1 Chương 1-1: Tiết tử
Khi những thứ ở quá khứ trở thành truyền thuyết
Khi truyền thuyết trở thành những câu chuyện thần thoại
Khi những câu chuyện thần thoại dần bị lãng quên
Khi tất cả bị cát bụi thời gian lướt qua xóa nhòa.
2 Hỏa Nha hóa thành luồng sáng từ tầng trời thấp lướt đi, Cơ Hạo đứng ở đỉnh đầu Hỏa Nha, cúi đầu quan sát phía dưới.
Kêu ‘Quạ quạ’ một tiếng chói tai, Hỏa Nha thu hồi cánh, từ khe hở rộng mười mấy trượng giữa hai ngọn núi dốc thẳng đứng lướt qua, phía trước chợt trống trải, trong ngọn núi vờn quanh, một thung lũng dài hơn trăm dặm, chỗ rộng nhất ba mươi mấy dặm chợt xuất hiện trong tầm mắt.
3 Ánh lửa hừng hực, đốt thiếu niên trở tay không kịp.
Nhưng toàn bộ tộc nhân Hỏa Nha bộ, trời sinh đối với hỏa diễm đều có năng lực thân cận kỳ lạ. Thiếu niên tức giận liên tục mắng, hai tay ở trên người vỗ loạn một trận, nơi đi qua ánh lửa tiêu tán, chỉ có từng làn khói đen quấn quanh ở bên người.
4 Màn đêm bao phủ Nam hoang.
Bầu trời tinh tú lấp lánh, cực hạn bầu trời tầm mắt có thể đạt được, khắp trời đều là tinh tú to như nắm tay rạng rỡ tỏa sáng.
5 “Thiên hữu tàn, địa hữu khuyết, thủ thiên địa vạn vật tinh hoa nhi bổ chi. . . ”
Cơ Hạo nhìn lên hư ảnh, gã này khổ người lớn vô cùng, nhìn qua so với Kim Ô lĩnh còn cao lớn hơn gấp trăm lần.
6 Khi Cơ Hạo mở bụng ăn uống thoải mái, Cơ Hạ, Thanh Phục đứng ở cạnh cửa phòng ngủ, xuyên qua khe cửa lẳng lặng nhìn Cơ Hạo.
Nhìn thấy toàn bộ thịt để ăn trong nhà đều bị Cơ Hạo ăn sạch, đặc biệt một khắc khí tức đột phá đó, Thanh Phục nhẹ nhàng cười.
7 Cơ Hạo mở cửa sân, liền thấy được Cơ Võ đang không kiên nhẫn khoanh đôi tay, đứng ở trước cửa không ngừng lay động thân thể.
Cười ‘Hắc’ một tiếng, Cơ Võ ngạo mạn cúi đầu, quan sát Cơ Hạo thấp hơn mình một mảng lớn, lại gầy yếu hơn rất nhiều, nghênh ngang nói: “Cơ Hạo, trên tế tổ đại điển, ta sẽ đánh chết ngươi!”
Cơ Hạo ngẩng đầu nhìn Cơ Võ, khẽ nhếch miệng lạnh giọng cười nói: “Ngày hôm qua hộc máu là ai? Muốn đánh chết ta? Đem mùi máu tươi trong miệng rửa sạch trước!”
Cơ Võ nghiến răng nghiến lợi nhìn Cơ Hạo, hận con mắt cũng sắp lồi ra.
8 Lực lượng cơ thể loài rắn thường thường rất mạnh, Bạch Ban Mãng càng là dị chủng của loài rắn. Bạch Ban Mãng Vu Nhân cảnh đỉnh phong, có khí lực mạnh hơn chiến sĩ Vu Nhân cảnh tầng mười mấy lần.
9 Trong rừng rậm không thấy mặt trời, một suối nước nóng bốc lên bọt nước ồ ồ.
Đáy suối nước nóng trong veo có thể thấy được đáy là một tầng cát trắng nhẵn nhụi, bốn phía con suối sạch sẽ, là một khối đá lớn màu đen.
10 Nước của suối nước nóng đột nhiên trở nên dinh dính thâm thúy, mơ hồ có phù văn vặn vẹo hiện lên ở trong nước suối.
Dược lực bá đạo giống như vô số con dao nhỏ đâm vào thân thể, cơ thịt, xương khớp cả người Cơ Võ run rẩy, đau đớn từ khắp thân thể ập tới, hắn đau đến mức nhe răng trợn mắt hướng bầu trời lớn tiếng gào rống, vài lần thiếu chút nữa từ trong suối nước nóng nhảy lên.
11 Cơ Hạo mặc một bộ giáp da màu đen, gương mặt dùng dịch cây cối Hành La Quân phối chế nhuộm đen sì.
Giáp da, dùng da mãng xà đặc chế mà thành giáp da, đây là trang bị tiêu chuẩn của chiến sĩ tinh anh Hắc Thủy Huyền Xà bộ.
12 Đêm, một khối đại lục lơ lửng từ trên không Kim Ô lĩnh bay qua, ánh sao đầy trời cũng bị che chắn.
Trên đỉnh Kim Ô lĩnh, ba con cự nha lười biếng ngáp dài lơ lửng ở giữa không trung, cánh chim phát ra ánh sáng nhàn nhạt chiếu rọi bốn phía.
13 “A ba!” Khương Dao khó hiểu, kinh hoàng nhìn nam tử trung niên.
A ba của Khương Dao? Đại vu tế Khương Bặc của Tất Phương bộ sao? Trong con ngươi Cơ Hạo lóe ra hồng quang kỳ dị, toàn bộ tinh thần đều tụ tập ở trong lều trại.
14 Vài ngày kế tiếp gió êm sóng lặng, đám người Cơ Xu, Khương Bặc cứng rắn nhịn xuống ác khí trong lòng, không để người ta biết chuyện bọn họ bị tập kích.
15 Phía đông, lúc tia sáng đỏ đầu tiên chiếu vào trên Kim Ô lĩnh, các tộc nhân Hỏa Nha bộ đã đi đến ngoài tổ miếu sườn núi Kim Ô lĩnh.
Ánh mặt trời chói mắt, Hỏa Nha khổng lồ lượn vòng kêu to trên trời, mấy con quạ già nua không chịu nổi, lông lửa toàn thân đều đã mất đi ánh sáng, chỉ còn lại có da thịt khô quắt lười biếng từ trong cái tổ thật lớn nhô đầu ra, quan sát tộc nhân Hỏa Nha bộ chỗ sườn núi, cũng kêu tiếng có tiếng không.
16 Cơ Hạo đứng ở trước mắt bao người, đưa tay hướng Cơ Xu ngoắc ngón tay.
Cơ Hạ cất tiếng cười to, lui hai bước, dương dương đắc ý hướng tộc nhân chung quanh cười nói: “Thằng nhãi con nhà ta.
17 Cơ Hạo cười to, quay người hướng Cơ Võ ngã xuống đất bật tới.
Phía sau Cơ Võ còn có ánh lửa đỏ rực tuôn trào, tản mát ra từng luồng hỏa diễm dao động kỳ dị.
18 “Ha, ha ha, ha ha ha!” Cơ Hạo giơ hai tay lên cao cao cất tiếng điên cuồng rống lên, con ngươi chợt biến thành một mảng đỏ bừng.
Đáng sợ, thiên phú tu luyện của Cơ Hạ quả thực cường hãn giống như yêu ma.
19 Chỗ sườn núi cách Kim Ô lĩnh không xa, một lão nhân hình dung tiều tụy cùng một nam tử trung niên khô gầy cao lớn sóng vai đứng ở trên một cây đại thụ, ngắm nhìn Cơ Hạ cùng Cơ Xu đại chiến xa xa.
20 Vu bảo, vu bảo, truyền thừa vu bảo.
Trong đầu Cơ Hạo vô số ý niệm hỗn loạn, khẩn trương nhìn chằm chằm Cơ Hạ.
Cơ Xu mang theo tiếng cười càn rỡ lao tới trước người Cơ Hạ, mộc trượng bị lửa ba màu bao lấy, nện mạnh ở trên khiên vảy rồng.
Thể loại: Khoa Huyễn, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 32
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 112
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 100