1 Chương 1: Vài hài kịch “tình yêu” của tôi trước khi gặp gỡ anh. Chuyện xảy ra như thế nào nhỉ? Để tôi nghĩ đã. Có lẽ là một tuần trước tết, dì Lâm hàng xóm đến nhờ tôi, nói bà ấy và chồng phải về quê ăn tết, nhưng con trai tuần sau thi vào trường cao đẳng, không thể bị lỡ, đành để nó một mình ở lại nơi này.
2 Chương 4: Lần đầu gặp mặt anh 1 Nhưng vẫn may ông trời có mắt, đúng lúc tên lưu manh giơ tay hung dữ phẩy lên mặt tôi, Chí Chí xuất hiện, đá một cước, tên lưu manh bị đá xuống đất.
3 Chương 7: Hóa ra cậu ta tên là Lâm Hôn Hiểu 1 Vì nán lại lâu như vậy, đợi tôi mua thức ăn về nhà, trời cũng đã tối. Trên thang máy không nén nổi có chút bất an, tên tiểu tử đó liệu đã ăn chưa, hỏng bét, chắc không cho rằng tôi cố ý chứ, không cẩn thận cậu ta đã gọi điện mách mẹ rồi? Ôi, dì Lâm bình thường đối với tôi rất tốt, như thế này…… ôi.
4 Chương 10: Lần thứ nhất ngủ với cậu ta 1 “Cậu định làm thế nào?” Tôi hỏi: “Xem ra anh ta sẽ không dễ dàng buông tay. ” Chí Chí vẫn vùi đầu trong gối, một lúc lâu, đột nhiên dậy, chạy nhanh thay quần áo, lục tung, sắp xếp vali hành lý, nói ngắn gọn với tôi: “Mình phải đi trốn.
5 Chương 13: Lần đầu hôn cậu ta 1 Nhưng chỉ kêu được 3 giây, Lâm Hôn Hiểu liền bịt miệng tôi lại, “Cô ồn quá. ” Cậu ta nói. Tôi vội ngồi dậy, lấy chăn ôm trước ngực, nói năng lộn xộn: “Cậu, cậu, cậu….
6 Chương 16: Thực ra anh ta tên là Trang Hôn Hiểu 1 “Vù” nổ ầm trong đầu, toàn thân mồ hôi lạnh toát, tôi mạnh mẽ đẩy Lâm Hôn Hiểu ra. Nhưng đã muộn, bố mẹ cậu ta cái gì cũng nhìn thấy rồi.
7 Chương 19: Anh ấy nói, anh đã bị em sờ rồi 1 Cái gì?! Tôi cúi đầu nhìn, quả nhiên, vì trong nhà ấm áp, mặc rất ít, cúc áo cũng khá lỏng, vì vậy vừa cúi người, liền bị Trang Hôn Hiểu nhìn thấy hết rồi! Bi thảm hơn nữa, anh còn nhướng mày, cười như không mà nói: “32A? Anh may rồi.
8 Chương 22: Tiểu Trang, Tiểu Trang nhà anh ấy 1 Thời tiết dần dần ấm hơn, quần áo tôi càng mặc càng ít đi, vấn đề quan trọng to lớn là từng bước bộc lộ khỏi mặt nước.
9 Chương 25: Chí Chí bị ăn thịt rồi 1 Một chiếc kính màu café trên sống mũi cao thẳng, khuôn miệng góc cạnh luôn nhếch lên, phong thái đẹp đẽ, khí phách thanh cao, quý công tử nhanh nhẹn thấy việc nên làm không từ bỏ…… Quả nhiên chính là vị boss đó! “Chúc tiểu thư, còn nhớ tôi không?” Anh nhắc tôi: “Liễu Bán Hạ” Sao không nhớ chứ? Tôi vội ngẩn người gật đầu: “Anh cũng tới mua đồ?” “Không có, tôi đi qua, thấy cô ở đây liền vào.
10 Chương 28: Lại bị Hoa Thành hãm hại rồi 1 “Bây giờ cậu định làm thế nào?” “Trốn ở nhà cậu. ” “Có thể trốn bao lâu?” “Trốn đến khi nào anh ta không tìm mình nữa thì thôi.
11 Chương 31: Âm mưu của anh ấy 1 Gần đây, tôi luôn cảm thấy Trang Hôn Hiểu có chút kỳ lạ. Điểm đầu tiên, anh ấy không còn tranh cãi với Chí Chí nữa. Khi ăn cơm liền ngoan ngoãn ăn, không tranh thức ăn, không nói những lời bất nhã, cũng không phản kích sự cười nhạo của Chí Chí.
12 Chương 34: Anh ấy và tôi xem người thật diễn 1 Tôi cuộn tròn trong đống to quần áo, đầu như bị nổ, ngơ ngẩn nghe sự tương hỗ…… của Chí Chí và Hoa Thành.
13 Chương 37: Giao hẹn của anh ấy và tôi 1 Trang Hôn Hiểu chạy qua, để kiểm tra vết thương cho tôi: “Đừng che mặt, để anh xem. ” Tôi nhắm chặt mắt, hét to: “Anh nhanh mặc quần áo vào!” “Em chẳng phải muốn nhìn à?” Giọng Trang Hôn Hiểu có chút cười, nhưng vẫn nhanh chóng khoác áo tắm, đưa tôi tới giường anh, dặn tôi nằm thẳng, sau đó lấy túi lạnh chườm đá cho tôi.
14 Chương 40: Anh ấy nói, anh phải mầm thịt em 1 Hóa ra Liễu Bán Hạ, chính là “kẻ si tình” vì người yêu đầu ra đi ngoài ý muốn mà mê muội làm việc, không suy nghĩ tới việc chung thân đại sự của nhà Trang Hôn Hiểu.
15 Chương 43: Tiểu thuyết ngôn tình không thể thiếu tình địch xuất hiện 1. “Vì sao…. Em phải cởi quần áo?” Tôi men theo bàn bước chầm chậm, duy trì khoảng cách với anh từ đầu tới cuối.
16 Chương 46: Anh hận cô ấy nghĩa là anh yêu cô ấy 1 Đẹp quá. Thực sự quá đẹp. Trên trang bìa, một thiếu nữ 14,15 tuổi nằm nghiêng trên tấm thảm hoa văn phức tạp, mang đầy phong vị nước ngoài.
17 Chương 49: Lộ chân tướng, hóa ra như vậy 1 Đêm khuya thanh vắng. Tôi bước nhẹ nhàng, lặng lẽ đi qua nhà Trang Hôn Hiểu, về tới cửa phòng mình, lấy chìa khóa, mượn ánh sáng dìu dịu, mở cửa trong phút chốc, bước nhanh vào.
18 Chương 52: Thiếu chút lau súng cướp cò 1 Tảng đá trong lòng ta cuối cùng cũng rớt xuống, rồi tung tóe từng chút nhỏ, niềm vui thành sóng lăn tăn. Giống như đang đi trên đường, đột nhiên bị người ta chém một dao, vẫn đang kinh hoàng, có người lại cho bạn biết, nói không bị xước da, không chảy máu, đồng thời còn tặng bạn 10 vạn tiền thưởng.
19 Chương 55: Lời nói buồn nôn thất bại và chuyện đi ngủ 1 Trang Hôn Hiểu này, đến một câu ngọt ngào cũng không biết nói, không hiểu sao ngốc nghếch thế.
20 Chương 58:Có kẻ cơ hội 1 “Em không sợ ma, chỉ sợ tối. ” Tôi giải thích. Có điều, trời biết sợ ma và sợ tối có gì khác nhau. “Còn nói không sợ, em …” Nói tới đây, Hôn Hiểu đột nhiên nhìn sau tôi, sắc mặt khác thường, giống như nhìn thấy thứ gì bẩn thỉu, anh nói khẽ: “Chúc Thảo Nhĩ, em nhìn đằng sau em đi.