41 Tập 2:Phần III:Lời mở đầu: Quá khứ trầm mặc bị chôn vùi(Tiểu Dương: đây là chương mở đầu, giống chương 1 của phần I, cũng là lời tác giả. Những chương sau câu chuyện sẽ tiếp tục với lời kể của La Kì Kì.
42 Chương 1Trước đây, tôi rất thích ngôi sao điện ảnh Brad Pitt; không phải vì diễn xuất của anh, mà chỉ vì anh có khuôn mặt đẹp trai, vóc dáng hoàn mỹ, và cả khí chất đặt biệt đã thu hút tôi trên màn ảnh.
43 Chương 2Không phải tất cả kỷ niệm đều tươi đẹp, không phải tất cả mọi người đều đáng nhớ, thời gian là con sông chảy dài vô tận, phần lớn con người và những câu chuyện đều vô tình hướng đi, nhưng, tất cả những gì có liên quan đến thanh xuân của chúng ta, sẽ mãi mãi lắng đọng dưới đáy sông, trở thành kỷ niệm không bao giờ phai nhạt.
44 Chương 3Không tích nửa bước chân, không đi được nghìn dặm; không tích dòng nước nhỏ, không thể thành sông, thành biển. Tất cả mọi người đều muốn “đi nghìn dặm, thành sông thành biển”, song, đi nửa bước, dòng nước nhỏ chảy qua một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, biến thành ngày ngày buồn tẻ lặp đi lặp lại, mà nghìn dặm, lại không thể nhìn rõ trên biển lớn, không có hy vọng, không có ánh sáng, tất cả hùng tâm tráng chí đều trở nên thật nực cười.
45 Trần Kính thấy tôi nghiêm túc như vậy, rất ngạc nhiên, lướt nhìn tôi một cái, cúi đầu nghĩ. Đã đi đến khu nhà của khối 12, cậu đứng gần cái đình có mái lục giác: “Tình huống của tớ và cậu không giống nhau, lúc tớ còn nhỏ, bố tớ đã dạy tớ những bài hát thiếu nhi tiếng Anh, khi tớ bắt đầu đi học, vốn từ tiếng Anh đã là hơn một nghìn từ, mà cậu là lần đầu mới tiếp xúc tiếng Anh, ban đầu lại không chăm chỉ học, phương pháp ngôn ngữ phải tích lũy của tớ hoàn toàn không thích hợp với cậu, cậu phải tự tìm ra phương pháp học tập thích hợp ình.
46 Chương 4Tính cách của mỗi người có thể được hình thành từ khi mới chào đời, cho đến khi khôn lớn bên gia đình. Thế giới này, chỉ có những gia đình bất lương, chứ không có trẻ con bất lương.
47 Chương 5Tiểu Dương: Chương này không có trong bản convert, mình tìm thấy trên mạng Trung Quốc và đã convert rồi edit. Khi ánh mắt của chúng ta không còn phân rõ đen trắng như hồi bé, thế giới trước mắt chúng ta cũng bắt đầu không rõ đen trắng nữa.
48 Tiết mục của lớp tôi rút thăm thứ tự rất sát nhau, không phải thứ tự có lợi, vì mọi người xem diễn vào buổi tối, thân thể mệt mỏi, thẩm mỹ cũng mệt mỏi, chán nản.
49 Chương 6Tại sao tình yêu khi còn trẻ, lại đơn thuần mà vụng về, thành khẩn mà sắc nhọn? Tại sao khi chúng ta không hiểu về tình yêu, yêu thương không cần nhận lại điều gì, mà đến khi chúng ta hiểu được thế nào là yêu, lại miễn cưỡng không muốn buông tay?Tâm tư của thiếu nam thiếu nữTrước kỳ thi cuối kỳ, thầy chủ nhiệm nói cho chúng tôi một tin tức tốt, nhà trường sẽ tổ chức một trại hè thiên văn học và hải dương học, chọn những học sinh có thành tích học tập xuất sắc và cán bộ lớp ưu tú đi Bắc Kinh và Thanh Đảo.
50 Cô giáo Hình nhìn thấy tất cả, cảm thán nói: “Chả trách chủ nhiệm lớp em không phải quan tâm chuyện gì, chuyện gì cũng được em làm tốt rồi. ” Cô thấy các bạn đều nhìn Thẩm Viễn Triết, lập tức nói thêm: “Nhưng mà, Trương Tuấn lớp cô cũng tốt, năm nay may mà có em ấy, nếu không cô làm sao quản được mấy học sinh ngang ngược như Tống Bằng chứ.
51 Chương 7Thanh xuân ngắn ngủi như vậy, tôi cũng đang ở tuổi xuân nở rộ nhất, gặp được người mình yêu; cuộc sống có hạn như vậy, tôi cũng đang sống trong những năm tháng tươi đẹp nhất, được người mình yêu quan tâm và yêu thương.
52 Quầy hàng nào tôi cũng đi qua, lại không mua gì, nên rất nhanh đã đứng cùng Trương Tuấn ở một bên chờ mọi người. “Cậu không mua gì à?”Trương Tuấn lắc lắc đầu: “Tớ đã đến Trường Thành hai lần, đây là lần thứ ba, trước đây còn thích mua vài thứ, nhưng giờ không còn hứng thú nữa.
53 Chương 8: Ngày cuối cùng ở Thanh ĐảoNhững ngày ở Thanh Đảo trôi qua quá nhanh, tựa như chỉ trong nháy mắt, đã đến ngày cuối cùng. Ngày cuối cùng ấy, buổi sáng tiến hành một cuộc thi đơn giản về kiến thức hải dương học, buổi chiều đi tham quan tàu chiến, sau khi trở về tiến hành nghi lễ bế mạc, ban phát giấy khen cho thành viên ưu tú, sau đó, chính thức kết thúc trại hè này.
54 Trong khoảnh khắc đó, cúi đầu yên lặng nghe hát, thời gian dần bị rút ngắn chỉ còn lại tiếng ca, nhưng khi bỗng ngẩng đầu lên, chỉ thấy đèn đuốc mờ ảo của VictoriaHarbour.
55 Chương 9: Muốn có được phong cảnh gì trong cuộc sốngHơnáu giờ sáng tôi tỉnh dậy, ngồi trước bàn học, sửa sang lại những thứ mình mang về từ chuyến đi vừa rồi.
56 Trương Tuấn nói: “Năm nay trạng nguyên và bảng nhãn đều là trường mình, xét tổng thành tích trường mình cũng đứng đầu tỉnh, đương nhiên phải chúc mừng rồi.
57 Tôi đứng lên, đi trượt patin tiếp, tốc độ càng lúc càng nhanh, thầm nghĩ đá đi tất cả những gì không thoải mái. Đột nhiên, dưới chân tôi trơn trượt, quăng ngã xuống sân trượt, trong lúc buồn bã cũng quên bảo vệ bản thân, nên cứ ngã ngửa ra sau, đầu đụng mạnh vào nền bê tông, trong phút chốc trước mắt là một mảnh tối đen, nhưng ý thức vẫn tỉnh táo, chỉ là không thể động đậy được thân mình, nghe thấy vô số tiếng bánh xe lướt qua bên tai.
58 Chương 10: Tình yêu là gìĐại khái từ nhỏ tôi đã bị ảnh hưởng từ Tiểu Ba, anh Lí và Ô Tặc, nên định nghĩa tình bạn của tôi tràn ngập hương khí giang hồ, thành tâm là chính, nghĩa khí quan trọng nhất, khi cần thiết, không tiếc giơ đao tương trợ, sống chết có nhau.
59 Chương 11: Bắt đầu vào lớp 11Tiểu Dương: Từ chương này Kì Kì và Trương Tuấn sẽ gọi nhau là anh – em ^^. Dù thấy không quen lắm, nhưng họ đang yêu nhau mà.
60 Chương 12: Đứng thứ nhất trong khốiVì buổi tiệc sinh nhật, chuyện của tôi và Trương Tuấn đã được truyền đi rất nhanh trong trường, cậu bạn Dương Quân ôm bụng cười nghiêng cười ngả.