1 Một khi đã cài nhầm chiếc khuy áo đầu tiên thì chỉ đến tận lúc cài chiếc khuy cuối cùng mới phát hiện ra là mình đã nhầm. Phong Lan đặt điện thoại di dộng xuống, chậm rãi tháo ra cài lại từng chiếc khuy trên chiếc áo sơ mi.
2 Vẻ sa sầm, buồn bã của Đàm Thiếu Thành khiến Phong Lan quyết định chấm dứt chủ đề về Ngô Giang. Cho dù cô có không ưa Đàm Thiếu Thành, hay tâm trạng của cô có không thoải mái đi chăng nữa thì cô cũng không muốn tìm vui trên nỗi đau của người khác.
3 “Cảm ơn anh đã tặng em “sự ngạc nhiên thú vị”, khiến em nhận ra chức năng của tim mình vẫn hoạt động tốt. ” Phong Lan không hề nhìn Chu Đào Nhiên mà chỉ tập trung xoay xoay chiếc ly pha lê trước mặt mình.
4 Sáng sớm khi vừa tỉnh giấc, Phong Lan đã gọi ngay cho Tăng Phi, Tăng Phi lập tức qua đón rồi đưa cô đến đồn công an khu vực để trình báo sự việc, sau đó lại đưa cô về nhà hàng.
5 Phong Lan và Đinh Tiểu Dã bỏ về giữa chừng rồi trốn vào trong xe xô uống rượu Tiểu Dã lấy từ tiệc cưới. Không có lya, nhưng dù sao cũng không phải là chưa từng nếm nước miếng của nhau nên hai người đều ghé miệng tu thẳng từ chai, hết cô một ngụm, lại đến anh một ngụm.
6 Phong Lan đi đôi giày mềm đế bằng, thậm thụt lén lút vào nhà hàng của chính mình với dáng vẻ như đi ăn trộm. Tối nay mẫu thân đại nhân vừa mới ân chuẩn cho cô trở về nhà riêng, cô chẳng chút suy nghĩ vội vã quay thẳng về cửa hàng của mình.
7 Gặp gỡ xem mặt là một việc thần kỳ, nó có thể biến hai người vốn đã thân thiết hoặc từng quen biết nhiều năm, với sự hiện diện của phụ huynh hai bên, cư xử một cách gượng gạo lạ thường.
8 Đinh Tiểu Dã giúp bên cũng ứng dỡ hàng xuống trước cửa nhà hàng rồi khuân các thùng bia và đồ uống khác vào phòng kho. Phong Lan nhìn rất rõ, lúc ra về, Thôi Yên đi ngang qua Đinh Tiểu Dã, giả vờ vô tình quay đầu lại liếc anh một cái.
9 Trong vòng chưa đến nửa tháng, Tăng Phi đã hẹn Phong Lan đi xem phim hai lần, xem biểu diễn ca nhạc một lần. Phim đều do Phong Lan chọn theo sở thích của cô, toàn là những bộ phim nghệ thuật cực kỳ nhàm chán.
10 Phong Lan trình báo tại phòng bảo vệ của tòa nhà, rồi xem cả đoạn băng quay lại của camera giám sát. Camera an ninh của tòa nhà không thu được hình ảnh lúc cô gặp nạn, chỉ có hình ảnh chiếc xe lúc tên cướp lái ra khỏi tòa nhà, biết được hướng đường hắn tẩu thoát.
11 Phong Lan bật khóc, khi Đinh Tiểu Dã đã khuất xa. Lúc hay tin Chu Đào Nhiên đi lấy vợ, cô thấy nhục nhã hơn là buồn bã. Tuy nhiên khi Đinh Tiểu Dã cự tuyệt thẳng thừng không để cho cô lấy một đường lui, dù cũng mất mặt như nhau nhưng lần này nỗi buồn của cô lấn át tất cả.
12 Phong Lan tiếc nhớ cái xe cưng của mình bao nhiêu thì hy vọng tên khốn một tháng cướp của cô hai lần sớm bị bắt bấy nhiêu, cô đã gọi hai cú điện thoại liên tiếp đến đồn công an để hỏi tiến độ của vụ án đến đâu rồi.
13 Phong Lan nói lời từ chối Tăng Phi trong lần hai người gặp lại ngay sau khi đi công tác về. Tăng Phi không tỏ ra ngạc nhiên lắm. Anh chỉ hỏi cô: “Cho anh biết lý do được không? Tốt nhất là lý do nào mà nghe xong cảm thấy thoải mái một chút, như thế thì khi mẹ với chị gái anh hỏi, anh cũng đỡ xấu hổ.
14 Phong Lan rời khỏi nhà Ngô Giang chưa được bao lâu, còn chưa nghĩ ra được kế sách gì để đối phó thì đã nhận được cuộc gọi của mẹ, bảo cô tối về nhà ăn cơm, trí thông minh của cô được kích hoạt, nghĩ tốt nhất nên đem về cái gì đó mẹ thích.
15 Thời tiết đã bắt đầu vào thu, ban đêm ngoài ban công gió rất lạnh. Phương Lan mặc áo mỏng nên hắt hơi liền mấy cái. dღđ。l。qღđ Đinh Tiểu Dã chẳng nói chẳng rằng kéo cô dậy.
16 Ngay trong giấc ngủ Phong Lan cũng không quên nổi sự ấm nóng của bàn tay Đinh Tiểu Dã. Anh chủ động cầm tay cô, đi trên con đường trong đêm khuya, dưới ngọn đèn đường nhuốm màu hoàng hôn, Nửa người bên áp sát vào anh thì nóng tan, nửa bên kia lại lạnh băng, thét gào, chỉ muốn được quấn quýt ôm siết lấy anh.
17 Đêm hôm đó, Thôi Yên ra khỏi phòng Tăng Phi, rồi mấy ngày tiếp theo hai người không chạm mặt nhau ở nhà. dღđ☆L☆qღđ Mỗi khi Tăng Phi về đến nhà thì Thôi Yên hoặc là chưa về hoặc là đã đi ngủ.
18 Đinh Tiểu Dã bị cảm, ngay sau khi anh từ nhà Phong Lan về. Chuyện này trở thành chủ đề bí mật mang đầy màu sắc ám muội trong nhà hàng của Phong Lan. Cả một ngày trời, tất cả nhân viên liên tục ngầm nói với nhau bằng ánh mắt, nụ cười nhếch từ khóe miệng rất mờ ám, và quay đầu trái phải không ngừng để buôn chuyện thì thầm thêm mắm thêm muối về “bí mật” này.
19 Sau đợt bận rộn của kỳ nghỉ lễ dài ngày dịp Quốc Khánh, trước sự xin xỏ xúi giục nhiệt tình của Khang Khang, Phong Lan đã đồng ý đóng sửa tiệm một ngày để toàn thể nhân viên tham gia “tập huấn”.
20 Nướng thịt ngoài trời một buổi sáng chưa đủ cho đội nhân viên chơi bời thỏa thuê, thu dọn đồ đạc xong, mọi người quyết định buổi chiều tiếp tục đi hát karaoke.