, Doãn Hàm gỡ mặt nạ ra, tuỳ ý ném xuống ghế salon.
15 Biên tập: B3
Bùi Oanh Oanh không ngờ là cả hai người lại đồng thời xuất hiện ở cổng trường cô, cô không hề do dự mà trực tiếp đi về phía Quý Đường.
Cô đi đến bên cạnh Quý Đường, nhưng Quý Đường vẫn nhìn về phía Doãn Hàm, vẻ mặt cô ấy rất khó đoán: “Hay là đi cùng nhau luôn?”
Doãn Hàm mím môi, bước nhanh tới.