81 Anh suy nghĩ, thay vì miệng luôn nói trôi chảy những lời yêu thương, còn không bằng hành động thực tế. Đó mới thực sự cho cô một cảm giác an toàn. Mộc Tuyết Nhu có chút sửng sờ, sau một lúc lâu cũng nói không ra lời.
82 Mạc Duy Uyên nghe thấy vậy lông mày liền nhíu lại, không vui nhìn Lý Vĩ Hoa. Đôi mắt lạnh lẽo của anh thu lại, gương mặt tuấn tú lạnh như băng không sinh ra bất kỳ một sự gần gũi nào bây giờ lại càng làm cho người khác cảm thấy thêm sợ hãi.
83 Giang Mỹ Nguyệt nghe thấy hai người nói chuyện với nhau, chân mày cô nhíu lại nhìn về phía Mạc Duy Uyên. Sau đó lại nhìn về phía Lý Vĩ Hoa, cảm thấy có chút bắt đắc dĩ.
84 Sau khi Mộc Tuyết Nhu nghe xong dĩ nhiên là sẽ cảm thấy không thoải mái, nhưng sao đó cũng hờ hững mà bỏ qua. Lúc cô đóng cửa đi vào thì thấy Mạc Duy Uyên không có ở đây, nhìn quanh thì thấy anh đi ra với vẻ mặt hờ hửng trong tay ôm một đống đồ.
85 Mộc Tuyết Nhu không được tự nhiên mà lùi về bên cạnh Mạc Duy Uyên, gương mặt đỏ bừng lên khi bị anh ta nhìn chằm chằm vào mình. Mạc duy uyên cũng không từ chối, chỉ là đưa tay ôm lấy vai của cô, sau đó thản nhiên nói: "Không sao.
86 Cuối cùng cô cũng không thể đối chọi với thân thể mệt mỏi này, nên đành nhắm mắt lại mà ngủ thật say. Khi tỉnh lại thì mình đã ở trong phòng, có một mùi thuốc lá nồng nặc bay vào mũi, phía dưới ê ẩm cho thấy rõ tối hôm họ đã điên cuồng đến thế nào.
87 Ăn một buổi cơm cũng đã mất hơn cả tiếng đồng hồ, Lý Vĩ Hoa đã không kiên nhẫn nỗi mà đứng ngồi không yên, nhiều lần dùng não suy nghĩ về chuyện của hai người đó.
88 Cô suy nghĩ sẽ chất vấn Mộc Tuyết Nhu, nhưng lại không muốn làm mất hình tượng trước mặt Mạc Duy Uyên, nên cuối cùng vẫn nhịn không nói. "Cần gì. . . .
89 Ý tứ trong lời nói của anh không phải rõ ràng là đang ám chỉ Mộc Niên Kiều tự tìm đường chết sao. . . . . Mộc Tuyết Nhu im lặng, ngậm miệng lại không nói gì.
90 Mặc dù cô chán ghét anh nhưng không thể không thừa nhận, người đàn ông này vào bất kỳ lúc nào cũng sẽ làm cho người khác phải sinh ra một cảm giác sợ hãi đối với anh ta.
91 Mất vài tháng mọi thứ mới trở lại bình thường, anh thật sự là đánh giá thấp vị trí của Chu Thế Thanh trong lòng cô. Cô yêu hắn, nhưng tên kia thì ngược lại, hắn đối với cô không có tình cảm quá sâu đậm, cô la lối om sòm hoặc đi theo chân hắn thì cuối cùng người tổn thương chỉ là cô mà thôi.
92 Trong phòng VIP dành cho tổ chức tiệc cưới, Vương Như Huệ mặc một chiếc váy được thiết kế từ một nhà thiết kế có danh tiếng, trên váy có đính hạt trân châu trải dài xuống: "Bộ lễ phục này không tệ, tỉ mỉ tới từng chi tiết.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50