1 Phần I:Chương 1[Nhiều năm qua, tôi luôn học tập một việc, chính là không quay đầu lại, chỉ vì bản thân chưa từng làm chuyện gì phải hối hận, không hối hận vì những chuyện mình đã làm.
2 Chương 2[ Thanh xuân ở nơi nào?Từng ánh mắt của thiếu niên, đen trắng rõ ràng, giống như một bức màn. Dũng cảm, xúc động, yếu đuối, tò mò, khát vọng, hoang mang, thương tâm, thất vọng, suy tư…Tất cả sắc thái đẹp đẽ đều trình diễn trên bức màn đen trắng rõ ràng đó.
3 Chương 3[ Bởi vì ý thức được tầm quan trọng của giáo viên trong cuộc đời học sinh, truyền thống văn hóa Trung Quốc vẫn luôn nhấn mạnh đạo đức tôn sư trọng đạo, tôn kính giáo viên ở Trung Quốc từ lâu đã bay lên thành tiêu chuẩn đạo đức, nhưng người ta lại quên, vì giáo viên có tầm quan trọng vô cùng lớn trong cuộc đời của học sinh, nên thực ra giáo viên cũng cần tôn trọng học sinh của mình.
4 Chương 4[ Không thích cô giáo đó, vì vậy không học giờ của cô, thành tích kém, kết quả có thể trách ai?Trong mắt người lớn, trẻ con phản kháng có lẽ là chuyện vừa buồn cười vừa ngây thơ, nhưng đó là cách duy nhất chúng tôi biết, phản kháng bi tráng mà vô nghĩa.
5 Chương 5 [ Chị em: chính là hôm nay ầm ĩ, ngày mai lại cười, gần thì thấy phiền, xa thì thấy nhớ, không gặp thì thắc thỏm lo âu, khi gặp lại chán ghét, bản thân có thể bắt nạt, nhưng người khác thì không thể bắt nạt.
6 Chương 6[ Mối tình đầu, là, một đóa hoa tên tình đậu chỉ nở rộ trong khoảnh khắc, không sớm một bước, cũng không chậm một bước, mà cậu ấy luôn ở nơi đó.
7 [Trong thời gianBạn, tôi sẽ phải đối mặt với những thăng trầm trong cuộc đờiĐến chân trời, góc biểnNgoài thời gianBạn, tôi đều không nhìn rõ đườngSóng vai ngồi trên bậc thềm phủ đầy cánh hoa đào rơi ngoài lớp học.
8 Vì cô giáo Cao, tôi không đối phó qua loa với những bài tập về nhà nữa, nhưng gốc rễ của tôi lại quá kém, thế nên dù có làm, cũng vô cùng thê thảm. Tuy nhiên, tôi phát hiện lần nào cô Cao cũng cẩn thận phê chữa bài tập của tôi, viết rõ ràng cách giải đúng và lời bình vào vở bài tập của tôi, có rất nhiều bài tôi làm sai, cô ấy vẫn viết lời biểu dương, khen ngợi tôi có phương thức tư duy độc đáo, lần đầu tiên tôi biết làm sai mà còn được khen ngợi, giật mình kinh ngạc, không khỏi có thêm vài phần tình cảm không hiểu với cô ấy.
9 Chương 8[Thời gian là khoảnh khắc, rất ngắn ngủi, vì vậy, tình yêu và sự ấm áp, luôn hết sức vội vàng, chưa kịp quý trọng, đảo mắt đã qua đời. Thời gian lại là vĩnh hằng, dài dòng, vì thế, tình yêu và sự ấm áp, luôn khắc sâu trong đáy lòng, suốt đời suốt kiếp, không thể quên.
10 Chương 9 [Tôi có thể đóng cuốn nhật kí lại Nhưng không thể đóng cửa trái tim mình Tôi có thể đóng cửa trái tim mình Nhưng không thể đóng lại tình yêu và nỗi buồn Tôi có thể đóng lại tình yêu và nỗi buồn Nhưng lại không đóng được ánh mắt luôn dõi theo cậu.
11 Chương 10[Tối naymưa phùn bay lất phất ngoài cửa sổở dưới ánh đèn nhẹ nhàng mở ra cuốn sổ ghi chép về bạn họccho rằng vĩnh sẽ không quên khuôn mặt ấynhưng nó cũng mờ đi rồicho rằng đã sớm vứt bỏ tờ giấy kianhưng lại kẹp nó vào trang sáchtối naymưa phùn bay lất phất ngoài cửa sổcũng giống như năm đóchúng ta vẫy tay từ biệtmưa bụi đầy trời hát một bài hátnăm đó chúng ta nghe không hiểuvội vàng rất vội vàng.
12 Phần II:Chương 1[Hồi nhỏ biết rất nhiều ngạn ngữ, chờ sau khi lớn lên, mới hiểu được đó chỉ là lời nói dối đẹp đẽ mà thôi, ví dụ như: một phần cày cấy một phần thu hoạch.
13 Chương 2[Tình bạn của những người phụ nữ hay nữ sinh cũng đều rất phức tạp. Tình bạn của con trai có thể ví như chơi đá bóng, những giới hạn và quy tắc họ đều hiểu rõ trong lòng, hợp tác và cạnh tranh rõ ràng, tranh đấu hò hét, mồ hôi hòa quyện; tình bạn của con gái có thể ví như nấu thức ăn, không có hình thái, không có quy củ, chua cay mặn ngọt, đều có thể có trong món ăn, có thể chế biến phức tạp cũng có thể chế biến qua loa, nhưng không ai biết bên trong kết quả đó thật sự chứa những gì.
14 Một ngày nọ, bốn đứa chúng tôi vừa ăn kem, vừa ngồi ở cái đình trong khu vườn trường tán gẫu về nam sinh, một nam sinh mặc quần áo trắng cưỡi xe đạp từ cổng vòm vào, Lí Sân lập tức trầm mặc.
15 Chương 3[Trái tim của thiếu niên non nớt mềm mạiVì vậy tổn thương và ấm ápĐều khắc ghi sâu đậmĐến giây phút cuối cùngGiao hòa cùng thời gianTrở thành tính cách của chúng ta.
16 Chương 4[Tôi ngẩng cao đầu, dùng ánh mắt khiêu khích ngắm nhìn thế giới xung quanh, nhìn như thật quật cường thật kiên cường, nhưng thực ra trong lòng lại đang cất giấu sợ hãi và mê man.
17 Chương 5[Trưởng thành, giống như tham gia một cuộc thi chạy. Nhìn thấy người ta chạy nhanh hơn mình thì mình cũng không chắc sẽ sốt ruột bi thương, chỉ đến khi mình càng ngày càng cách xa người dẫn đầu, mới có thể sốt ruột bi thương.
18 Chương 6 [Vết thương đau đớn nhất thế gian chính là vết thương không đổ máu, không có thuốc hay, cũng không thể chữa khỏi, cho dù bình phục, cũng như ánh trăng trên mặt nước, nhìn thì thật tròn vẹn, yên bình, nhưng mỗi khi gió thổi qua, nó sẽ dễ dàng lộ ra vết rách, âm thầm đau đớn.
19 Chương 7[ Có người rất thích những vì sao, giơ tay lên trời muốn hái chúng xuống, nỗ lực lâu ngày, nhưng vẫn không thể hái được. Người ta cười rằng: đúng là không biết lượng sức.
20 Chương 8[Trái tim của cô gái giống như bông hoa, sẽ vì người trong lòng mà nở rộ, cũng sẽ vì người trong lòng mà héo rũ. Có những người dù nở tươi hay héo tàn thì vẫn như bông hoa hồng trước ánh mặt trời, dù nở hay tàn cũng đều lừng lẫy khắp chốn, trở thành truyền kỳ được người người ghi nhớ và truyền tụng; có những người dù nở tươi hay héo tàn t cũng như bông bách hợp mọc giữa núi rừng, dù nở hay tàn cũng không ai hay biết, trở thành bí mật bị thời gian vùi lấp.
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 50