1 “ Lục giới sử kí toàn thư lấy mốc Bàn Cổ khai thiên làm năm thứ nhất, ghi chép lại: Năm một trăm lẻ sáu vạn bốn ngàn sáu trăm lẻ chín, Thiên giới cùng Ma giới giao tranh căng thẳng, lục giới chia làm hai phe đen trắng rõ rệt: Yêu giới cùng Atula giới quy phục Ma giới, phản lại giao ước cùng Thiên Giới.
2 Bách Hoa Tiên Tử như hương như gió lướt đến gần chỗ ta, đôi môi xinh đẹp tựa trái anh đào khẽ nở một nụ cười mỹ lệ kinh thiên. Khi đến trước ta chỉ còn cách ba bước, nàng dừng chân lại, chỉ còn xiêm y mỏng manh theo quán tính vẫn khẽ lay động.
3 Mùng bảy tháng bảy … Trời mưa. Không phải mưa ngâu mà là mưa lớn. Ta không biết thời điểm này Ngưu Lang Chức Nữ ra đời chưa nữa, nhưng có lẽ dù họ không tồn tại, trời vẫn có thể mưa như một quy luật tất yếu của thời tiết… Mùa này là mùa mưa bão… Mà quỳ dưới trời mưa giông buốt giá thực sự không dễ chịu gì.
4 Năm một trăm mười sáu vạn năm ngàn một trăm hai tám, Yêu Vương phản lại giao ước với Thiên Giới, ý đồ xâm lấn hạ giới, tàn sát vô số sinh linh, tội ác tày trời… Đệ thất Thiên Đế cử Thanh Long Thánh Quân thống lĩnh thiên binh thiên tướng chinh phạt, chỉ trong chưa đầy hai tháng tiến quân tần tốc đã dẹp được quân đội của Yêu vương, Yêu Vương xin hàng.
5 A, ta biết người này, anh ta chẳng phải người xuất hiện trên tạp chí “Lục giới tân bảng” sao? Á quân trong thập đại mỹ nam – Atula vương!!! Đúng là anh ta, người mà ta cho rằng nhìn “ok” và mới lạ hơn Thanh Long Thánh Quân.
6 Mọi người cùng nâng ly chúc mừng thắng lợi của Thiên Giới, những màn ca vũ đặc sắc lần lượt được biểu diễn, thu được tán dương nhiệt liệt. Cuối cùng cũng đến màn biểu diễn đắt giá nhất ngày hôm nay – múa lụa của Bách Hoa Tiên Tử.
7 Ta đang ở tâm trạng một người trốn chạy dư luận… Dù sao việc cũng đã làm rồi, scandal thì cũng xảy ra rồi, chuyện ầm ĩ này cũng chỉ là một bước tiến mới trong con đường đi lên vị trí “nữ hoàng scandal lục giới” của ta… Chỉ là, từ yến tiệc hôm đó, Thiên Hậu tỷ tỷ không có nhìn mặt ta.
8 một cuộc họp kín của gia tộc ta tại Chu Tước Thành, chủ trì là Thiên Hậu tỷ tỷ. Tỷ tỷ dạo này thất thế, thường xuyên lo nghĩ, bàn mưu tính kế… cho nên nhan sắc càng thêm một phần tiều tụy.
9 Giữa trưa, mặt trời lên tới đỉnh đầu. Thiên giới ở trên uôn trùng, càng gần mặt trời nên càng chói lóa. Ánh sáng với tần suất cao đến nhức mắt đó khiến ta phải rời xa giấc ngủ êm ái.
10 Cuối tháng chạp, tuyết lấm tấm bay… Ông già Vô Cực Chân Nhân đã chui ra khỏi vỏ ốc, mọi việc vẫn bình thường. Số là tỷ tỷ vẫn bắt ta đi học, cho nên sau khi cắn răng chép mười tám cuốn kinh thư đến rộp cả tay nộp cho y, ta lại được đi học.
11 Ta cùng hắn uống thêm một vài chén, vẫn chưa thấy người của tỷ tỷ đến cứu. Trời càng về khuya…Trong đêm giao thừa này, dân chúng quanh thị trấn kéo đầy ra phía bờ sông… Atula vương nhìn ra phía đó, cao hứng bảo ta: - Lát nữa nơi đó sẽ đốt pháo và thả đèn trời, hay là chúng ta nắm tay lại đó chơi đi… - Ra đó chơi thì được, nhưng nắm tay thì không! – Ta đáp.
12 Ta theo sư phụ và Thanh Long Thánh Quân trở về thiên giới, vừa đến cổng Thiên cung đã thấy tỷ tỷ cuống cuồng lên, chỉ lo tên Hàn Tịch kia đã làm gì ta… Vốn tỷ tỷ định mang ta trở về, nào ngờ Thanh Long Thánh Quân đột nhiên đứng ra nói: - Thiên Hậu nương nương, hạ thần có chuyện muốn thỉnh giáo Diễm Hồ Tiên Tử, liệu có thể gặp riêng nàng một lát không? Tỷ tỷ trợn mắt ngạc nhiên.
13 Đêm hôm đó, lẽ ra không có chuyện tày trời gì, chỉ là khi ta ngâm mình dưới suối nước nóng mới phát hiện ra, cái nụ hoa Mạn Châu Sa vốn khép chặt dường như phình to ra một chút.
14 Gã Thanh Long Thánh Quân đầy đăm chiêu xen lẫn đề phòng, khiến ta không thể hiểu nổi thái độ của hắn. Âm Hỏa? Âm hỏa là cái gì? Là một loại lửa tính âm sao? Là sức mạnh của Ma giới sao? Không thể nào, ma giới đã tuyệt diệt… nhưng cũng có thể, người ta đã phong ấn ghi chép này từ nhiều vạn năm trước… A, nhưng mà cái làm ta cụt hứng là câu chuyện dang dở kia, viết về Thiên Đế thứ sáu uy vũ của Thiên giới… Dường như đó là một câu chuyện lâm li bi đát, dường như có một nhân vật nữ chính rất quan trọng xuất hiện? Sau một hồi yên lặng, Thanh Long Thánh Quân bên cạnh ta nhìn xung quanh một lượt rồi khẽ thở dài: - Xem chừng không còn thứ ta cần tìm… Đột nhiên ta nhớ ra một điều bèn lên tiếng: - Không phải vẫn còn một người sống ở thời đại đó sao? Chính là Vô Cực Chân Nhân, ngươi muốn hỏi điều gì, có thể trực tiếp đến hỏi ông ta mà… - Vô ích… – Hắn lắc đầu nói – Đã từng thỉnh giáo Vô Cực Chân Nhân, tiếc là người trả lời rằng, thời gian đó người hầu như tu luyện tại Âm Dương Thái Tuế điện, chỉ đứng đằng sau hỗ trợ mà không trực tiếp ra chiến trường… cho nên cũng không thể rành mạch nhiều việc như phụ thân ngươi… A, vậy là Vô Cực Chân Nhân cũng không biết về mấy loại chú thuật kì quái mà Thanh Long Thánh Quân đang tìm hiểu ư? Nhưng cái làm ta để tâm hơn là, câu chuyện 10 vạn năm trước rõ ràng có nhắc đến Vô Cực Chân Nhân, hẳn là y biết ít nhiều.
15 Sau khi từ Âm Dương Thái Tuế Điện trở về, lại bắt gặp bóng dáng gã Thanh Long Thánh Quân đang đi tuần tra trên đường, sực nhớ ra cần phải hỏi hắn chuyện giao ước hắn làm đến đâu rồi, ta vội vàng bay theo, hô hào: - Ê, Thanh Long kia! Thanh Long Thánh Quân đang cưỡi mây đạp gió, theo sau còn có hai tên thuộc hạ.
16 Rời khỏi Thanh Long Thành, cũng không còn sớm sủa gì nữa. Nghĩ đến sau ngày mai sẽ sống như thế nào, đột nhiên ta thấy trống trải… Trở về Lăng Tú cung, thấy gió đêm khá lớn, những phiến lá đỏ bay tán loạn… Chợt trong mắt ta hình dung ra hình ảnh của kẻ đó đứng dưới gốc cây, bộ trang phục đó, biểu đạt đó, sự chuyên tâm đó… Thì ra khi ấy đã bắt đầu để mắt đến ta sao? Hóa ra không phải hắn vẽ một con cừu hay con công mà là một con cáo nhiều đuôi… Ta lại gốc cây, nhặt một phiến lá lớn, rút cây trâm cài tóc, vẽ lên đó ngoằn nghèo.
17 Sáng sớm hôm sau, đến mặt trời còn đang ngáp ngủ mà tỷ tỷ đã đánh thức ta dậy, còn sai một đám tỳ nữ mang đến mấy hòm đầy ắp trang sức và y phục, độ lấp lánh của chúng đủ để thắp sáng cả đại sảnh Lăng Tú cung.
18 Những ngọn núi lửa đồ sộ nối tiếp nhau, trùng trùng điệp điệp. Đỉnh núi phun nham thạch đỏ quạu, hỏa khí ngút trời. Không có một loài vật nào có thể sinh trưởng, khắp nơi nhuốm một sắc đỏ thẫm quái dị và thê lương… Thanh Long Thánh Quân đuổi theo kẻ gian từ yêu giới đến đây, cả hai mải miết kẻ trốn người truy, vô tình quên mất cả thời gian và không gian, thoáng chốc đã đến nơi này… Hắn đưa đôi mắt sắc bén nhìn quanh, kẻ gian kia có lẽ đã lẩn vào những vách đá.
19 Quả nhiên sau một thời gian ẩn nấp không thấy Thanh Long Thánh Quân rời đi, kẻ gian kia đánh liều chạy trốn, dù sao cũng đến ranh giới của Ma tộc, chỉ cần Thanh Long Thánh Quân bước qua ranh giới đó, mọi pháp lực cũng như sức mạnh của hắn đều thuyên giảm, lúc đó sẽ tìm cách kết liễu hắn… Có một điều mà Thanh Long Thánh Quân không thể ngờ, kẻ gian này chính là Thức Hàn, một trong các tướng dưới trướng của Ma Tôn Hiên Viên Tiêu mười vạn năm trước… Thiên Giới có Tứ Đại Thánh Quân, Ma giới cũng có Ngũ Ma Tướng… Nhưng ngoài Thức Hàn ra, bốn người kia đều đã diệt vong… [Tương truyền mười vạn năm trước, lục giới tân bảng cũng đã xếp hạng những nhân vật tiêu biểu của lục giới, dù trong thời chiến cũng không quên cập nhật… Nếu như Thiên Giới có Vô Cực Chân Nhân ngọc thụ lâm phong cùng Thiên Đế uy vũ anh tuấn thì Ma Giới có Thức Hàn Ma Giả phong hoa tuyết nguyệt cùng Ma Tôn tà mị vô song… Thức Hàn mười vạn năm trước thường cầm một cây sáo trúc, mặc y phục xanh ngọc, mỗi bước đi đều thanh thoát, tuy là ma đạo nhưng cuốn hút hơn cả tiên nhân… Thanh âm từ sáo trúc của y có thể quấy nhiễu tâm can cho đến phá hủy phủ lục ngũ tạng, thực sự là một kẻ nguy hiểm khó lường… Chỉ có điều y hành tung bất định, kẻ thấy kẻ không cho nên chung quy, Lục giới tân bảng đặt y vào vị trí ghi chú thêm sau bảng xếp hạng… Mười vạn năm trước, lúc Ma giới hưng thịnh nhất, người đứng đầu lục giới tân bảng cũng chính là Ma Tôn, kế đến là Vô Cực Chân Nhân và Thiên Đế của Thiên giới….
20 Đúng giờ khai mạc, ta bước ra phía trước đài lớn, mắt nhìn một vòng đánh giá… Phía dưới quảng trường trước cổng Chu Tước Thành, có cả thảy tám người đến tranh tú cầu.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Ngôn Tình
Số chương: 50