1 Sân bay X
"Xin mọi người chú ý, chuyến bay từ Paris về thành phố A đã hạ cánh an toàn. " Giọng nói máy móc của nhân viên hàng không vang lên khắp sân bay.
2 Kiều Di Hân ngồi xuống ghế sofa được một lát, thì bác quản gia mời mọi người vào ăn tối.
Cô bước vào phòng ăn rồi ngồi xuống ghế cạnh anh. Ông quản gia thấy mọi người đã yên vị trên ghế ngồi của mình, liền kêu người hầu mang đồ ăn lên.
3 Tuy bây giờ đã nửa đêm, thế nhưng đối với thành phố A cuộc chơi về đêm của những con người ở đây chưa kết thúc. Họ vẫn quẩy hết mình đến khi nào kiệt sức mới thôi, nhìn rất ồn ào và náo nhiệt.
4 Tập đoàn L thị ở thành phố A.
"Nè, cô nghe tin gì chưa?" Nhân viên 1
"Tin gì?" Nhân viên 2
"Hôm nay chủ tịch của chúng ta sẽ đến đây đó. " Nhân viên 1
"Thật hả?" Nhân viên 2
"Ừm.
5 Tập đoàn Lãnh thị, thành phố A
Cốc. . . cốc. . . cốc
"Mời vào. "
"Hàn, tôi có thứ này muốn đưa cho cậu. "
Trần Lâm đi đến trước bàn làm việc của Lãnh Thiên Hàn, lấy ra từ trong cặp công văn một cuốn sổ nhỏ rồi đặt lên bàn làm việc của anh.
6 Cạch. . .
Bước vào phòng là một cô gái xinh đẹp như yêu tinh, tóc dài xoan tới eo, làn da trắng mịn màng, trên người vận một bộ đồ công sở màu đen xa hoa.
7 "Em đã thay đổi rồi. "
"Tất cả chúng ta đã thay đổi rồi, không phải chỉ riêng mình tôi, anh cũng vậy thôi. Vạn vật đều thay đổi, vùng đất trống giờ đã xây nhà, trái tim chằng chịt vết thương đã liền vết,.
8 Nhà hàng Thanh Lam là một trong những nhà hàng nổi tiếng nhất thành phố A, thuộc quyền sở hữu của Hàn thị. Nhà hàng này mang theo phong cách châu Âu, khiến cho người ta cảm thấy thanh lịch và nhã nhặn hơn.
9 Bên ngoài cửa sổ chim ca líu lo, những tia sáng ban mai ấm áp xuyên qua lớp kính dày chiếu vào căn phòng ngủ.
Bên trong căn phòng màu xanh da trời, có một mỹ nhân đang chìm say trong giấc ngủ, nhưng mà có một điều rất kì lạ, dưới viền mắt của mỹ nhân lại có quầng thâm.
10 Nhà hàng Thanh Lam, 7pm.
Trong năm năm qua, đây có lẽ là lần đầu tiên nhà hàng đứng thứ hai nước Z nguyên ngày hôm nay đóng cửa, nghe đồn đâu đó là bạn thân của đại thiếu gia nhà họ Hàn về nước nên muốn tổ chức tiệc tẩy trần.
11 Khi cô chuẩn bị bước vào phòng tiệc, thì có một lực rất lớn nắm lấy tay cô rồi kéo cô về lại phía sau. Cô vì bị kéo bất ngờ liền không đứng vững được, ngã vào một lồng ngực ấm áp của ai đó, hai tay người kia giữ chặt lấy eo cô.
12 "Ưm. . . đừng. . . Hàn. . . ngứa quá. . . . "
Lãnh Thiên Hàn nghe thấy cô kêu tên anh, cơ thể cứng đờ, tiểu đệ đệ của anh càng ngày càng trướng, khiến anh rất khó chịu.
13 Lãnh Thiên Hàn cậy môi cô ra, luồn lưỡi vào trong cùng môi lưỡi cô triền miên. Anh mút lấy hết nhưng ngọt ngào trong khoang miệng của cô.
"A. . . ưm.
14 "Anh có làm gì sai đâu mà phải xin lỗi tôi, đáng lẽ ra tôi mới là người nên xin lỗi anh chứ. Tám năm trước là tôi thiếu anh một lời xin lỗi, xin lỗi vì đã đẩy cô ấy ngã cầu thang.
15 Sáng ngày hôm sau, ông Vương tới tập đoàn Lãnh thị. Tới đó ông hoàn toàn không cần được sự cho phép của tiếp tân mà đã tự ý bước vào thang máy dành cho chủ tịch, mà cũng không có ai ngăn cản ông.
16 Lan gió lạnh nhẹ nhàng lướt qua má anh, khiến anh tỉnh lại từ trong kí ức. Lãnh Thiên Hàn nhẹ nhàng nhắm mắt lại, rồi lại mở mắt ra. Hai cánh tay đang ôm eo cô tăng thêm lực, anh giống như là muốn khảm cô hòa làm một với cơ thể mìn vậy.
17 Lãnh Thiên Hàn siết chặt thân hình bé nhỏ của cô vào trong lồng ngực, đầu anh tựa nhẹ lên vai cô.
"Hân nhi, tám năm trước là anh mê muội, là anh đã trách lầm em.
18 Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt một cái Kiều Di Hân đã đi được ba năm rồi. Đối với ai thời gian cũng trôi qua thật nhanh, nhưng đối với Lãnh Thiên Hàn thì ba năm này cứ như ngàn năm.
19 Vợ ơi, hôm nay đã là ngày thứ ba em nhốt anh ở ngoài rồi đó. "
". . . . "
"Vợ à, anh biết sai rồi, anh hứa sẽ không đi ra ngoài uống rượu nữa, nếu anh còn uống thì em muốn nhốt anh ở ngoài bao lâu cũng được.