1 Bầu trời trong xanh, Tuyết Sơn nhấp nhô kề nhau, vách núi dựng đứng, liền nhau tạo thành một bức tranh xinh đẹp.
Tiếng vang ầm ầm xẹt ngang giữa bầu trời.
2 Ánh trăng nhu hòa, phủ đệ rường cột trạm trổ bao phủ.
Lồng đèn màu đỏ ở dưới hành lang khẽ lay động trong gió đêm, trước đại môn màu đỏ người đến người đi, tiếng cười nói vang lên từng hồi, náo nhiệt lạ thường.
3 Hoa Lạc Y cũng cả kinh, nhìn nhanh qua, con ngươi không khỏi phóng đại.
Chỉ thấy người vốn đã chết cách đó không xa, lại thật sự động đậy.
Đầu tiên là chậm rãi cử động cánh tay, sau đó lại nhúc nhích cái chân, cuối cùng là chống tay lên đất, từ từ ngồi dậy, cuối cùng ngẩng đầu nhìn qua đây.
4
Hoa Kinh Vũ nhìn nữ tử này, từ trong trí nhớ lục lọi, nữ tử này chính là nha hoàn bên người nàng, tên Nhan Băng.
Nhan Băng là một nha hoàn trung thành.
5 Dưới bóng đêm, sắc mặt của Hoa Lôi tướng quân và Thái tử điện hạ không khỏi khó coi cực kỳ, lời nói của Hoa Kinh Vũ rõ ràng là đem hai bọn họ ví với súc sinh, súc sinh là thân nhân của bọn họ, vậy chúng ta há không phải súc sinh còn là gì?
Thái tử Nam Cung Nguyên Huy vẻ mặt âm u nhìn chằm chằm vào Hoa Kinh Vũ, nữ nhân này lại miệng lưỡi sắc bén như vậy.
6 Trên mặt Thái tử Nam Cung Nguyên Huy ẩn ý cười, lúc nhìn về phía Hoa Lạc Y, con ngươi có chút ôn hòa, Hoa Lạc Y không khỏi kích động lên.
Xem ra chính mình làm đúng rồi, nàng biết Thái tử chán ghét Hoa Kinh Vũ, chỉ cần có thể đả kích Hoa Kinh Vũ, Thái tử liền cao hứng.
7
Thời gian ba ngày, Hoa Kinh Vũ đã thật sự dung hợp với tin tức trong đầu, hiện tại nàng chính là Hoa Kinh Vũ hoàn chỉnh. Đại lục Huyền Vũ lấy võ làm chính, rất nhiều người luyện công lực nội gia, cũng chính là nội lực, nội lực tổng cộng được chia làm chín tầng, mỗi một tầng có màu sắc tương ứng, hồng, đỏ, cam, vàng, lục, xanh, lam, tím, bạc.
8 Trên đài cao, Hoa Lạc Y nhìn thấy Hoa Kinh Vũ vẫn chưa xuất hiện, cũng tưởng rằng Hoa Kinh Vũ bỏ cuộc, không khỏi đắc ý kêu lên.
“Hoa Kinh Vũ, cái thứ phế vật ngươi, thế nhưng lại bỏ cuộc, ngươi thật sự không xứng là đại tiểu thư của Hoa phủ, bắt đầu từ hôm nay, bổn tiểu thư nhìn thấy ngươi lần nào liền đánh lần nấy.
9 Dưới đài cao, bốn phía xung quanh, tất cả mọi người đều bị hoảng sợ trước một màn trước mắt, thủ đoạn của Hoa Kinh Vũ thật ác độc a~.
Đợi cho mọi người kịp phản ứng, thì Hoa Lạc Y đã bị đánh cho thừa sống thiếu chết.
10 Chỉ thấy cách đó không xa, ngay chỗ hành lang, hai bóng dáng cao ngất dây dưa một chỗ, điệu bộ ám muội đến cực điểm.
Hoa Kinh Vũ không thèm để ý, bởi vì ở hiện đại, chuyện nam nhân yêu nhau là bình thường.
11
Nhan Băng nghe xong lời của Hoa Kinh Vũ thì không ngừng gật đầu, tiểu thư nói đúng, chỉ cần người trở nên mạnh hơn thì không sợ người khác khi dễ nữa.
12 Đám người Vân Ương Ương cười đến rất vui vẻ, ánh mắt Hoa Kinh Vũ xoay tròn, như con ngươi của rắn trong đêm tối, u quang chợt lóe. Thân mình như một hàng dài phi thẳng ra ngoài, không tài nào ngăn được.
13 Mộ Dung lão sư nét mặt lạnh lùng khiển trách, Hoa Kinh Vũ nhìn Mộ Dung lão sư trong lòng không khỏi dâng lên chút hảo cảm, ít nhất người này vừa rồi ra tay giúp nàng thoát khỏi phiền phức kia.
14 Tư Đồ Tiểu Chiêu một phen kéo Khương Duy qua, nhỏ giọng nói thầm: “Khương đại công tử, mất mặt hay không, ngươi mất mặt hay không hả?”
“Mất mặt cái gì, ta mất mặt là chuyện của ta, có liên quan gì đến ngươi đâu?” Khương đại công tử một chút tự giác cũng không có, hì hì cười rộ lên, sau đó vươn tay quơ bốn phía.
15 Lần này Vân Ương Ương chịu thiệt, chắc chắn tiến vào rừng rậm Đen nàng ta sẽ tìm người tổ đội lợi hại hơn so với nàng.
Về phần người của đội các nàng, cao cấp nhất là Hách Liên Hiên, hiện tại là nội lực cấp năm đỉnh, Tiểu Chiêu và Khương Duy là nội lực cấp bốn, nàng là nội lực cấp hai, mà Hoa Thanh Phong cũng không có nội lực, chỉ tu luyện kiếm kĩ, kiếm khách chỉ có thể đánh lén, nếu cùng người nội lực lợi hại chính diện giao phong, không chiếm được chút lợi thế nào.
16 Đám người Tiêu Sơn viện trưởng thấy vẻ mặt Mộ Dung Lan sầu lo, không nhịn được quan tâm hỏi: “Mộ Dung, đã xảy ra chuyện gì?”
Mộ Dung Lan lắc đầu: “Không có việc gì.
17 Giữa khu rừng, vài bóng dáng di chuyển, sát khí tràn ngập. Bốn bóng dáng nhanh như gió, tựa như u linh (âm hồn) nhẹ nhàng di chuyển, bao vây đám người Hách Liên Hiên cùng Khương Duy, hai đạo bóng dáng còn lại thì hướng về phía Hoa Kinh Vũ cùng Nhan Băng mà công kích.
18 Sắc mặt Hoa Kinh Vũ cùng Nhan Băng vô cùng khó coi, không nghĩ tới gặp phải bầy sư tử, hiện tại phải làm sao bây giờ? Năng lực của các nàng căn bản đấu không lại bầy sư tử này a, chẳng lẽ nơi này là chốn chôn thân của các nàng?
Lúc này Hoa Kinh Vũ cùng Nhan băng có chút rối loạn, làm sao lại xâm nhập vào giữa đàn sư tử a~.
19 Hoa Kinh Vũ nhanh chóng ngẩng đầu nhìn Nam Cung Lăng Thiên liếc mắt một cái, lạnh nhạt nhíu mày, không kiêu ngạo không siểm nịnh mở miệng: “Tạ ơn Bắc U Vương điện hạ đã ra tay giúp đỡ.
20 Hoa Kinh Vũ không muốn nán lại dù chỉ một khắc, ở lại cùng người nam nhân này thì sẽ không có chuyện tốt: “Vậy tại hạ xin cáo từ, đại ân ngày sau sẽ báo đáp.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 5