1 Bên ngoài mưa to, nước mưa dội vào kính rồi chảy dọc xuống cửa sổ. Trời có chút u ám, thỉnh thoảng có sấm sét xẹt hù dọa mọi người. Xe lửa đi đến trạm, dần dần dừng lại.
2 Mạc Duy Uyên lúc lắc đầu, lập tức có nhiều người chạy tới chỗ họ, bao vây họ bên trong. Anh ta chậm rãi đi đến trước mặt họ, trời mưa rất to thế nhưng anh ta không hề dính bất kỳ giọt nước nào, anh ta đi đến trước mặt họ, người hơi nghiêng, bàn tay thon dài đưa đến trước mặt cô, lịch lãm vô cùng.
3 Xe vững vàng dừng ở phía trước, cửa được mở ra, Mộc Tuyết Nhu co lại ở trong góc, đôi mắt tối đen đầy căm hận nhìn về Mạc Duy Uyên: "Anh rất vô lại". Sở Duy Uyên không đáp lờiMộc Tuyết Nhu thầm nghĩ làm cho anh ta chán ghét mình, đê anh ta đẩy cô xuống xe buông tha cho việc cưới cô, khóc lóc om sòm xông tới cắn vào tay của anh.
4 Mạc Duy Uyên thản nhiên liếc mắt nhìn Mộc Tuyết Nhu tĩnh lặng như nước đang nhìn về nơi cử hành hôn lễ, khóe miệng hiện lên tia giễu cợtĐạt được mục đích, anh lôi Mộc Tuyết Nhu giống như một con búp bê bằng gỗ lôi ra khỏi xe, dẫn cô đi tới nơi đãi tiệc.
5 Sau bữa tiệc không khí lúng túng khác thường, mặc dù là chủ của những công ty lớn càng già càng lão luyện, nhưng không khí vẫn lúng túng khác thường. Cuối cùng chống cự qua khỏi tiệc cưới, Mộc Tuyết Nhu bị ép uống đầy một bụng rượu, đầu có chút choáng váng, Mạc Duy Uyên giúp đỡ cô lên xe.
6 Mạc Duy Uyên mặt không chút thay đổi nhìn vết máu đại diện cho xử nữ từ đùi cô chảy xuống ở chỗ hai người kết hợp, nhìn lại sắc mặt trắng bệch của Mộc Tuyết Nhu, không khỏi hạ thấp mắt.
7 Hôm sau, Mộc Tuyết Nhu chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới đều đau nhức dữ dội, nhất là chỗ kia rất đauKhi. . . tỉnh lại thì Mạc Duy Uyên đã không có ở đây, phía bên kia giường đã lạnh xem ra anh ta đã dậy sớm rồi rời đi.
8 Anh lái một chiếc xe thể thao Ferrari màu đỏ sáng bóng có chút không giống phong cách của anh. Mộc Tuyết Nhu vẫn mặc bộ quần áo ngày hôm qua, cô bối rối nhìn chiếc xe kia.
9 "Mẹ ơi, mở cửa ra. . . " Cô vừa khóc vừa sốt ruột, cùng với em gái - Mộc Tuyết Lộ lừa gạt cha mẹ, để cho em gái thay mình gả, còn cô thì bỏ trốn với Chu Thế Thanh.
10 Cô lo lắng chờ đợi phản ứng của cha mẹ, một hồi lâu rốt cục cha Mộc cũng mở cửa, vành mắt ông đỏ lên: "Con trở về nhà họ Mạc đi, đã làm sai chuyện, không nên từ chối đủ kiểu, dù sao con vẫn là con gái của cha.
11 Cô mờ mịt ngồi dưới đất, nhìn cửa nhà của chính mình; trong nháy mắt, đau đớn như nước thủy triều tràn vào tim, cô đau đến run rẩy. Tất cả không phải là cô muốn, cô không hiểu.
12 "Đã trở về. " Nhóm người giúp việc đang mang thức ăn lên, tầm mắt của ông nội Mạc từ cái bàn đang bày đầy món ăn dần dần chuyển qua hai người đang đứng ở cửa.
13 "Hừm. . . Tôi không dám đảm đương. " cô ta cười ra tiếng, hạ thấp mặt xuống, thong thả ung dung nhìn móng tay của mình, trong con ngươi nói là không được biểu hiện sự ghen tuông ra, nếu không phải con trai (Mạc Duy Uyên) đối với cô vô ý, cô cũng sẽ không nghĩ hết biện pháp gả cho cha hắn.
14 Trong lúc nhất thời mọi người đều câm như hến. Tiếp theo mọi chuyện cũng thuận lợi hơn nhiều, nguyên nhân là nằm ở chỗ ông nội Mạc. Mộc Tuyết Nhu nhanh chóng nhìn qua sắc mặt mọi người, mặc dù ngoài mặt làm ra dáng vẻ hiền từ, nhưng trong mắt phần lớn là khinh bỉ và xem thường.
15 “Muốn đi nơi nào hưởng tuần trăng mật?" Vừa đúng lúc cho chính mình nghỉ phép. . . Mạc Duy Uyên nheo mắt lại, nhìn người họ Mạc ở chung quanh dần tản đi, có vài thứ, chỉ khi không có anh ở đây, mới có thể lộ ra bí mật.
16 Thân thể của cô rất mềm mại, anh gắt gao đem cô ôm vào lòng ngực của mình, cạy miệng của cô ra, đầu lưỡi thành thạo mà cuốn lấy lưỡi của cô, thắt lưng không ngừng va chạm.
17 Anh bắt được tay cô, nhàn nhạt nhìn cô, trong mắt tràn đầy lạnh lùng. "Cho dù em hận tôi như thế nào, cũng không thay đổi được chuyện đã gả cho tôi, thay vì tranh cãi những chuyện vô vị này, còn không bằng suy nghĩ một chút về cuộc sống của em sau này.
18 Trong phòng sách, ông nội Mạc đang nhìn bức hình cũ, nghe thấy tiếng gõ cửa, ông không ngẩng đầu lên nhìn liền mở miệng nói: "Vào đi"Mộc Tuyết Nhu đẩy cửa đi vào, ông nội Mạc ngẩng đầu lên nhìn cô, vẻ mặt nghiêm túc xuất hiện một chút dịu dàng: "Tuyết Nhu, tới đây"Thật ra thì ông nội Mạc cũng không muốn cháu trai mình cưới một cô gái của gia đình bình thường (>"Ông biết cô khó chịu, nguyên nhân là vì ông đã phá hoại tình cảm của cô cùng một người khác, nói sao ông đối với cô cũng có chút áy náy.
19 Mấy ngày này Mạc Duy Uyên bận rộn nhiều việc, nhưng buổi tối anh ta cũng sẽ trở về ngủ, chẳng qua là không hề ép buộc cô thực hiện nghĩa vụ vợ chồng. Bởi vì có mặt anh và có ông nội Mạc âm thầm thiên vị, những người khác rốt cuộc cũng không dám ra mặt gây khó khăn cho cô.
20 "Ý tứ của cô khá tốt nhỉ" mẹ Chu tức giận đến cả người run rẩy, càng nhìn Mộc Tuyết Nhu càng cảm thấy chán ghét, ban đầu còn cảm thấy cô ta tốt, trải qua những lời báo chí nói nhất định là thật, loại phụ nữ này bà tuyệt đối không cho phép con trai mình gặp lại cô ta.