1 Đèn flash tanh tách tanh tách vang lên, Ôn Hoàn chỉ cảm thấy các thớ thịt trên mặt mình mỏi nhừ, cô sắp rơi nước mắt rồi, nhưng cô lại không thể chuyển động, chỉ có thể tiếp tục duy trì dáng vẻ tươi cười, sau đó hướng về từng ống kính trước mặt bày ra đủ loại tư thế khác nhau.
2 Lục Thần chẳng qua là vì chịu không nổi không khí ngột ngạt của buổi hẹn mặt mà tìm cớ đi vệ sinh trốn ra ngoài hít thở, hoàn toàn không nghĩ tới mình mới từ trong phòng đi ra, một cô gái lại cứ như vậy vừa lúc đụng vào trong ngực anh, hơn nữa còn giở trò sờ soạng!Đem cô gái trong ngực đẩy ra, Lục Thần lạnh mặt nghiêm túc nói: "Tiểu thư, xin tự trọng!"Chỉ có điều tay anh vừa mới buông ra, Ôn Hoàn lại cả người mềm nhũn không xương càng thêm dựa vào anh, vươn tay ôm thật chặt anh, trong miệng còn nỉ non nói: "Đừng, đi.
3 Ôn Hoàn bị ánh mặt trời ngoài cửa sổ rọi vào tỉnh giấc, đầu nhức như bị người dùng kim đâm vào. Đưa tay che lại cái trán, mắt dần dần thích ứng tia sáng trong phòng.
4 "Anh không biết tôi?" Ôn Hoàn nhìn anh, thật là có chút bất ngờ anh vậy mà không biết mình. Lục Thần nhìn cô hỏi: "Tôi cần phải biết cô sao?"Ôn Hoàn sửng sốt một chút, lắc đầu, nở nụ cười nói: "Xem ra tôi cũng không thành công như chị Lynda nói.
5 Sau khi hai người Ôn Hoàn bị chặn ở cửa tra hỏi mấy đề Lynda mới tới che chắn Ôn Hoàn mang hai người đi, mặt khác điện thoại di động của Ôn Hoàn tối qua rơi trong phòng khách sạn đã được giám đốc của khách sạn ngay tại thời điểm trước khi bọn họ rời đi giao trả lại cho Ôn Hoàn.
6 Ôn Hoàn che mặt sững sờ nhìn mẹ, có phần không phản ứng kịp. Mà cũng giống như Ôn Hoàn không phản ứng kịp còn có Lục Thần đứng ở bên cạnh, hoàn toàn không biết bây giờ đang là tình huống gì.
7 "Đúng vậy, anh ấy là bạn trai của em. "Nghe vậy Lynda trừng mắt nhìn cô, ánh mắt kia tựa như ngọn lửa bùng cháy, vươn tay nắm lấy vai Ôn Hoàn chất vấn: "Em nói cái gì, lúc trước em đã đồng ý với chị trong 10 năm không nói chuyện yêu đương! Em có biết nếu như nói chuyện yêu nhau ra sẽ tổn thất bao nhiêu cơ hội diễn xuất, bao nhiêu quảng cáo không?!"Những lời này Ôn Hoàn sớm đã nghe chán rồi, thậm chí có chút phản cảm, nếu không phải là vì mẹ bị bệnh, nếu không phải vì cô và mẹ muốn tồn tại, cô vốn cũng không làm diễn viên.
8 Ôn Hoàn theo Lục Thần đi vào, tổng thể biệt thự nhà họ Lục trang trí theo thiết kế phương tây, trong phòng khách cũng bày biện theo phong cách nghi lễ Châu Âu, khiêm tốn mà xa hoa.
9 "Ba, mẹ. " Mấy cô con gái nhà họ Lục đồng loạt cùng kêu lên. Toàn thân mẹ Lục mặc kiểu sườn xám Trung Quốc đoan trang khí thế, tóc cũng được chải vuốt sửa sang kỹ lưỡng, rõ ràng là người đã ngoài sáu mươi nhưng được bảo dưỡng nên nhìn cũng không thấy già, chỉ tầm hơn năm mươi thôi.
10 Bầu không khí thoáng cái trở nên có chút nặng nề, mấy cô con gái nhà họ Lục không nghĩ tới chuyện bỗng chốc lại chuyển biến phát sinh như vậy, trong lúc nhất thời tất cả đều yên lặng, không ai mở miệng nói thêm cái gì.
11 Ôn Hoàn chấn động toàn thân, giống như là bị dọa, hoàn toàn quên phản ứng quên hoạt động. Vươn tay chậm rãi ôm lấy eo thon của cô, anh biết vóc người của cô có bao nhiêu yêu thích, cũng hoàn toàn biết môi của cô có bao nhiêu mềm mại.
12 Đợi mẹ Lục đi rồi, vẻ mặt Ôn Hoàn căm hận nhìn anh chằm chằm, một lúc lâu sau mới oán giận nói: "Đều tại anh!" Bây giờ thật sự là có miệng cũng không nói rõ được!Lục Thần gãi đầu gãi tai, nhỏ giọng nói thầm: "Đã bảo cô theo tôi vào phòng.
13 Công ty thuê cho Ôn Hoàn một gian nhà trọ đơn thân ở giữa một khu cao cấp trong trung tâm thành phố. Lục Thần lái xe đưa cô trở về, dọc đường đi Ôn Hoàn có vẻ yên lặng, chỉ chống cằm xoay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
14 Thời điểm Lục Thần quay lại cổng chính khu nhà đúng lúc gặp phải Lynda đang vội vã chạy đến, nhưng chỉ nhìn cô ta một cái, cũng không dừng lại tiếp tục đi về phía xe của mình.
15 Lúc Ôn Hoàn tắm xong từ trong phòng tắm bước ra, Lynda vẫn chưa đi, còn đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách nhưng cơn tức dường như giảm không ít.
16 Thành Việt và Ôn Hoàn đi rồi, vẻ mặt mấy người đều là nghi ngờ không giải thích được. "Lynda, Ôn tiểu thư cùng cục trưởng Thành có quen biết à?" Tổng giám đốc Lâm xoay đầu lại hỏi Lynda.
17 Một tiếng gọi bà xã này làm Ôn Hoàn có chút mơ màng, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán, đợi đến lúc phản ứng kịp nhịn không được nổi giận hướng về phía bên kia điện thoại quát: "Anh là ai, ai là bà xã của anh?!""Tôi gọi điện thoại cho cô cũng không gọi cho người khác, cô nói xem ai là bà xã của tôi?" Bên kia điện thoại Lục Thần hỏi ngược lại, giọng điệu lưu manh mang theo ý cười xấu.
18 Thời điểm nhận được điện thoại của mẹ Lục Ôn Hoàn mới vừa kết thúc buổi họp báo. Nhìn dãy số xa lạ còn tưởng là của bên tiếp thị với quảng cáo, nhận rồi mới biết hóa ra là mẹ Lục bên kia gọi tới, hỏi cô lúc nào có thời gian đến thăm bọn họ, ngoài ra bà và ba Lục cũng muốn tìm một thời điểm thích hợp đến viện điều dưỡng thăm mẹ cô.
19 Ôn Hoàn cho rằng anh đùa giỡn, nhưng một tiếng sau lại nhận được điện thoại của Lục Thần gọi tới bảo đang ở tầng dưới của khách sạn, cô thật sự bị anh dọa sợ.
20 Ôn Hoàn theo bản năng đưa tay đẩy, lại bị anh túm tay ra sau lưng, dán vào môi cô nói: "Ngoan chút, mỗi lần đều không phối hợp như vậy, sau này kết hôn thì phải làm sao.