1 Mùng bảy tháng giêng, phụ hoàng chiêu Phò mã cho ta.
Người đó là Vương Thần An con trai lớn của Vương thái phó. Nghe nói Vương Thần An kia tỷ thí cùng sứ giả Tây Tề quốc, văn võ đều thắng, tăng vinh quang cho Nam Hạ ta, phụ hoàng mừng rỡ, liền đem Vương Thần An chỉ cho ta.
2 Vương Thần An nhìn ta, sau đó từ trên bàn trang điểm lấy một gương mặt bằng đồng đưa cho ta.
Ta hồ nghi nhìn hắn.
Hắn chỉ vào gương đồng gằn từng chữ một: "Ngươi xem, nó nói ngươi thoạt nhìn rất an toàn!"
Ta vẫn cảm thấy mù mờ.
3 Tây Tề xâm phạm biên cương Nam Hạ ta.
Vương Thần An xin lệnh xuất chinh càn quét quân địch.
Ta hi vọng hắn chết ở bên ngoài đừng trở lại, kết quả phụ hoàng thương ta mới tân hôn, tình vợ chồng sâu như bỉ dực song phi (chim liền cánh), lệnh ta cùng nhau ra chiến trường!
Ta khóc lóc nức nở, tâm ý phụ hoàng đã quyết.
4 Vương Thần An thích nữ tử gọi Cố Tích Nhiên.
Giỏi ca múa, Cầm Kỳ Thư Họa đều tinh thông.
Tuy nói là một kẻ nữ tử yếu đuối, nhưng vì ý trung nhân cũng dám lên chiến trường, thật là để cho ta có mấy phần bội phục.
5 Vương Thần An ngu xuẩn, trúng kế điệu hổ ly sơn.
Đại quân bọn họ tấn công cứ điểm địch quân, kết quả Tây Tề bao vây doanh địa của chúng ta.
"Đem Bảo Châu công chúa giao ra đây, cho các ngươi lưu toàn thây!" Người của Tây Tề ở bên ngoài rống.
6 Ta bị bắt đến quân doanh của Tây Tề.
Huyết Tu La trúng độc, đại phu tìm không ra phương pháp giải độc, cuối cùng nghĩ ra phương pháp xử lí ác độc.
Bọn họ muốn lấy máu của ta.
7 Nói, trận chiến này của Tây Tề và Nam Hạ, vẫn là Vương Thần An vén lên.
Lần trước sứ giả tới Nam Hạ, là cửu hoàng nữ Tây Tề. Cửu hoàng nữ tự xưng là tài hoa hơn người bậc cân quắc không thua đấng mày râu, nữ giả nam trang chạy tới làm sứ giả gì, kết quả khiêu khích không được ngược lại thua mặt trong mặt ngoài đều bị mất, trở về khóc tố với hoàng đế, ngày ngày nháo đâm đầu xuống hồ, phụ thân người ta liền đem binh Nam Hạ.
8 Trận đánh này coi như là không giải thích được.
Kết thúc càng ly kỳ cổ quái hơn.
Tây Tề và Nam Hạ hòa thân rồi. . . . . .
Thất hoàng tử Tây Tề cưới Thịnh An công chúa của Nam Hạ, mà Vương gia Nam Hạ sẽ lấy cửu hoàng nữ Tây Kỳ.
9 Không nghĩ tới, người tới lại là Vương Thần An.
Ta và Huyết Tu La chớp mắt vài cái, "Ngươi nói hắn mới vừa rồi có phải muốn giết ta hay không?"
Huyết Tu La gật đầu một cái, "Rất có thể!"
Ta nhất thời khí huyết dâng trào, "Vương Thần An!"
Ta vừa rống, vừa xoay người cho hắn một cái đá giò lái.
10 Ta cho là sẽ có đội ngũ hộ tống rất dài.
Kết quả là Vương Thần An một mình, một ngựa.
Mặc dù Nam Hạ và Tây Tề là nước láng giềng, khoảng cách rất gần, cũng không đến mức kinh khủng như vậy, chỉ dùng một con ngựa thôi.
11 "Cố Tích Nhiên quả thật hâm mộ ta, chỉ là trong lòng ta sớm đã có đối tượng! Ở mười năm trước. "
Ta thở dốc một hơi, sau đó nhổ nước miếng. Ta nhẫn nhịn không ngừng châm biếm hắn, "Mười năm trước, lông ngươi dài đủ chưa?"
"Đó là một tiểu cô nương, nàng đã cứu ta.
12 Phụ hoàng cho đòi ta tiến cung.
Lúc ta đi tới hắn đang cùng phụ hoàng đánh cờ.
"Tới!" Hắn đối diện nam tử trung niên mặt mày hớn hở kia, "Ta thắng!"
Ta thấy mặt phụ hoàng sầu khổ, xông lên làm đổ bàn cờ.
13 Phải hắn cầm sắt hoà minh, tương kính như tân!
Trở lại phủ công chúa, ta tìm được Vương Thần An, đầu tiên là đạp hai chân hắn, về sau đánh hắn một quyền.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 41