1 “ Hôm nay, một máy bay đang trên đường đi đến New York đã bất ngờ bị tổ chức khủng bố XXX khống chế, trong lúc một nhân viên trên máy bay cố gắng liên lạc với mặt đất thì đột nhiên phát sinh nổ mạnh, cụ thể nguyên nhân đến nay vẫn chưa rõ.
2 Lăng Thất nhìn ra ngoài, chỉ thấy mình đang nằm ở giữa một gian phòng cổ kính. Những tia nắng xuyên qua cửa gỗ được trạm khắc tỉ mỉ, chiếu lên giá sách cùng thư án, hiện lên sắc tím nhu hòa, làm cho nàng thêm choáng váng.
3 Giọng nói lạnh như băng cùng bất kính của nàng lại làm cho hai hắc y nam tử nhất thời buông lỏng tay, cánh tay Lăng Thất được tự do, nhanh chóng lui về sau một bước, vuốt vuốt cổ tay đỏ hồng, oán thầm thân thể này có làn da thật sự nhạy cảm, hai mắt hàm sương.
4 Lúc này trong lòng Ninh San lại có chút lo sợ không yên, thật không nghĩ tới Mộ Phi Sắt thật sự dám đi đến cấm địa, càng không ngờ tới nàng ta thiếu chút nữa thì không còn mệnh trở về.
5 “Sắt Nhi, muội phải chịu khổ rồi!” Mộ Ngôn nhìn bóng dáng gầy gò của muội muội mình, trong lòng tràn đầy cảm thán. Mặc dù lúc cùng sư phụ đi vào, thấy nàng ngồi ngay ngắn trên ghế, cũng không có gặp cảnh tượng dụng hình như trong tưởng tượng, nhưng trong lòng nóng như lửa đốt vì lo lắng uội muội, nơi nào còn có tâm tình phân tích bầu không khí kì lạ này.
6 Đúng như lời nói của Mộ Ngôn, mười ngày sau Hình Đường tuyên bố quyết định xử phạt đối với Mộ Phi Sắt. Ngộ nhập (đi nhầm) cùng tự tiện xông vào có bản chất khác nhau, bản thông báo cố tình chơi chữ vừa đưa ra, làm đám học viên nghị luận rối rít.
7 “ Nhị thiếu gia, Tam tiểu thư, còn ba canh giờ nữa mới đến được thôn trấn gần nhất, nô tài sợ thân thể tiểu thư chịu không nổi. Phía trước có một đầm nước sạch sẽ, chúng ta nghỉ ngơi trong này một lát, được không?” Lão xa phu ở ngoài xe cung kính hỏi, không có gì bất ngờ khi nghe được mỹ thiếu niên ôn hòa đáp ứng.
8 “Tĩnh tâm lại, chậm rãi cảm nhận Hồn Nguyên Châu của con, mặc dù nó sẽ không nguyên vẹn như lúc đầu, nhưng cũng đừng quá lo lắng, con hãy dùng linh khí tẩm bổ cho nó, Hồn Nguyên Lực sẽ lại xuất hiện.
9 Kinh nghiệm nhiều năm luyện tập võ thuật khiến cho Lăng Thất rất nhanh có thể tiến tới trạng thái tĩnh tâm. Trong cơ thể bắt đầu khởi động lên nhiệt khí, dồn khí vào đan điền, dần dần giống như linh hồn bị chọc một lỗ thủng, rõ ràng cảm ứng được trong lồng ngực có Hồn Nguyên Châu phát ra ảm đạm ánh sáng.
10 Từ Thiên Hồn học viện đến Ám Vũ hoàng thành phải mất cả tháng đi xe ngựa, cuối cùng hai huynh muội cũng được phu xe hộ tống an toàn đến Hoàng thành của Khang Quốc.
11 Lăng Thất vẫn lặng yên đứng ở nơi đó, cái ô trong tay Hương Liên căn bản là không có tác dụng, mưa to đã sớm đem tâm nàng tưới lạnh. Cái này xem như khảo nghiệm trước khi hồi phủ sao? Lăng Thất cúi thấp đầu, che giấu phẫn uất tràn ngập trong ánh mắt.
12 Lăng Thất…à không! Bây giờ phải là Mộ Dung Sắt, nàng đi đến trước cửa của đại đường, chỉ nghe thấy bên trong có tiếng khóc của trẻ con, thật giống như khóc tang a! Thật náo nhiệt!Mộ Phi Sắt khẽ nhếch miệng cười, cước bộ nhẹ nhàng bước thẳng vào, không đợi mọi người trong nội đường lên tiếng, nàng đã nhẹ nhàng khom người cúi đầu hướng các trưởng bối thỉnh an, xong liền thẳng sống lưng đứng đó, giống như Ngạo Tuyết Đông Mai, làm ọi người kinh ngạc.
13 Một già một trẻ bước chậm trong hoa viên sau con mưa, hiện tại đang là thời điểm giao mùa giữa mùa hè và mùa thu, mùi hương thơm ngát của Quế Hương cũng làm cho Mộ Phi Sắt thở phào nhẹ nhõm, nhịn không được thở ra một ngụm trọc khí.
14 Ở Mộ phủ ngày thứ hai, sau khi bị gia chủ giáo huấn, Đại phu nhân ở phòng lớn Tú Cầm phái tỳ nữ thiếp thân hạ mình đến hỏi những thứ Tam tiểu thư cần.
15 Bữa ăn cùng muội muội tại nội viện có lẽ sẽ là bữa ăn ngon nhất trong khoảng thời gian sắp tới của Mộ Ngôn. Đơn giản là Phú Quý rất có tài nấu nướng, thầm than muội muội quả nhiên có ánh mắt tinh tường, trong nội tâm Mộ Ngôn càng vui mừng.
16 Đập vào trong mắt Mộ Phi Sắt là khung cảnh hoang vu làm tâm tư nàng có chút rung động, cộng theo tiếng mưa rơi, làm cho không khí đầu thu càng thêm tiêu điều, tất cả đều được nàng thu vào mắt không sót thứ gì.
17 Mộ Phi Sắt ngẩng đầu nhìn xem đám người vừa mới xuất hiện, người đi đầu là một mỹ phụ mặc một bộ xiêm y thủy lam, nổi bật lên nét uy nghiêm, một bên là Tam phu nhân đang dương dương đắc ý, trên mặt hiện lên nụ cười đùa cợt như đang thể hiện ra với mọi người sự thoải mái.
18 Những người đưa lưng về phía cửa quay đầu lại một cách cứng ngắc, chỉ thấy gia chủ Mộ gia Mộ Thiên Hạc sắc mặt xanh mét đang đứng phía sau, bên cạnh là Mộ Thiểu Hoa với đôi mắt híp lại làm người khác nhìn không rõ biểu tình, như xuyên thấu qua đám người gắt gao nhìn chằm chằm Mộ Phi Sắt.
19 Kể từ khi xuyên không tới nay, đây là lần đầu tiên nàng bị một người hỏi thẳng thân phận của mình như vậy, trong lòng Mộ Phi Sắt có chút lộp bộp, giương mắt nhìn thẳng người phụ thân trước mắt.
20 “Điều đó là tự nhiên, vi sư vẫn còn phải canh chừng cho đến khi Phi Nhi khôi phục được Hồn Nguyên Lực, ta không ở bên con sẽ không yên lòng a!”Vân Nhược Lan giống như cười mà không cười trêu ghẹo Mộ Phi Sắt, lại đúng lúc tâm tình nàng không được tốt, không kìm nén được mà đứng dậy gầm nhẹ: “Ta là một nữ tử còn chưa lấy chồng, mà bên người lại đi theo một nam tử.