21 Nếu muốn hỏi hôm nay địa phương nào náo nhiệt nhất Hỏa Vân Thành, mọi người chắc chắn trăm miệng một lời trả lời: nơi náo nhiệt nhất là sân quyết đấu.
22 "Này. . . Ta là đang nằm mơ đi?""Đánh lén, này hoàn toàn là hiệu quả của đánh lén, nếu không, bát cấp linh sĩ nàng như thế nào khả năng đả bại Vân Lan.
23 Dưới ánh mặt trời nóng bỏng, thiếu nữ đứng ở trên Lôi Đài cao vút. Dẫu trên dung nhan chưa hết vẻ ngây thơ, vẫn là hoàn toàn bình tĩnh, tựa hồ nàng có một sự tự tin rất lớn lao.
24 "Này. . . "Mọi chuyện xảy ra bất ngờ khiến mọi người đều bị chấn động , nhìn bóng dáng trên đài di chuyển nhanh tựa như gió, bọn họ đều há to miệng. Mà bóng dáng xẹt qua tới đâu, trên mặt đất liền ngã xuống một đám đệ tử Vân gia tới đó.
25 "Dừng tay. "Mắt thấy trường côn sắp đánh vào Vân Lâm, trong miệng Vân Lâm phát ra tiếng hét giận dữ, từ phía dưới nhảy lên, khí thế cả người chợt bộc phát, xung quanh bàn tay lơ lửng ngọn lửa màu đỏ, đánh sau lưng Hạ Như Phong.
26 Trên đỉnh núi tuyết, nam tử chắp tay sau lưng, thân thể thon dài đứng thẳng đón gió, một đầu tóc màu bạc theo gió tung bay, tuyết rơi rực rỡ đầy đầu vai.
27 "A, Như Phong nha đầu, Tẩy Tủy Đan này, sao ngươi có?" Thật lâu sau, đại trưởng lão phục hồi tinh thần lại, kích động nhìn Hạ Như Phong, trong ánh mắt hiện ra một chút cảm kích.
28
"Sư phụ thứ hai?" Lão giả bất mãn nhíu mày, ông đường đường là viện trưởng học viện Linh Phong, vậy mà chỉ có thể trở thành thứ hai? Nếu như là ở học viện, ông nói một câu, bao nhiêu học sinh tinh anh muốn tranh nhau bái sư? Chỉ là đối với đám người đó, ông không có hứng thú.
29
Người tới là một nam nhân có dáng người trung bình, trên lưng khiêng một cây đao lớn, hàng năm bên ngoài khiến cho da dẻ hắn ngăm đen khỏe mạnh, vào cửa hắn lập tức đánh giá Hạ Như Phong, ngốc ngốc cười với nàng, lộ ra hàm răng trắng bóng.
30
Gió ấm áp gào thét bên tai, cảnh vật xung quanh thụt lùi rất nhanh, giờ phút này Hạ Như Phong sử dụng Mị ảnh tiên tung tới mức cao nhất. Đây là lần đầu tiên nàng giao chiến với đại linh sư cho nên không dám có một tia lơ là.
31
Đến lãnh thổ của Dong Binh Đoàn Tuyết Lang, Hạ Như Phong rất nhanh hòa nhập với một ít lính đánh thuê.
Ở Hoa Hạ, nàng làm con nuôi của cổ võ thế gia, khả năng giao tiếp cũng không kém.
32
Vị trí vách núi ở phía tây khu rừng, là nơi phong cảnh xinh đẹp. Nhìn xuống xa xa còn có thể thấy được dòng nước xiết trong suốt và hòn đá bóng loáng phía dưới, nếu bỏ qua Linh Thú có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, thật ra đây là nơi du lịch rất tốt.
33
"Dong Binh Đoàn Thử Lãng?"
Sắc mặt Qua Lạc chợt biến đổi, tầm mắt quay về nơi tiếng nói truyền đến, nhìn thấy phía trước đi tới mười mấy bóng người, một giây đó, khuôn mặt hắn trắng bệch không còn chút máu, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng, cho dù là lúc gặp phải Huyết Sư Tử, hắn cũng không có vẻ mặt giống như bây giờ.
34 "A. "
Tiếng kêu thê lương cắt ngang cuộc chiến của mọi người, bọn họ không tự chủ được nhìn qua. Chờ lúc nhìn đến tình cảnh bên kia, sắc mặt những người có mặt đều tái nhợt, hoảng sợ nhìn một màn trước mặt.
35 Thời gian đã gần đến giờ ngọ, trên vách núi, một đám lính đánh thuê đang sửng sốt vì lời nói trước đó của nàng, giống như qua thật lâu sau, bọn hắn mới hồi phục lại tinh thần, ánh mắt đầy hoài nghi nhìn Hạ Như Phong.
36 "Qua Lạc, ta có một việc muốn hỏi ngươi. "
"Như Phong Đại Sư cứ hỏi tự nhiên, nếu như ta biết, ta nhất định không giấu diếm. " Từ khi biết Hạ Như Phong là Luyện Dược Sư nhị phẩm, Qua Lạc cố ý gọi nàng là "Đại Sư", đối với chuyện này Hạ Như Phong cũng không có biện pháp.
37 "Ầm. "
"Phịch phịch. "
Trời nắng như đổ lửa, chỗ Dong Binh Đoàn Vân Ly nắng chói chang, sau mấy tiếng trầm đục phát ra, một bóng hồng bước nhanh vào trong cửa, nếu để ý kỹ cặp mắt vẫn luôn lạnh nhạt kia sẽ phát hiện trong đó có chút lo lắng, ngay cả hai tay cũng nắm chặt.
38
"Phong. . . Tiểu Phong Nhi. . . "
Nam tử trung niên nhìn bóng dáng thân thiết trước mắt, đến khuôn mặt cũng quen thuộc đến vậy, giọng nói run run, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của các thành viên, hắn lập tức xông tới, một phát ôm chầm lấy Hạ Như Phong, hốc mắt mơ hồ ẩm ướt.
39 Thành Phong Chi nhốn nháo, nguyên nhân không vì điều gì khác ngoài việc đoàn người thuộc Dong Binh Đoàn Vân Ly chậm rãi tiến về tiệm tạp hóa dưới danh nghĩa Dong Binh Đoàn Thủy vực.
40 Rõ ràng trên trời có mặt trời nóng bỏng sưởi ấm, mọi người lại cảm thấy lạnh thấu tim, dù là ánh mặt trời cũng không thể làm tan chảy cái lạnh trong tâm bọn họ.