Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nhật Lệ

Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 50
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Thể loại: Huyền huyễn, lãng mạn, hài hướcỞ vương quốc tồn tại phép thuật. Ở một vương quốc nơi xảy ra những mâu thuẫn, hận thù không cách nào dung hòa.

Danh sách chương Nhật Lệ


Chương 1

1 Mở đầu

Tôi chưa từng nghĩ tới việc mình sẽ chết đi như thế nào. Tôi không có lý do để làm điều ấy. Trước hết bởi tôi còn rất trẻ. Tuổi thanh xuân giống như búp non lặng lẽ đâm chồi phủ xuống đời tôi một màu xanh nhạt nhẽo.


Loading...

Chương 2: Chương 1.2

2 Chúng tôi đứng trên bờ hồ, bước lên chiếc cầu gỗ lão Trần vừa biến ra. Lão chỉ vào bông sen duy nhất rồi bảo tôi nhảy xuống, chạm vào nó là thoát khỏi kết giới.


Chương 3: Chương 2

3 Nghe nói xưa kia mẹ tôi từng là vũ cơ nổi tiếng. Bà đã biểu diễn trên khắp các vũ đài lớn nhỏ trước khi kết hôn với cha tôi và lui về ở ẩn. Lão Trần bảo, từ bé tôi đã học theo bà nhảy múa, có khi vừa nghe thấy tiếng nhạc đã múa máy tay chân theo phản xạ.


Chương 4: Chương 3

4 “Gia tộc ta trước kia ba đời chế tạo vũ khí. Thanh kiếm này là niềm tự hào của ông nội ta, là thành phẩm ưng ý nhất của ông với tên gọi Thương Hải. Vẻ ngoài không có gì đặc biệt nhưng là báu vật bao kẻ mơ tưởng, bởi nó có thể phát ra uy lực cực kì mạnh mẽ.


Chương 5: Chương 4

5 Bầu trời đen mịt mùng giữa màn mây giăng kín. Mưa ào ào trút xuống như thác đổ. Con đường vắng tanh không một bóng người, chỉ có mưa rơi lộp bộp trộn lẫn tiếng sấm thi thoảng rền vang.


Chương 6: Chương 5

6 Để tiện cho quá trình điều trị, tôi cùng lão Trần bám rễ ở nhà thần y khoảng nửa tháng, trước đấy đã giao hẹn với cha con họ hãy coi tôi là người bình thường thay vì một Quận chúa để tránh việc đôi bên cùng không thoải mái.


Chương 7: Chương 6

7 Tôi coi như đã xác minh được thân phận của mình, một Quận chúa hữu danh vô thực nghèo rớt mùng tơi. Thật sự không hiểu nổi cha mẹ, cớ gì phải từ bỏ lâu đài Tú Tâm tráng lệ để chạy tới vùng núi rừng khỉ ho cò gáy mà sinh sống.


Chương 8: Chương 7

8 Khi tỉnh dậy ngoài trời đã tối mịt, tương phản với viên dạ minh châu chiếu sáng căn phòng. Thu Thủy đang ngồi chống cằm vẩn vơ suy nghĩ. Mái tóc dài của nàng được tết gọn thành búi nhỏ vắt qua vai.


Chương 9: Chương 8

9 Trong rừng thủy trúc, chuỗi ngày hành xác của tôi bắt đầu. Lão Trần nhét tôi vào khóa học phép thuật cấp tốc với lịch trình dày đặc từ sáng sớm cho đến tối mịt, ngay cả lúc ngủ tôi cũng mơ thấy chú ngữ bay lởn vởn trong đầu.


Chương 10: Chương 9

10 “Chúng dùng quyền lực để thống trị. Chúng dùng quyền lực để khống chế kẻ khác. Chúng dùng quyền lực để chà đạp họ. Chúng tự cho mình cái quyền thao túng số mệnh kẻ yếu thế.


Chương 11: Chương 10

11 Mấy ngày sau, tôi nhận được thư của Lâm Khánh khi đang cùng lão Trần luyện thuật Tàng hình. Thư được buộc vào chân con Thiên di màu nâu bé bằng lòng bàn tay.


Chương 12: Chương 11

12 Âm nhạc du dương quyện trong ánh đèn vàng lãng mạn, phủ xuống các cặp đôi đang khiêu vũ trên sàn. Tà váy bồng bềnh lả lướt theo từng bước nhảy. Lâm Khánh lại gần khi tôi vừa giải quyết xong đĩa đồ ăn đầy ụ.


Chương 13: Chương 12

13 Sói Tuyết ngoe ngẩy cái đuôi xù. Sáng sớm nó đã chờ sẵn bên hồ, biểu hiện dáng vẻ nóng lòng muốn rời khỏi rừng thủy trúc chán ngắt. Chúng tôi vào Quang thành thuê Phương điểu.


Chương 14: Chương 13

14 Sói Tuyết ngọ nguậy trên mép túi rồi nhảy phốc xuống đất. Hồi sáng, để tiện cho việc di chuyển trên Phương điểu, nó đã tự thu mình nhỏ xíu và bây giờ mới trở về hình dáng ban đầu.


Chương 15: Chương 14

15 Sáng hôm sau tôi dậy sớm hơn thường lệ, ra ban công đắm mình trong hơi lạnh mờ sương khi ánh mặt trời còn chưa chiếu tới. Nhật Vũ đứng cách một khoảng không xa, trên người mặc bộ đồ ngủ màu xám.


Chương 16: Chương 15

16 Lão Trịnh rời nhà mấy ngày liền, bỏ lại mảnh đất đã neo người nay càng thêm trống vắng. Lão không đi một mình mà mang theo cả Sói Tuyết bất chấp sự phản đối của nó, đồng thời dặn tôi nhớ luyện tập chăm chỉ.


Chương 17: Chương 16

17 Thời gian không có nhiều, tôi tạm biệt Thu Thủy quay về rừng thủy trúc thăm lão Trần, nhân tiện báo cáo tình hình học tập. Thuật Đọc tâm của tôi đã luyện đến trình độ nhất định.


Chương 18: Chương 17

18 Việc phát hiện hai vũ khí lợi hại khiến lão Trịnh phấn chấn suốt cả ngày, miệng không ngừng lẩm bẩm “duyên phận”. Lăn lộn chán chê trong phòng sách, lão vẫn chưa thỏa mãn nên tiếp tục “bỏ nhà ra đi” không lời từ biệt.


Chương 19: Chương 18

19 Sau quãng thời gian bôn ba tìm kiếm bên ngoài, Trịnh Hùng trở về nhà cùng với một số tài liệu quý giá về thuật Hợp Viên mà lão cất công sưu tập được. Loại phép gần như đã thất truyền ấy mà lão vẫn có thể tìm ra, thật sự khiến tôi vừa ngạc nhiên vừa ngưỡng mộ.


Chương 20: Chương 19

20 Kế hoạch luyện thuật Hợp Viên nhanh chóng được ấn định bởi cả Trịnh Hùng và Nhật Vũ đều không muốn trì hoãn thêm bất cứ giờ phút nào. Tôi hiểu nó là một loại phép lợi hại.


Loading...