21 Thời điểm Lục thần đưa Ôn Hoàn trở lại khách sạn đúng lúc gặp phải Lynda từ bên ngoài trở về ở cửa khách sạn. Lynda nhìn thấy Lục Thần, chân mày không ngừng nhíu chặt, mắt nhìn Lục Thần, không nói chuyện.
22 Ngồi trong taxi, Ôn Hoàn nhớ lại người vừa rồi gặp phải trước cửa biệt thự. Cô không nhận lầm, người kia là Thành Dân Sơn, ba của Thành Việt! Trước đây lúc ba cô còn đảm nhiệm chức thư ký đảng ủy của thành phố B thì ông ta là thư ký trưởng.
23 Ôn Hoàn gọi xe bảo chạy thẳng tới hướng đơn vị của Lục Thần. Hôm Lục Thần đưa tới là buổi tối, dọc đường đi vốn không nhìn thấy rõ phong cảnh, cho dù cô ở thành phố B 20 năm, tự nhận mọi ngõ ngách lớn nhỏ ở thành phố B này đều đã đi qua nhưng chưa bao giờ biết còn có một lối đi nhỏ như vậy.
24 Ôn Hoàn nhìn cánh cửa phòng tắm bị đóng lại, trợn mắt một lúc lâu mới hồi phục lại tinh thần, vừa rồi anh nói đêm nay ở lại! Ở lại thì ngủ ở đâu?Nghĩ vậy liền vội vàng bước nhanh về phía trước giơ tay vỗ mạnh vào cánh cửa phòng tắm: "Lục Thần, anh đi ra cho tôi, ai muốn ở lại chứ, còn nữa, tôi còn chưa nói hết, tôi không muốn.
25 Thời gian giống như ngừng lại, trong nhất thời yên lặng không nghe được bất kỳ âm thanh gì, mắt chỉ có thể cố định nhìn anh như vậy. Nhìn bộ dạng sững sờ ngây ngốc của cô, Lục Thần không nhịn được cúi đầu nhẹ nhàng đặt một nụ hôn ở trên môi cô, vừa cười vừa nói: "Vui quá hóa ngốc rồi à?"Lúc này Ôn Hoàn mới phục hồi lại tinh thần, mặt thoáng cái đỏ bừng lên, trừng mắt nói: "Tôi không phải.
26 Người này thực bá đạo!Cho dù Ôn Hoàn không cam lòng thế nào đi nữa, cô cũng chỉ có thể đành chịu, so tài hùng biện cô không phải là đối thủ của anh, mỗi lần đều bị anh vặn cho thành thẹn quá hóa giận.
27 Nửa đêm Ôn Hoàn bị nóng đánh thức, bên cạnh giống như có một lò lửa, không ngừng thổi khí nóng vào mặt vào cổ cô, giống như gặp phải mùa đông được nằm cùng lò lửa ấm áp vậy, nhưng bây giờ không phải mùa đông!Đang lúc mơ mơ màng màng Ôn Hoàn đưa tay kéo quần áo trên người, đột nhiên cảm thấy đụng tới vật gì đó, nhắm hai mắt đưa tay sờ soạng, giống như là một bức tường, cứng rắn kiên cố nhưng mang theo độ nóng.
28 "Tôi không cho phép!" Đùa à, bạn gái, vợ chưa cưới sắp tới là bà xã sau đó là mẹ của con anh lại cùng người đàn ông khác hôn môi, anh sao có thể chịu đựng được chứ!Nghe vậy, mọi người đều ngoảnh đầu nhìn Lục Thần bên cạnh, lúc này đạo diễn Trương mới chú tới người đàn ông đứng bên cạnh Ôn Hoàn có vóc dáng to lớn, sắc mặt nghiêm túc giống như là muốn ăn thịt người!Ông ta cười khan hỏi: "À, vị tiên sinh này là?.
29 Lục Thần chính là một người đàn ông gia trưởng! Đối với cảnh hôn chiều nay phải quay, bất chấp Ôn Hoàn giải thích với anh thế nào cũng không cho phép, hoàn toàn không có tí thương lượng nào!"Đó là nghề nghiệp của tôi, anh không thể can thiệp! Cũng không có quyền can thiệp!" Ôn Hoàn hai tay chống nạnh nhìn anh, vẻ mặt biểu hiện kiên quyết!"Anh có thể không can thiệp vào công việc của em nhưng em không thể tổn hại lợi ích của anh! Muốn để cho người khác hôn em, đừng hòng mơ tưởng!" Thái độ của cô kiên quyết, thái độ của anh so với cô còn kiên quyết hơn, chuyện gì đều có thể dễ bàn, duy nhất chỉ có chuyện này liên quan đến vấn đề danh dự của một người đàn ông!"Tôi cũng không phải tài sản riêng của anh!" Lại còn lợi ích của anh nữa à, anh coi cô là cái gì chứ, hàng hóa hay đồ vật!"Em là vợ của anh.
30 Buổi chiều lúc gần đến giờ kết thúc quay phim chị Lynda từ Giang Thành trở lại, đi cùng với chị Lynda còn có ba và mẹ Lục. Mấy người ở phim trường lúc thấy Lục Thần cũng có phần bất ngờ, đương nhiên bất ngờ không kém còn có Lục Thần, anh nhìn hai cụ hỏi: "Ba mẹ, sao hai người cũng tới đây?"Trương Kim Lan buồn cười hết nhìn con trai lại quay sang nhìn chồng, cười có phần mập mờ nói: "Chúng ta còn muốn hỏi con, chỗ con huấn luyện cũng không phải ở đây mà?" Lục Thần bị hỏi có chút ngượng ngùng, giơ tay hơi mất tự nhiên quệt quệt mũi, nói: "Hôm nay là cuối tuần, không có nhiệm vụ huấn luyện.
31 Lục Thần nhìn cô, anh đối với sự kiện kia cũng có ấn tượng, năm đó anh vừa mới tốt nghiệp học viện quân sự đã bị phân đến thành phố A. Lúc đấy chuyện thư ký đảng ủy thành phố trong lúc bị điều tra nhảy lầu tự sát ồn ào rất lớn, gần như chiếm trang đầu các tờ báo trong vài ngày, nhưng không ngờ đó chính là ba của cô.
32 Ôn Hoàn hoàn toàn không biết tên Lục Thần kia lại đang giở trò gì, nhưng vẫn cúp điện thoại bật người chạy xuống. Ôn Hoàn mới vừa từ trong khách sạn chạy ra, Lục Thần trên xe liếc mắt trông thấy liền mở cửa bước xuống, cười vẫy vẫy tay về phía cô: "Ở đây.
33 Ôn Hoàn hoàn toàn không ngờ tối hôm qua hình ảnh Lục Thần tặng hoa và bánh ngọt bị người ta chụp lén được, hơn nữa còn tung lên internet, gần như đến sáng ngày hôm sau trên mạng tràn lan ảnh chụp của cô và Lục Thần.
34 Ôn Hoàn xoay người định bỏ đi nhưng lại bị chị Lynda bước tới kéo cô lại. Lynda nhỏ giọng nói ở bên tai cô: "Tiểu Hoàn cho chị ít thể diện, coi như chị xin em, cục trưởng Thành người ta đã đặc biệt tới tìm em.
35 Lúc Ôn Hoàn quay về phòng vừa vặn gặp phải Lynda đang khiển trách Tiểu Lâm cái gì đó trên hành lang, vẻ mặt rất khó coi, giọng nói đương nhiên cũng rất gay gắt, Tiểu Lâm bị mắng đến nỗi sắp khóc lên, mắt ửng hồng.
36 Lục Thần mặc bộ đồ rằn ri, trên mặt giống như bị bùn đất dính vào, nhọ đen một mảng lớn, cả người dường như so với lúc trước gặp rám nắng hơn rất nhiều, ngoài ra trông cũng có vẻ uể oải hơn trước.
37 Ôn Hoàn vươn tay ấn mạnh một cái xuống lưng của anh, Lục Thần bị đau rên lên một tiếng. "Hừ, ai nói em muốn gả cho anh. " Ôn Hoàn khẽ hừ một tiếng, nhưng khóe miệng lại hiện ra nụ cười.
38 Cảnh quay của Ôn Hoàn ở thành phố A đến chiều hôm qua đã kết thúc tất cả, bởi vì tổ kịch muốn bổ sung thêm vài cảnh ngoại cảnh, khoảng chừng còn phải nửa ngày nữa cho nên Ôn Hoàn mất nửa buổi bận bịu.
39 Từ trong cửa hàng đi ra, tâm tình của người nào đó rất tốt, thỉnh thoảng nâng tay của Ôn Hoàn lên nhìn đi nhìn lại. Ôn Hoàn buồn cười nhìn vào mắt anh: "Ngây thơ.
40 Thật sự là trong tình yêu có loại cảm giác tương thông, tuy rằng bị ngăn cách bởi hai nơi nhưng hai người chưa từng ngừng liên lạc. Mỗi ngày Lục Thần sẽ có ít nhất một cuộc điện thoại, phần lớn là gọi vào buổi tối, có đôi khi Ôn Hoàn vẫn chưa kết thúc công việc nên không nhận điện thoại được, nhưng lúc hoàn thành công việc quay về nhìn thấy sẽ gọi lại cho anh.