1 ( Trước đây mình có đăng truyện này trên một số trang mạng khác với tên Xin Lỗi, Người Em Yêu Không Phải Là Anh. Bắt đầu từ ngày 15/08/2013, mình xin phép đổi tên truyện lại thành Không Buông Tay Em.
2 Ngày chủ nhật tuần thứ hai của tháng mười một, trời Sài Gòn nóng như đổ lửa. Nó theo chân Bin đi siêu thị. Sống ở đất Sài Gòn, nơi mà cuộc sống được ví như một ngành công nghiệp, người ta công nghiệp từ công việc, đi lại, mua sắm, đến cả chuyện yêu đương cũng công nghiệp.
3 2. Tình yêu hé nở nụ cười Từ cái ngày phát hiện ra Bin chính là anh chàng năm nào nó ngả nhào vào, thì mọi thứ với nó có sự đổi khác. Nó bắt đầu quan sát Bin kĩ hơn.
4 3. Mộng mơ Mùa hè của năm thứ ba đại học kết thức với nhiều kỉ niệm. Nó đã có một công việc làm thêm ưng ý tại quán Pizza trên đường Hùng Vương ở quê, tích lũy được kha khá kinh nghiệm.
5 4. Chợt nhận ra Từ lúc biết Bin và Vân yêu nhau, nó như trở thành một con người khác hoàn toàn. Nó ít cười, ít nói, trầm tư hơn. Bin dường như cũng cảm nhận được nỗi buồn nơi nó, không khí trong nhà cũng chùng xuống hẳn.
6 5. Anh à! Em buông tay anh ra nhé… Khi nghe tin Bin và Vân đã chia tay từ Ngân, Nấm bất ngờ, nó không hiểu ai là người đã nói lời tạm biệt. Vội vã chạy đi tìm Vân, nó đau lòng khi nhận được câu trả lời: - Nếu tao nói chính mày là nguyên nhân tao chia tay anh Nguyên, mày có tin không? - Vân nhìn thẳng vào mắt nó.
7 6. Xin lỗi, nhưng người em yêu không phải là anh! Về lại sài gòn sau kì thực tập, nó tập trung vào viết báo cáo thực tập và thi tốt nghiệp. Nó cũng ít khi về nhà vì Bin được cử đi học ở Singapore.
8 7. 1730km là khoảng cách địa lý hay khoảng cách tâm hồn Hà nội, một ngày trời vào đông. Bước chân rời khỏi khách sạn sau ca làm việc, đồng hồ đã chỉ 21:30, bụng đói cồn cào, nó cho xe chạy chầm chậm.
9 8. Phép thử - Sắp tới chúng ta sẽ đón một đoàn khách từ Hồ Chí Minh, đây là một công ty máy tính lớn ITSG sẽ kỉ niệm hai mươi năm thành lập và đồng thời kí kết hợp đồng với công ty của Nhật.
10 9. Tình như giấc mơ - A… ! - Nó vươn vai. Sau một giấc ngủ dài, lại thấy mình lại tràn đầy sức lực cho tuần mới. Nó bước nhanh chân ra khỏi nhà, nở một nụ cười thật tươi chào Hiếu.
11 10. Kết thúc và bắt đầu Từ hôm đi đảo về đến giờ, giấc mơ đó cứ ám ảnh nó, khiến nó lúc nào cũng suy nghĩ, cố gắng nhớ xem người đó là ai, nhưng vẫn không thể nào nhận ra được.
12 Cảm giác cứ như có ai đó đang nhìn mình, nó mở mắt, nhìn xung quanh. Ánh mắt dừng lại chỗ bàn nằm phía góc cầu thang. Lại là vị khách đó, anh ta nhìn cái gì mà kỹ vậy nhỉ?! Nó nheo mắt, rồi chột dạ, nhìn lại mình từ đầu đến chân, vẫn ổn! Ném một cái nhìn khinh khỉnh cho hắn ta, nó nhếch môi, cầm ly café đưa lên, chỉ tay vào ra hiệu uống café đi và đừng nhìn nó nữa.
13 Quay sang nhìn hai người bạn đang tủm tỉm cười mình, nó trề môi: - Muốn tui đi cho hai anh chị thoải mái chứ gì, vậy thì biến đây. Dừng xe trước công ty của Đăng Nguyên, nó đang tự hỏi giờ mà gọi anh xuống không biết có nên không, nhìn đồng hồ 11:15, nó đánh bạo, bấm nút thực hiện cuộc gọi.
14 11. Khi hạnh phúc là…. Tiếng kim đồng hồ tích tắc vang lên trong không gian im lặng chứng tỏ thời gian đã bắt đầu vào khuya, nó ngả người dựa lưng vào ghế, lắc đầu sang phải bẻ khớp cổ, mệt mỏi nhắm mắt sau hơn mấy tiếng đồng hồ chăm chú nhìn màn hình máy tính để viết báo cáo cuối tháng.
15 Sân bay Tân Sơn Nhất một ngày mưa lạnh. Về lại Việt Nam sau hơn mười tám tháng, nó đã là thạc sỹ kinh tế, đáp máy bay chung với nó là Hiếu và John. Ocean Bar nằm giữa con đường Ba Tháng Hai nhộn nhịp, bên trong là không gian của mùi rượu tây, thuốc lá, nước hoa, tiếng nhạc nhảy vang đầu.
16 - Nấm ơi, anh về rồi! Vừa vào nhà, Bin đã cất tiếng gọi, khóa cửa xong, anh xoay người nhìn vào trong nhà, không gian im lặng quá. Khẽ nhíu mày, Bin vội vàng đổi đôi dép đi trong nhà, kéo caravat khỏi cổ áo, thẩy chiếc cặp lên ghế sô pha, ánh mắt Bin đảo nhanh qua phòng ngủ, vẫn không thấy bóng dáng Nấm đâu.