1 Edit + Beta: Winnie
Sắc trời đã chuyển tối, chỉ còn tàn lại chút ấm màu vàng của hoàng hôn treo ở phía chân trời, kinh thành náo nhiệt, chủng loại thương phẩm cũng nhiều nhất ở chợ, không khí tràn ngập phiên bang truyền đến vị hương liệu cùng với mùi cá.
2 Edit + Beta: Winnie
Lý Bảo Chương là con nhà nghèo, mới vài tuổi đã bị đưa vào cung, dẫn hắn vào cung là một lão thái giám khá tốt, ở trong cung có đãi ngộ không kém, đi vào còn có người kêu hắn một tiếng Bảo ca.
3 Edit + Beta: Winnie
Châu Châu một lúc lâu sau mới hoàn toàn ngưng khóc, mí mắt nàng đã sưng lên, thoạt nhìn thật đáng thương. Nàng sợ hãi liếc mắt nhìn Lý Bảo Chương một cái, lại rất nhanh mà thu hồi ánh mắt đấy.
4 Edit + Beta: Winnie
Có lẽ là nghe được âm thanh cửa bị đẩy ra, Châu Châu ngẩng đầu nhìn thoáng qua phía cửa liền phát hiện người đẩy cửa là Lý Bảo Chương, nàng vội vàng lau nước mắt, gương mặt chỗ dấu tay liền quay sang hướng khác.
5 Edit+ Beta: Winnie
Châu Châu chờ mãi đến buổi chiều, cũng không gặp được ai tiến vào, đói đến không chịu nổi, nàng còn đứng ở cửa sau gọi đã lâu, bất quá cũng không ai đáp lại nàng.
6 Edit+ Beta: Winnie
Châu Châu đối với loại ánh mắt như vậy liền cảm thấy sợ hãi dâng trào, nàng quay mặt sang hướng khác, cố gắng bỏ qua ánh nhìn chằm chằm của đối phương trên gương mặt mình.
7 Edit + Beta: Winnie
Tống Đức Hải là tiểu thái giám thủ hạ của Lý Bảo Chương, hắn luôn luôn để Lý Bảo Chương sai bảo, lúc trời chạng vạng tối, hắn theo lệnh Lý Bảo Chương tới viện đưa cơm, kết quả phát hiện trong viện không có người.
8 Edit + Beta: Winnie
Sắc trời dần dần tối sầm đi, Châu Châu nhìn mấy vị thái giám đem những ngọn nến trong cung thắp sáng, trong lòng nàng càng thêm hốt hoảng hơn một phần.
9 Edit + Beta:Winnie
Happy new year
------
"Phụ hoàng, nữ nhân kia đánh ta! Ta làm sao có thể buông tha nàng dễ dàng vậy được?" Lương Thiệu Ngôn nói đến đây liền quay sang Lý Bảo Chương liếc một cái, ngữ khí lập tức trở nên khắc nghiệt:
"Lý công công một tên hoạn quan còn muốn cưới vợ? Thật là có ý tứ, bất quá Lý công công, ngươi phải đem người của ngươi giáo cho tốt, ừm.
10 Edit + Beta: Winnie
Lý Bảo Chương trầm mặc khẽ chớp mắt một cái, tiến đến trước mặt Châu Châu, hắn không đáp một tiếng mà nhanh chóng lấy tiểu y phục trong tay Châu Châu, giúp nàng mặc vào, chỉ là thời điểm giúp nàng buộc lại hệ dây lưng, ngón tay vì đụng tới làn da mịn màng của đối phương liền không kìm được khẽ run một chút.
11 Edit+ Beta: Winnie
Lương Thiệu Ngôn bởi vì không cướp được người, ban đêm trước khi ngủ còn bị hoàng hậu kêu đến giáo huấn một trận, hoàng hậu biết hắn nháo loạn, nói hắn đường đường một vị hoàng tử lại cùng một tên thái giám gây chuyện đoạt người, nói ra thật sự quá mất mặt.
12 Edit + Beta: Winnie
Trời sinh những Mị Nô giống Châu Châu đa số xương cốt mềm, có thể đem chính mình nhét vào không gian cực kì nhỏ hẹp, còn có thể đem cơ thể vặn thành các loại bộ dáng.
13 Edit + Beta: Winnie
“Phế vật, đều là phế vật, các ngươi những người các ngươi đừng nghĩ sẽ sống tiếp!” Lương Thiệu Ngôn tức giận kêu to. Châu Châu thấy hắn cứ phát hỏa như vậy, yên lặng tiến lên phía trước, nhưng Lương Thiệu Ngôn lại bị thái giám bao quanh, nàng không thể thấy rõ tình huống bên trong, nên nói: “Ta có thể xem qua một chút không?”
Lương Thiệu Ngôn sớm bị đám thái giám này làm cho tức chết, khi nghe được giọng của Châu Châu vang lên liền trực tiếp kêu thái giám toàn bộ cút hết ngay lập tức, khi Châu Châu kiểm tra tình huống hiện tại của chân hắn, hắn vẫn là nhịn không được đe dọa: “Ngươi nếu không thể làm cho chân của bổn hoàng tử ra ngoài, cái mạng của Mị Nô nho nhỏ như ngươi cũng chết chắc.
14 Edit + Beta: Winnie
Sắc trời lúc chạng vạng tựa như đang khoác lên mình sắc tơ lụa Yên Hà, những tầng mây ở cái thời điểm này dần dần loãng ra mỏng dần, đầu đuôi kéo trường, xa xôi như là cuộc gặp gỡ của Ngưu Lang Chức Nữ ở cầu Hỉ Thước, màu đỏ của cung điện đắm chìm trong sắc hoàng hôn, giảm bớt vài phần nguy nga, lại nhiều thêm vài phần ấm áp, xa xôi màn trời mang theo làn sương khói mờ mờ.
15 Edit + Beta: Winnie
Đại thái giám kia thở dốc một hồi, cuối cùng mới đem lời nói ra, "Thời điểm nô tài đi, đại công chúa đang ở đó dùng bữa, Đặng Trung cùng Vương Sách hai người đứng ở dưới hành lang.
16 Edit + Beta: Winnie
Lương Thiệu Ngôn chưa từng nghĩ đến chuyênn này sẽ xảy ra, hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn Ngọc Thịnh công chúa, “Đại hoàng tỷ, tỷ sao có thể như vậy chứ?”
Khó hiểu, hắn dù sao cũng là đệ đệ của nàng mà, nàng sao lại đoạt mất người của hắn?
Ngọc Thịnh công chúa lạnh lùng nhìn Lương Thiệu Ngôn, môi đỏ hé mở, “Lần trước ngươi một hai phải từ nơi này lấy đi ái sủng của bổn cung, kết quả không đến mấy ngày đã bị ngươi đánh mất, lần này bổn cung cũng từ nơi này lấy đi chút đồ vật, để ngươi có thể nếm thử tư vị trước đây của ta.
17 Edit + Beta: Winnie
Winnie: tình hình là nguy lắm, nguy lắm rồi!
- ---------
Cánh tay vừa được trả tự do, Châu Châu liền lập tức rụt trở về, thậm chí còn lui về sau vài bước, tựa hồ như sợ Lý Bảo Chương tiếp tục thương tổn nàng.
18 Edit + Beta: Winnie~ Vuming
Mặt Trời dần nhô cao ánh sáng từ từ bao phủ khắp mọi phương, Hoàng Thượng lúc này đang bận lâm triều, những thái giám hầu hạ hắn trong cung cũng nhàn nhã xuống dưới, mỗi ngươi một câu ta một câu mà nói chuyện.
19 Edit + Beta: Vuming
Nếu như kẻ thù của ngươi lại muốn trở nên thân thuộc với ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào?
Lý Bảo Chương chỉ sửng sốt trong khoảng thời gian một cái chớp mắt, liền quay mặt sang bên trốn đi, nhưng bởi vì trốn đến quá nhanh, lại đụng mạnh vào eo, đau đến độ mặt của Lý Bảo Chương trở nên vặn vẹo.
20 Edit + Beta: Vuming
Rốt cuộc, cuối cùng Lý Bảo Chương vẫn phải gắng gượng, cầm chiếc gậy gộc chống thân thể như sắp đổ của bản thân đi đến nhà xí, chỉ là lúc trở về, sắc mặt càng thêm khó coi.