41 Từ xa, một nam nhân trung niên với cái thân hình hèn mọn bỉ ổi đi đến, quần áo mặc trên người mặc dù không phải tơ lụa hảo hạng, nhưng khi lẫn trong một đám người quần áo rách rưới, lại giống như một tên nhà giàu mới nổi.
42 Thấy Lão nhân còn có lời muốn nói, Mộ Phi Sắt nghiêng đầu nhìn tiểu nam hài đang đứng bên cạnh lão nhân mài mực, lên tiếng hỏi: “Đây là cháu của ngươi sao, có thể viết chữ không?”“Bẩm đại nhân, cháu của tiểu nhân.
43 “Yến Minh, phóng hỏa. ” Mộ Phi Sắt nói xong liền nở ra nụ cười quỷ dị. Cao phẩm hồn sư bị nàng ra lệnh đi hù dọa đám khỉ, cảm giác sai khiến như vậy làm cho nàng phi thường cao hứng a!Yến Minh cũng không chút do dự, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một đoàn lửa, càng ngày càng to, tạo nên rung động thật lớn.
44 Một đêm này Mộ Phi Sắt cũng chưa có kịp chợp mắt, thì ánh sáng bình minh đã xuất hiện. Bóp cái cổ đã cứng ngắc, nhìn bản thống kê ở trên bàn, thầm than quả nhiên làm quan cũng không dễ gì a!Người xưa từ trước đến nay đều dậy từ sáng sớm, ở cái thế giới này cũng không ngoại lệ.
45 Khi Mộ Phi Sắt vừa dẫn mọi người ra ngoài cửa thành, chợt nghe đến từng trận vó ngựa truyền tới, xen lẫn là tiếng nói cợt nhả của một nam nhân: “Đợt trước bọn ta đến đây còn nói trong nhà không có gì ăn, phải nhịn đói, mà đại gia ta tại sao lại thấy lương thực chất đống ở đây nha! Ơ.
46 Năm mươi tên binh sĩ trong tay cầm vũ khí, đem vây Mộ Phi Sắt ở chính giữa. Trước giờ Mộ Phi Sắt chưa từng được thấy những công cụ nhà nông như cuốc, xẻng, đinh ba.
47 Sào huyệt của bang Mãnh Hổ cũng cách thành không xa, đám người Mộ Phi Sắt chỉ dùng thời gian chưa tới nửa canh giờ đã tới nơi. Đúng như trong dự tính của Mộ Phi Sắt, bọn chúng quả nhiên đã không còn nhiều thổ phỉ ở sào huyệt.
48 Dọc trên đường đi, Mộ Phi Sắt cũng không được ngủ ngon, mà khi vừa đặt chân tới Thần Khí Chi Địa đã phải đánh một trận ác liệt, cho nên hiện giờ toàn thân nàng đều rất mệt mỏi.
49 Chuyện những người dân trong thành tính toán đón mừng năm mới như thế nào, Mộ Phi Sắt cũng không biết rõ lắm. Nhưng nàng chỉ biết là, sống chung với bọn họ ba ngày, cùng tìm hiểu kỹ hơn cuộc sống của những người dân nơi đây, làm tâm tình nàng hết sức trầm trọng.
50 Trong lúc Mộ Phi Sắt rửa mặt thay đồ, thì Nhan Lão cùng với Nhan Đông đã sớm chờ ở thư phòng, chuẩn bị sẵn sàng để nghe theo mệnh lệnh của Lĩnh Chủ đại nhân.
51 Trên xe ngựa mang theo thành quả chiến thắng trở về, ngoài ra còn có một con lợn rừng. Kỳ quái hơn là, trước lúc bọn họ đi, đám hầu tử kia mang theo một đống trái cây màu đỏ, nhìn rất đẹp mắt, cũng không biết hái được ở chỗ nào.
52 Mộ Phi Sắt cứ cho rằng mình sẽ được chứng kiến bộ dáng một con Tiểu hoàng điểu xù lông, nhưng thật không ngờ Tiểu hoàng điểu chỉ kêu lên một tiếng kêu thanh thúy mà thôi, mặc dù nàng cảm giác được trong tiếng kêu ấy thầm chứa điểm bất mãn.
53 Những năm trước đây, Mộ Phi Sắt cũng chưa từng được trải qua một buổi sinh nhật đúng nghĩa. Nàng còn nhớ rõ, hằng năm, nàng chẳng qua cũng chỉ là được ăn một bát mì trường thọ mà thôi.
54 Đám người Bộc Dương Mạch vừa đi, thì không khí ở trong thành cũng vắng vẻ hơn vài phần. Nhưng là mọi người cũng không phải ngồi không, nhanh chóng đi làm việc của mình, cũng coi như là bổ sung cho phần không khí buồn tẻ này.
55 Ban đêm, trong một nhà nghỉ nhỏ của Tề Nhiễm Thành, xuất hiện một cảnh tượng vô cùng đặc sắc. Một đám tiểu nhị mặt mũi bầm dập, cộng thêm một vị chưởng quầy thân thể béo núc đang sợ hãi run rẩy cầu xin tha thứ một vị khách quan.
56 Đã đến thời gian ước định, năm người quần áo rách rưới, mang theo mấy con lợn giống, cùng mười con trâu khỏe mạnh, đi về phía nam của Tề Nhiễm thành. Mộ Phi Sắt đã sớm đứng chờ sẵn ngoài cửa, bên cạnh là đầy một xe vải vóc.
57 Sau khi mệt mỏi đi về Cực Nhạc Thành, Mộ Phi Sắt cũng không có thời gian nghỉ ngơi. Đợi cho Yến Minh khống chế đám người Thiên Địa hội, thì nàng lại tới thẩm vấn bọn hắn.
58 Nụ cười tà mị dưới ánh trăng lại lần nữa xuất hiện trước mặt Mộ Phi Sắt, nàng chăm chú nhìn người trước mặt, hai con mắt khẽ kíp lại, thanh âm trong miệng phát ra torng trẻo, nhưng lại lạnh lùng vô cùng: “Vị công tử này, ta và ngươi không quen biết.
59 Lời nói vô xỉ của Tần Huyên đã thành công khơi lên lửa giận của Mộ Phi Sắt. “Yến Minh, mau mời Tần công tử ra khỏi thành. ”Nghe lời mà hành động, băng sơn thị vệ rất nhanh đã đứng chắn ngang trước mặt Tần Huyên, tay phải nhấc lên, bày ra một bộ dáng xin mời.
60 Ở Linh Tùng giang có Hàn Giao ngàn năm? Mộ Phi Sắt cau mày suy tư tính toán mức xác thực của tin tức lần này, cho nên đã hoàn toàn quên mất câu đầu tiên mà thiếu chủ vô lại vừa nói ra.