1 Chuyển ngữ: Cỏ dạiChỉnh dịch: nhoclubu***Hoa bay hoa rụng ngập trời,Hồng phai hương lạt ai người thương hoa?Sẵn túi gấm đành ta nhặt lấy,Chọn nơi cao che đậy hương tàn.
2 Chuyển ngữ: Cỏ dạiChỉnh dịch: nhoclubu***Mấy tiếng sau, cuối cùng quan tài bằng ngọc cũng được khiêng về văn phòng khảo cổ tạm thời. Giáo sư Lưu giống như đứa trẻ khi nhặt được của báu, sung sướng nhảy múa xung quanh cỗ quan tài.
3 Chuyển ngữ: Cỏ dạiChỉnh sửa: nhoclubu***Xung quanh tối đen như mực, khiến Đồng Dao sợ hãi cực độ! Cả người nặng như đeo chì, xung quanh tràn ngập mùi mốc meo.
4 Chuyển ngữ: Cỏ dạiChỉnh sửa: nhoclubu***Cả một đêm, bóng tối đáng sợ và vô số cơn ác mộng như âm hồn quấn lấy Đồng Dao. Nước Hồng Ngọc. . Nước Chư Lương…Mấy chữ quỷ quái này cứ nhộn nhạo quanh đỉnh đầu cô.
5 Chuyển ngữ: Cỏ dạiChỉnh sửa: nhoclubu***Ở trong lãnh cung một thời gian, lúc bắt đầu tinh thần của Đồng Dao còn hưng phấn, nhưng dần dần sự sợ hãi càng lúc càng sâu.
6 Chuyển ngữ: Cỏ dạiChỉnh sửa: nhoclubu***Trên đường Đồng Dao mừng thầm vì thân phận chưa bị bại lộ, đi theo họ hướng về doanh trại. Nghe thấy loáng thoáng, nơi này hẳn là nơi săn bắn của hoàng thất ở biên giới nước Chư Lương.
7 Chuyển ngữ: Cỏ dạiChỉnh sửa: nhoclubu***Cả đêm hôm qua, Đồng Dao ngủ không ngon, miệng vết thương và khuôn mặt đến giờ vẫn còn đau nhức. Vừa trở lại lều mới ngủ không lâu, lại nghe thấy bên ngoài có người kêu to: “Ra ngoài—”“Âm hồn không tan.
8 Lưu ý: Truyện có chứa một số tình tiết bạo lực. Chuyển ngữ: Cỏ dạiChỉnh sửa: nhoclubu***Trở lại doanh trại, Đồng Dao lập tức bắt tay vào vẽ dụng cụ ngắm cho cung tên.
9 Chuyển ngữ: Cỏ dạiChỉnh sửa: nhoclubu***Đêm đó qua đi, ngày qua ngày Đồng Dao càng thêm lo sợ. Rõ ràng ngày đó từ chối hắn, Nhuận Ngọc lại không tức giận.
10 Lưu ý: Truyện có chứa một số tình tiết bạo lực. Chuyển ngữ: Cỏ dạiChỉnh sửa: nhoclubu***“Không đuổi kịp là sao hả?” Nhuận Ngọc kéo dây cương, gọi Đồng Dao.
11 Chuyển ngữ: nhoclubu***Cảnh tượng trước mắt bắt đầu lắc lư, đây là đâu? Tôi là ai? Ánh lửa màu cam lay động, một ông lão với gương mặt xám ngoét, cầm trog tay một quyền trượng của pháp sư, đứng ở trước mặt Đồng Dao cứ như một thần chết.
12 Chuyển ngữ: nhoclubu***Đồng Dao bị giam lỏng ở trong phòng, cửa khóa không ra ngoài được nửa bước. Trước cửa có người đứng canh, mỗi ngày ba bữa đều có một bà lão đưa cơm vào.
13 Chuyển ngữ: nhoclubu***Đó là Nhuận Ngọc, người hay khoe khoang tài năng đấy sao? Hắn nằm giữa trận đồ hình bát quái, nửa thân trên trần trụi, làn da nhợt nhạt sáng bóng trong suốt.
14 Chuyển ngữ: Cỏ Dại. Chỉnh sửa: nhoclubu. ***Cuối cùng Nhuận Ngọc cũng tránh được một kiếp, Đồng Dao cũng đã mấy ngày rồi không ngủ. Thật vất vả chờ Nhuận Ngọc nằm xuống nghỉ ngơi, chờ hắn ngủ, Đồng Dao mới về phòng mình.
15 Chuyển ngữ: Cỏ DạiChỉnh sửa: nhoclubu***Mắt Nhuận Ngọc sáng lên trong một khoảng tối, hắn từng bước đến gần, Đồng Dao có thể cảm giác được khí lạnh như băng tuyết.
16 Chuyển ngữ: Cỏ dạiChỉnh sửa: nhoclubu***Đêm đó khi Nhuận Ngọc rời đi, Đồng Dao khẽ cười tự giễu, đã như vậy rồi, còn làm sao bây giờ, dù sao cũng không phải tìm đường chết nữa… Coi như bị chó cắn một ngoạm đi.
17 “Tham kiến hoàng hậu nương nương!” Đột nhiên có tiếng nói vọng từ trên xuống. Đồng Dao nhìn về phía hắn. Một người đàn ông trung niên da ngăm đen đứng ở giữa điện vẻ mặt hăng hái, hai mắt toả sáng.
18 “Dừng tay ——”Một tiếng nói trong trẻo ở phía trước vang lên. Từ trong khóm hoa một cô gái chạy tới. Dáng người cao gầy khỏe đẹp, mái tóc dài màu nâu,làn da trắng nõn, hàng lông mi dày, xinh đẹp đáng yêu như một con búp bê.
19 Đồng Dao chạy vội ra cửa, sải bước đi ra ngoài, khép kín cửa. Khoé mắt Nhuận Ngọc loé sáng nhìn thân ảnh đi ra cửa, ánh mắt lạnh tới thấu xương…Đồng Dao cầm thuốc A Mễ Na đưa rắc lên lưng, nhưng lúc này cô lại hy vọng thứ mình rắc không phải thuốc bột này mà là rượu mạnh.
20 Chuyển ngữ : Cỏ dạiNhuận Ngọc còn chưa tới, A Mễ Na đã đứng ngồi không yên, đi tới đi lui xung quanh phòng. Trái ngược với sự sốt ruột của A Mễ Na , ngược lại Đồng Dao lại tỏ ra hờ hững.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79