1 Hỏa Vân thành là một thành thị bên trong Lâm Phong quốc, bởi vị trí gần với núi lửa nên một năm bốn mùa đều là mùa hè nóng bức, nhưng núi lửa lại cho ra rất nhiều dược liệu nên nơi này vẫn thường có lính đánh thuê lui tới.
2 Phòng tiếp khách không khí nghiêm túc dị thường, ngồi ở ghế chủ vị trên cao là một lão giả tóc hoa râm. Bộ râu trắng che kín đôi tay thô dày đầy vết chai, chứng tỏ ông cũng là một linh sư thường xuyên chiến đấu.
3 Tàng thư các dù trang hoàng không tệ lại lộ ra hơi thở trang trọng cùng nghiêm túc. Hạ Như Phong không ngờ Hạ Lâm Lạc lại mang mình tới nơi này. Tàng thư các trừ bỏ gia chủ các thế hệ, những người khác không có tư cách tới đây cho nên nàng mất chút thời gian ngây người mới khôi phục được.
4 Cường thịnh bạch quang lan tràn, dường như đến từ triệu hồi thư. Mơ mơ hồ hồ, trước mặt Hạ Như Phong xuất hiện một bóng dáng màu trắng phiêu nhiên, mang theo hơi thở thần thánh hướng phía nàng chậm đi tới.
5 Lạnh, thật lạnh, hiện tại Hạ Như Phong chỉ có cảm giác như vậy. Chung quanh chất lỏng lạnh như băng cứa qua da thịt, cái lạnh thông qua thân thể truyền đến sâu trong linh hồn , khiến nàng nhịn không được run run cắn tới môi chảy máu.
6 Thiếu nữ xinh đẹp dưới cái nhìn chăm chú của những người trong phòng nhẹ bước tiêu sái tiến vào, đồng tử âm u thoáng xẹt qua ba lão giả bên cạnh Hạ Lâm Lạc, tầm mắt liền trở về trên người Hạ Lâm Lạc.
7 "Ngươi đã đến rồi?"Tuyết trắng phảng phất, nam tử áo bào trắng tinh, ba ngàn tóc bạc ở trong gió vấn vít. Như nhận thấy được người nọ đã đến, mí mắt nhẹ nâng, thản nhiên liếc mắt nhìn thiếu nữ đi đến trước mặt một cái, nâng lên bàn tay, thiên địa linh khí cuồn cuộn hướng về phía hắn.
8 Không làm cho Hạ Như Phong chờ lâu, xinh đẹp nữ tử từ bên trong bước nhanh đi ra, theo sau là một lão giả, lão giả thoạt nhìn tuổi so với Hạ Lâm Lạc muốn nhỏ hơn một ít, trong mắt lan tỏa cơ trí tinh quang, từng bước đều tỏa ra dược hương, có thể thấy được hắn là hàng ngày cùng dược làm bạn.
9 Chính ngọ, mặt trời đỏ rực chiếu rọi, tiếng người ồn ào trong tửu lâu đàm luận việc Hạ gia cùng Vân gia giao chiến, lại không người phát hiện cạnh cửa sổ, một lão giả tóc bạc phơ mắt tỏa hồng quang đảo qua những người trẻ tuổi trong tửu lâu.
10 "A. " Hạ Như Phong cười lạnh một tiếng, khóe miệng gợi lên ý cười tuyệt mỹ,lại làm cho người ta một loại cảm giác lạnh lẽo. Nàng xuất ra hồng sắc khăntay mới tinh, nhẹ nhàng lau bàn tay vừa xuất thủ, lại đem khăn vất xuốngmặt đất, một cước dùng sức giẫm lên.
11 Ở phụ cận Hỏa Vân thành, nếu nói có nơi nào nguy hiểm thì chính là núi lửa. Núi lửa kéo dài mấy vạn trượng, bình thường tu vi dưới đại linh sư chỉ có thể ở phạm vi bên ngoài hoạt động, đến đại linh sư mới dám vào trong khám phá.
12 Gió sắc bén đập vào mặt nàng, thổi loạn một đầu tóc đen. Nữ tử thần sắc ngưng trọng, hồng bào tung bay, gió xẹt qua hai má của nàng đau rát, nháy mắt máu chảy ra che kín cả khuôn mặt, nàng lại như không có phát hiện, môi mỏng thản nhiên cong lên: "Bắt đầu rồi sao? Cũng chỉ là cùng gió thi chạy, ta sẽ không thua.
13 “Hô, cuối cùng cũng lấy được mị ảnh tiên tung. ”Sáng sớm trên núi lửa, mặt trời đỏ rực chiếu rọi khắp sơn mạch. Thiếu nữ duỗi duỗi thắt lưng, hai tròng mắt lạnh nhạt chậm rãi mở ra, trong nháy mắt, một bóng dáng màu hồng ánh vào đồng tử, nàng sửng sốt, hứng thú nhìn chăm chú vào tiểu thú không biết tên trước mặt.
14 Nơi này là trong sơn động bên ngoài núi lửa. Ánh lửa làm nổi bật dung nhan trẻ con của nữ tử, nữ tử một đầu tóc đen hỗn loạn, hồng bào trước ngực bị cháy một mảng lớn, lộ ra da thịt cháy đen, sắc mặt của nàng hơi hơi hồng, nhắm chặt hai hai mắt, trên mặt hiển lộ ra vẻ đau đớn.
15 "A, Như Phong biểu muội. . . "Sắc trời đang là buổi trưa nắng gắt, những tia nóng bao phủ toàn bộ mặt đất, hơi nóng bốc lên khiến người đi đường phải hít thở không thông, Như Phong vừa trở lại Hạ gia, liền nghe được một đạo âm thanh yếu ớt của nữ tử vang lên từ trong một con đường nhỏ.
16 Edit: Lam ThiênĐối với linh sư mà nói, thời gian tẩy xương phạt tủy càng dài, về sau con đường tu luyện liền càng dài. Đương nhiên, Hạ Thiên không có khả năng cùng so sánh với Hạ Như Phong, hắn chỉ dùng hết nửa ngày thời gian là hoàn thành.
17 Buổi đấu giá ban đêm, tiếng người huyên náo, rất nhiều người vây quanh lối vào, trông thật phi thường náo nhiệt, một số người không rõ nguyên nhân cũng tới, đứng hỏi những người bên cạnh, mới biết được là chuyện gì đang xảy ra, ánh mắt lóe sáng nhìn khắp chung quanh, thỉnh thoảng chỉ chỉ trỏ trỏ.
18 "Ta, vừa rồi là hoa mắt sao?""Hẳn là. . . Không có đi?"" Vân gia ma nữ linh sĩ Cửu cấp đỉnh phong, lại bị đuôi của một vật nhỏ đánh bay?"Bọn họ không ngạc nhiên về ma thú nhị giai mà điều bọn họ làm ngạc nhiên chính là ma thú này lại bị một phế vật không có tư cách trở thành triệu hồi sư Hạ Như Phong triệu hồi ra, nàng ngay cả khi thực lực bản thân không mạnh, nhưng lại có triệu hồi thú nhị giai, mấy ngày sau thời điểm Vân gia Hạ gia giao chiến, xem ra Hạ gia là tất thắng.
19 Âm thanh ồn ào bên dưới lập tức im lặng, tiểu thư Tần Hân Vũ là bán đấu giá sư cao cấp của bán đấu giá Nam Cung, cũng chính là nữ tử đang cười xinh đẹp trên đài bán đấu giá.
20 Dưới chân núi tuyết, thiếu nữ nhắm mắt ngồi khoanh chân, một đầu tóc đen mềm mại ở trong gió tuyết dây dưa, hồng y trên nền tuyết trắng vô cùng nổi bật.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 35
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường
Số chương: 30