1 Khi còn nhỏ, Tả Ý đã tiếp xúc với rất nhiều bạn nữ ốm yếu, cứ mỗi học kì sau khi kiểm tra chạy 800m thì sắc mặt của mấy bạn ấy tái mét như sắp chết, như thể bất kì lúc nào cũng ngã lăn ra được, vì thế mỗi lần kiểm tra thể dục là mỗi lần các bạn nam tỏ vẻ lấy lòng, săn sóc, ân cần hỏi han giúp đỡ các bạn nữ thể lực yếu kém, quan tâm đến mức làm cho người ta phải hâm mộ.
2 Vào một ngày nọ, Ngô Uy Minh luận đàm với Tả Ý. “Tả Ý, em đoán xem lí tưởng trước đây của anh là gì?”“Vợ đẹp, con ngoan. ”Ngô Uy Minh ho một cái, “Cái đó cũng là một trong những lí tưởng.
3 Khi tàn tiệc, Tả Ý tạm biệt Dương Vọng Kiệt đang tất bật vội vã. Trời tháng Tư, bên ngoài trời đổ mưa to. May mà gia chủ đã lo lắng chu đáo, chuẩn bị sẵn ỗi người khách một cái ô.
4 Cuộc sống hàng ngày của Dương Vọng Kiệt vô cùng bình lặng, và quá nhàm chán, chỉ từ nhà đến công ty và ngược lại, thứ bảy thì tăng ca. Nhà anh ở một huyện cách đây mấy trăm cây số, nên sau khi tốt nghiệp đại học không dễ dàng gì mới được ở lại thành phố A.
5 Đến sau là bác sĩ của Lệ Trạch Lương. “Tiểu Quý, tôi đã nói với cậu rồi, tuyệt đối đừng để cậu ta bị thương nữa. ” Người bác sĩ nữ họ Hà nén giận, nói rồi liền xốc chăn lên, chuẩn bị lấy kéo cắt ống quần phải Lệ Trạch Lương ra.
6 Từ rất sớm Dương Vọng Kiệt đã đến văn phòng và đang do dự một việc, anh không biết mình có nên gọi điện cho Doãn Tiếu Mi hay không. Hôm qua anh hỏi han Hồng Khanh hồi lâu, Hồng Khanh vì giữ bí mật cho bệnh nhân nên không cho anh biết.
7 Chiêm Đông Quyến đang mải mê kí tên, quản lí phòng quan hệ xã hội Triệu Lăng Phi tự tay rót ly cà phê cho anh. “Chiêm tổng, cà phê anh cần. ”Chiêm Đông Quyến ngẩng lên nhìn cô, cười mỉm nói: “Sao lại phiền Lăng Phi mang vào thế này.
8 Ăn cơm xong, chị Tịnh đi thăm bạn học ở thành phố C, thêm rất nhiều người muốn dạo chợ đêm nổi tiếng ở đây, rủ Tả Ý đi cùng, cô mệt muốn chết nên từ chối rồi về khách sạn.
9 Trên đường ra sân bay đi ngang qua cổng trường đại học M, Tả Ý nhìn ra ngoài cửa xe. “Muốn quay lại thăm không?” Anh hỏi. “Thôi, có quen biết ai đâu. ” Cô lắc đầu.
10 Nghỉ ngơi một tuần, hôm sau Tả Ý đi làm lại. Buổi sáng dậy muộn, cô vội vàng thay đồ, ăn cơm. Vừa xuống thang máy, lúc lên xe Tả Ý sực nhớ quên mang điện thoại, vậy thì trễ mất thôi.
11 Chiêm Đông Quyến từ thành phố B chạy xe một mạch không nghỉ đến đây. Lòng anh nóng như lửa đốt, lo cô khóc mãi không thôi. Anh dựa theo địa chỉ Tả Ý cho, đến khu vui chơi thì tìm thấy cô.
12 Tả Ý ở dưới lầu chờ Chiêm Đông Quyến đưa chìa khoá, vừa cầm điện thoại bật nắp rồi gập nắp. Sau khi nhắn tin xong, anh vẫn không nhắn lại. Chiêm Đông Quyến đúng lúc ấy xuất hiện.
13 Buổi chiều, vừa lúc Tạ Minh Hạo đến đón Tả Tình về thành phố B. Trời rất lạnh, dì Nhậm đội nón cho Tả Tình, cổ áo chưa kéo lên cao, Tả Ý mới kéo lại cổ áo cho chị mình, hành động này làm Tả Tình quay lại nhìn cô.
14 Từ chỉ sự yếu ớt từng là ước mơ tha thiết của Tả Ý. Đáng tiếc, từ nhỏ đến lớn chỉ có duy nhất một bộ phận của cơ thể đối đầu với cô, chính là răng cấm.