1 Quyển 1 :Kế hoạch tìm phu của yêu nữ luân hồi
Khi Tiểu Vũ tỉnh lại ,là đang ởmột vùng thôn quê hoang dã. Cái ót truyền đến một trận đau đớn ,nàng đưa tay ra sờ,hình như là sưng lên,nhưng cũng may là không có rách dachảy máu haygì đó.
2 Vớ vẩn ! Không phải chỉ là nam nhân sao!Tục ngữ nóióc ba chân khó tìm,nam nhân hai chân ở đâu mà chẳng có !
Hỏi :Hiện đại mỹ nam tập hợp đông đủnhiều nhất ở chỗ nào ?
Đáp :Ngưu Lang điếm ! (Meody :Cái này chắc k cần giải thích ???)
Không sai ! Bất kể là lãnh khốc hào hùng đại nhân tổng tiến công ,hay là tiểu cường tiểu thụ hay yêu nghiệt ngoài thuần khiết trong phúc hắc,Ngưu Lang điếm đều có hết !
Khụ Khụ ! Đừng hiểu lầm !Tiểu Vũ cũng không đi tới loại địa phương này,chỉ là trong ấn tượng hình như thấy loại áp phích này.
3 Vân quốc từ khi mở mang bờ cõi tới nay vẫn đều là quốc thái dân an, thịnh thế Thái Bình. Các dân chúng sống một cuộc sống rất tốt, trong lúc rãnh rỗi thì thường thường đi phố cùng người tâm sự việc nhà.
4 Mấy ngày đi đường, cuối cùng cỗ xe ngựa xa hoa nào đó đến đế đô Vân Quốc.
Tiểu Vũ vén màn xe lên lại nhìn ra ngoài, lọt vào trong tầm mắt là một mảnh phồn hoa náo nhiệt.
5 Dựa theo lời chỉ bảo của người qua đường chỉ, cuối cùng Tiểu Vũ cũng tìm được chỗ của tiểu quan quán. Nàng ngẩng đầu lên nhin biển chữ vàng. . . . . .
6 Mọi người Vân Diêu cư bịhành động hấp dẫn của Tiểu Vũđi qua,đềungẩng đầu nhìn về phía thiên hạ vui vẻ đi về hướng rèm sa (Melody : mộtloại hàng dệt)
Nha đầu kia, đừng nói là muốn…
Mọi người còn đang hết sức nghi ngờ,chỉ thấy Tiểu Vũ đã đến gần một phen giật rèm sa ra.
7 Mộ Dung Lưu Quang?
Trí nhớ Tiểu Vũ nghiêng ngã xiêu vẹo,trong lòng không biết tại sao,đối với tên này cảm thấy có chút quen thuộc.
“Ách…Ngươi bán mình với giá bao nhiêu?”
Không thể nhớ,mơ hồ để ý,vậy thì dứt khoát không để ý nữa.
8 Tam, Tam vương gia! ?
Hai mắt Tiểu Vũ trừng lớn, nhìn về phía Cố ma ma đứang cách đó không xa, ánh mắt không tiếng động hỏi tính chính xác của chuyện này! Người kai quay lại trả lại cho nàng một nụ cười không thể nề hà, thực khẳng định gật gật đầu, chứng minh tất cả là sự thật.
9 Có sự cho phép của Mộ Dung Lưu Quang, Nguyệt Tiểu Vũ tự nhiên là vô cùng vui mừng đi theo hắn. Chuyện này làm cho đế đô Vân quốc gây ra một trận náo động.
10 Sau ngày ấy,đương nhiên Nguyệt Tiểu Vũ sẽ tạm thờiởlại Thạc thân vương phủ. Mỗi ngày ngủ thẳng tới khi mặt trời lên cao,sau đó chạy tới cùng ăn cơm với mỗ Vương gia.
11 Một cỗ kiệu, bốn kiệu phu, ba người hộ vệ. Đoàn người của Mộ Dung Lưu Quang cứ như vậy như vậy xuất phát từ Vương Phủ đi thẳng đến Hoàng Thành. Vương Phủ cách Hoàng Thành không có xa, chỉ trong chốc lát mấy người đã theo cửa hông đi vào Hoàng Thành.
12 Ở đây ngoài trừ ba người Mộ Dung Lưu Quang, tiểu Hắc và tiểu Bạch ra, ai cũng đều ngẩng đầu nhìn theo phương hướng mà Tiểu Vũ chỉ. Bầu trời xanh thẳm, đám mây trắng tinh, từ trên đỉnh đầu một đám quạ đen bay qua.
13 Sau khi được hưởng cái người ta gọi là ‘bữa cơm trưa thân tình’ mỗ chính thái tiểu hoàng đế dường như sợ người ta không biết hắn và mỗ mỹ nam có gian tình mà cố ý gọi một vị cung nữ tỷ tỷ xnh đẹp đến đưa tiểu Vũ, tiểu Hắc và tiểu Bạch đi trước.
14 Ba người Tiểu Vũ chờ ở trong cung điện một hồi lâu, rột cục bước chân thảnh thơi của Mộ Dung Lưu Quang mới xuất hiện.
Mộ Vũ lập tức bỗ nhào đến trước mặt hắn, kéo tai áo của hắn cẩn thần nhìn hắn.
15 Thất công chúa tên là Phiêu Tự, đứng hàng thứ tám, nói về vai vế, thì chính là Thất muội của Lưu Quang. Chỉ là thái độ với thất muội này, nếu so với Lưu Quang thì đòi hỏi rất nhiều.
16 Trong lúc công chúa nào đó và Vương gia nào đó nói chuyện, ba người Tiểu Vũ lại bị mời ra một cách nhẹ nhàng. Vì thế, mỗ Vũ rất buốn bực! Nghĩ ràng có phải người nhà của bọn họ đều có tật xấu hay không? Như thế nào lại thích ở chung với nhau chứ? A!? Chẳng lẽ không sợ người khác sẽ hiểu lầm chuyện gì đó ! A?!
Tiểu Bạch không để ý tới căn bệnh động kinh tạm thời của nàng, mở miệng nói: “ Chúng ta đi ra ngoài xem xét bốn phía của cung điện đi!”
“Nhìn xem? Nhìn cái gì vậy?! Có cái gì đẹp sao? Xem bức tường cao, hay xem chuyện? Muốn ta xuống dưới lấy hai cục gạch để ngươi đem về nhà làm vật lưu niệm hay không?” Tiểu Vũ tức giận quát hắn, sắc mặt cực kỷ không tốt.
17 Mặt trời chiều ngã về Tây, rất nhanh, lập tức các nơi trong Hoàng thành đều phát sáng.
Thất công chúa rất nhiệt tình muốn giữ mọi người ở lại cùng dùng cơm, Lưu Quang không thể từ chối, đành phải ở lại.
18 Tiểu Vũ ngồi ở trên bậc thang, đếm sao đếm đến ngủ thiếp đi, bốn phía ở ngoài điện vẫn không có một động tĩnh nào. Hết sức nhàm chán, nàng xoay cái cổ đang cứng ngắt của mình, lơ đãng phát hiện ngọn nến đang phát sáng trong điện đã tắt.
19 “Thả các nàng?”
Hai tay của Lưu Quang thả lỏng đứng ở phía sau, dáng vẻ tương đối giống vẻ lo lắng của Thất công chúa, nhưng thật ra thì có vẻ rất bình tĩnh.
20 Trên thế giới này có rất nhiều chuyện làm người ta đau đầu, chẳng hạn như hiện tại!
Người tỷ tỷ này, rõ ràng là có tình ý vói Diệp công tử nào đó, thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư.