1 Editor: Quân“Này, ngươi tính sao đây?” – Sở Huyền chân gác lên ghế, gào to với Minh phủ phán quan. Thật khôi hài, nàng là người bị hại, vậy mà vài điều kiện nho nhỏ cũng không được thỏa mãn.
2 Editor: QuânNgây ngốc nhìn một hồi, ta thật sâu thở dài, chuyển hướng Bạch Tinh:“Mấy bộ quần áo này đều phải giặt sao?”“Ừ. ” – Bản mặt nàng vẫn lạnh như băng, gật đầu đáp.
3 Editor: QuânDự cảm xấu của ta thật sự đã được nghiệm chứng. Trên thực tế, Ngọc nương lưu ta lại có một nửa là vì hợp ý, một nửa là vì mấy điểm mà Bạch Tinh đã nhận xét về ta kia.
4 Editor: Quân“Ta nói … ngươi dẫn ta đến đây làm gì?”“…”“Ngươi muốn phong lưu khoái hoạt thì tự mình lo đi, kéo ta theo làm gì? Đệm lưng? Nói trước, trên người ta một xu tiền cũng không có!”“…”“Oa, xin hỏi đại gia ngươi là nhân vật tầm cỡ nào vậy? Vì sao từng cô nương ra ra vào vào đều chớp chớp mị nhãn, hôn gió với ngươi? Vừa rồi còn có cô nương cực kỳ xinh đẹp đường đường chính chính câu dẫn ngươi nha.
5 Editor: QuânA, mắt khó chịu quá, ánh sáng trong phòng sao lại chói thế này … khi nào thì …Đầu đau quá! A … ô … đáng giận. Vì sao không có người ở bên cạnh chăm sóc ta? Tốt xấu gì ta cũng bị kích thích lớn như vậy a.
6 Editor: Quân“Tầm tầm mịch mịch, lãnh lãnh thanh thanh”—Vì sao trong viện ngay cả một bóng người cũng không có?“Thê thê thảm thảm tích ưu tư”—Cổ đau, lưng đau, thắt lưng đau, chân đau – Toàn thân không một chỗ nào là không đau! Sớm biết thế này thì đã sớm mang theo mấy bình “x bạch kim”“Lúc ấm lúc lạnh, muốn điều dưỡng thân thể thật là khó!”—Thắt lưng đã đau lắm rồi, chân lại còn thê thảm hơn, tối hôm nay chắc lại ở trên giường mà rên rỉ thôi … hay là nằm trường kỉ đi.
7 Editor: Quân“À …haha … gia …” – Tất bả đều là bất đắc dĩ, làm thế nào cũng không ổn. Ta cứ đứng yên ở trên đường cái, chân không thể cử động được – “Ta … cái kia… ngươi …” Đáng chết, cầu xin đại gia, ngươi đừng nhìn ta chằm chằm không nhúc nhích như vậy nữa có được không, đầu lưỡi ta sắp líu lại rồi.
8 Editor: QuânKỳ quái, đi đâu vậy?Bạch Tinh này, nói muốn dạy ta theo dõi, kết quả là sau khi đi hai vòng ở chợ thì đã không thấy tăm hơi đâu cả. Chẳng lẽ chui xuống đất? Hay là bay lên trời rồi?Tới tới lui lui hai vòng, vẫn là không tìm được người.
9 Editor: QuânNgười Bạch Tinh phải gả là sát thủ?!Vừa nghe được cái tin tức này, ta kinh ngạc tới mức tròng mắt cũng suýt rớt ra. Nhưng mà bà mẹ sắp có đứa con rể là sát thủ lại gật đầu xác định ngay trước mặt ta, biểu tình tự nhiên cứ như thể nữ nhi của nàng gả cho hào môn vương hầu cẩm y ngọc thực sở hữu vạn mẫu ruộng, chứ không phải là một sát thủ hai tay dính máu.
10 Editor: Quân“Nữ nhi của ta a—-!”Ngọc … Ngọc nương? Sao thế này, gả nữ nhi chứ có phải sinh ly tử biệt gì đâu, khóc rống như heo bị trọc tiết như vậy để làm cái gì? Lại nhìn quanh bốn phía, cỗ kiệu đón dâu đang dừng ở cửa, đông nghìn nghịt biết bao cái đầu người, tất cả đều đang trừng lớn hai mắt nhìn chằm chằm hai mẹ con ôm nhau khóc không thành tiếng.
11
12 Editor: QuânVỗ vỗ chiếc hài chưa từng bám một hạt bụi nào, ta trừng mắt lãnh đạm nhìn ba tên lưu manh: “Thật sự là sắc đảm bao thiên, giữa ban ngày ban mặt mà dám ở trên đường làm cái chuyện vô vương pháp thế này, các ngươi không muốn sống nữa phải không?”“Ây cha, sao đột nhiên lại nhảy ra một con nhóc thế này?” Một người trong số đó nổi sắc tâm tiến lên, trong đôi mắt đáng khinh kia lóe lên dâm quang, “Tuy so ra có kém con nhóc kia một chút, nhưng như vậy lại là kiểu mà đại gia ta thích a … thế nào, có muốn …”Nghiên đầu tránh cái “thủ trư”, ta hừ lạnh một tiếng, tay trái thốt nhiên chém ra, đồng thời tay phải bắt lấy cổ tay hắn, tiếp theo chân phải thuận thế hung hăng đá vào “bộ vị trọng yếu” của hắn …“A!” Tên nam tử đáng khinh kia hét thảm một tiếng, hai tay ôm … giữa hai chân ngã xuống đất rên rỉ, mặt khác hai tên đồng bạn thấy thế, lập tức sắc mặt biến đổi thành hung thần ác sát định xông lên.
13 Editor: Quân“Đại gia, ngài đi thong thả a!”“Trịnh công tử, lâu rồi không thấy ngươi đến nha, làm người ta nhớ ngươi muốn chết …”“Liễu thiếu gia, mau tới nghe ta đánh đàn a!”“Đại gia, ngài tìm Hạ Cúc sao? Thật không khéo, nàng ấy đang có khách nha … để cho Tiểu Hà đến hầu hạ ngài không tốt hơn sao?”“…”Ngồi ở trên lầu hai mắt lạnh nhìn xuống những kỹ nữ đang kiếm khách ở bên dưới, ta nắm chặt vỏ quả chuối vừa mới ăn, vẻ mặt buồn bực.
14 Editor: QuânThật không hổ là Hạ Hầu gia đứng đầu tứ đại gia tộc, trạch viện còn lớn hơn phủ Thái phó gấp mấy lần, lầu các thưởng tâm, cảnh sắc vui mắt, nô bộc hộ viện nhiều vô số, tùy tiện khoát tay một cái cũng sẽ có người tiến lên tất cung tất kính nói “Tiểu thư có gì phân phó”, hơn nữa còn có trân tu mỹ thực, hoa y tịnh phục(1) … Oa, thế này mới có tư vị của một chuyến “du lịch” chứ!Thích ý tựa vào khung cửa sổ, dùng căn đạo thảo làm lũ chim nhỏ giật mình bay tán loạn, miệng ta khẽ nhếch, tự đắc vô cùng.
15 Editor: QuânVì sao lại muốn ta đi trộm thư tín cùng danh sách của Hạ Hầu Kiệt?Theo như thái độ của hắn đối với chuyện giữa Hạ Hầu Ý và ta thì có thể thấy rằng hắn không giống loại người lòng dạ hiểm ác.
16 Editor: QuânThành lâu thật đồ sộ!Ta ngẩng đầu nhìn không chuyển mắt, miệng vẫn chưa khép lại nổi, bên cạnh vẫn luôn truyền đến thanh âm người nào đó đang lải nhải.
17 Editor: QuânĐêm, nguyệt hắc phong cao, điều kiện và hoàn cảnh vô cùng lý tưởng, có thể giết người, có thể vào nhà cướp của, có thể phóng hỏa giá họa … đương nhiên, cũng có thể thừa dịp mà hành nghề trộm đạo.
18 Editor: QuânTục ngữ nói đúng, người sáng mắt không làm chuyện mờ ám. Nhưng ta không phải “người sáng mắt”, tối thiểu thì công tác của ta không phải chuyện mà “người sáng mắt” nên làm.
19 Editor: Quân“Cởi ra cho ta!”“Đừng mà! Ngươi thật hung dữ nha …”“Bớt nói nhảm đi, cởi hay không cởi? Hay là ngươi muốn ta đến ‘giúp’ ngươi cởi?”“A! … Không cần phải sờ người ta như vậy, người ta sẽ ngượng ngùng nha …”“Chết tiệt!”“Ngươi ngươi ngươi … ôn nhu một chút có được không? Như vậy sẽ đả thương người ta a …”“Hạ, Hầu, Ý!” – Khóe mắt ẩn ẩn run rẩy, ta không thể nhịn được nữa quát thẳng vào bộ mặt ủy khuất của hắn – “Ta cảnh cáo ngươi lần cuối, một, mau cút khỏi giường của ta.
20 Editor: QuânPhơi mình dưới ánh mặt trời ấm áp, sau mấy ngày liền hậm hực, giờ ta đang thư thư phục phục vươn thắt lưng, đi dạo phố. “Tiểu thư tiểu thư, mau nhìn kìa !” – Tứ Hỉ đi về phía một tiểu quán bán son phấn, vui sướng cầm một hộp son đưa lên mũi ngửi – “Thơm quá !”Ta mỉm cười đi qua đó, tiếp nhận cái hộp nhỏ rồi cũng ngửi xem sao.