1 "Đoàng" một tiếng súng xé không lần nữa lại vang lên, lũ chim chóc hoảng loạn cất cánh bay đi tránh xa nơi nguy hiểm ấy. Trong một căn nhà hoang có vài thân ảnh vây xung quanh một cô gái, nàng lung lay thân thể sắp ngã của mình đứng dậy, bộ quần áo thuần trắng giờ lúc này đã nhuộm thành màu đỏ yêu mị, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy vẻ kinh ngạc nhìn người trung niên nam tử trước mặt, người nàng ngày ngày kêu một tiếng cậu.
2 Tựa như đã trải qua hàng thế kỉ Vân Lam mới bắt đầu cảm thấy đau mà tỉnh lại, mí mắt nặng trĩu, khắp thân thể đau buốt làm nàng hít vào một ngụm khí. Trong ngực nàng có một thân thể mềm mại bắt đầu cựa quậy, nàng khó khăn mở mắt, ánh sáng mãnh liệt chiếu thẳng vào làm nàng lại phải nhắm mắt lần nữa, qua nhiều lần như vậy nàng mới chính thức thấy rõ tình cảnh hiện tại.
3 Sau bao khó khăn vừa chống đỡ cơ thể bị thương vừa tìm đường về, cuối cùng hai nàng đã về được Trúc Thanh Am. Vân Lam ngước mắt nhìn cổng am khép hờ, một cỗ uy nghiêm thanh tịnh bao trùm lấy nàng, Tuyết Dao vui vẻ nở nụ cười, một tầng mồ hôi trong suốt bao quanh nơi chóp mũi.
4 Sau khi vết thương trên người kết vảy đã là 3 ngày sau, Vân Lam một bộ váy trắng thuần đứng bên rừng trúc, từng cơn gió nhẹ thổi qua, lá trúc xào xạt rơi tạo nên một bức tranh duy mỹ khó tả.
5 Vân Lam đang ngẩn người trong rừng trúc nhìn lên bầu trời xanh thẳm xa lạ kia, từng trận kí ức thời hiện đại ùa về tâm trí nàng chiếm cứ một góc quan trọng trong nàng.
6 2 năm sau.
- Lam tỷ tỷ, Dao tỷ tỷ hai người bảo trọng a.
Huệ nhi vẫy vẫy tay với chiếc xe ngựa đã rời đi. Hôm nay hai nàng quyết định sẽ trở về Vân phủ, cũng sắp hết thời hạn 3 năm mà phụ thân đặt ra.
7 - Tiểu thư đến!
Phu xe kéo cương ngựa dừng trước phủ. Vân Lam bước xuống ngước mắt nhìn đại môn đóng chặt trước mặt, hai con sư tử đá uy vũ trụ hai bên, Vân phủ hai nàng về rồi!
Tuyết Dao trả hai thỏi vàng cho phu xe rồi đưa tay gõ đại môn.
8 Hôm sau.
Vân Lam phun ra một ngụm trọc khí, trong đan điền của nàng đám ngôi sao dần trở nên mờ nhạt, đây là dấu hiệu nàng sắp đột phá chỉ còn thiếu một chút cơ hội.
9 Dạo qua vài con phố nữa Dao nhi chợt kéo nàng nói:
- Tỷ tỷ mình đến Đan Dược phường đi!
- Được.
Nàng cũng phải bổ sung thêm vài vị dược liệu vào nhẫn trữ vật rồi, mấy dược liệu hái được trên núi kia nàng dùng cũng sắp hết rồi, ừm còn phải mua thêm một cái lò luyện đan mới nữa cái vừa rồi chịu không được tinh thần lực cường hãn của nàng cũng nổ mất rồi, haizz nghĩ lại mà xót a bạc của nàng a.
10 - Tiểu thư tra được rồi!
Tiếng một nha hoàn hấp tấp chạy vào viện, theo sau đó là một giọng nữ réo rắc vọng ra:
- Sao tra được ả là ai?
Một nữ nhân băng kín mặt cùng tay chân nhìn như xác ướp ả ta không ai khác chính là Xảo Như nữ nhân "may mắn" được dùng phấn ngứa đặc chế của Vân Lam.
11 Ùm. . . .
Một tiếng chớp rạch xuống từ không trung, mọi người trong Hoàng thành dáo dác ngước mắt nhìn lên trời:
- Quái thật rõ ràng là không có mây tại sao lại có sấm chớp!
Một vị trung niên nam tử bán rau rì rầm mắng, trời càng ngày càng kì lạ!
- Mặc kệ a chúng ta chỉ buôn bán thôi, lo chi chuyện kì quái này!
.
12 Sau khi thọ yến của thái hậu kết thúc tứ hoàng tử Lãnh Tiêu Dương liền xin chỉ tứ hôn nhưng bị các vị hoàng huynh khác ngăn cản, liền bị hoàng thượng bỏ qua, vậy nên hầu như ngày nào Tiêu Dương cũng đều bám riết lấy tỷ muội Vân Lam, hôm nay hai nàng vừa ra cửa liền kéo hai tên hộ vệ cùng chạy theo sau hai nàng, Lạc Nhi rối rắm nhăn đôi mày ngài tiểu thư Tuyết Dao của nàng đã tức đến xì khói rồi.
13 Bên trong phòng khảo hạch có một lôi đài bên khán đài bên này có 3 vị lão nhân, theo thứ tự là thanh y, lam y và ngân y đang nói chuyện phiếm lâu lâu lại đỏ mặt mắng nhau, cả ba đều mang bộ dáng lão ngoan đồng trong truyền thuyết.
14 - Tỷ người quá suất a
~- Dao nhi à tỷ không phải nam nhân muội không được dùng từ suất!
- Ồ.
Tuyết Dao thè lưỡi nhăn mày, tỷ lúc nào cũng bắt lỗi dùng từ của nàng hết, mất mặt chết được!
- Được rồi chúng ta mau đi về a.
15 - Tỷ tỷ!
Tuyết Dao từ nóc nhà nhảy xuống liền nhào vào người Vân Lam như một đứa nhỏ, Nghiên Y cùng Lạc Nhi nhìn Tuyết Dao mà cười khúc khích, đại tiểu thư vừa oán nhị tiểu thư bỏ tỷ ấy ở Lam Yên các, giờ nhị tiểu thư trở lại hì xem đại tiểu thư thu thập người a.
16 Sáng hôm sau Vân Lam gọi Tuyết Dao đến Lam Yên các dặn dò:
- Tỷ phải đến Mê Vụ Sâm lâm một chuyến muội ở phủ phải cẩn thận tuy phụ thân không có thiếp thất, di nương chúng ta không phải bị tính kế nhưng mà trong cung nhất định sẽ có động tĩnh, muội ở lại trợ giúp phụ thân đối phó với bọn tiểu nhân kia!
- Tỷ tỷ muội muốn đi theo tỷ!
- Không được tỷ đi muội cũng đi Vân phủ phải làm sao? Nghe lời tỷ trong vòng nửa tháng chậm nhất là một tháng tỷ sẽ trở lại, trong thời gian này muội phải tập trung tu luyện đột phá Thiên Huyền.
17 Đêm trong Mê Vụ Sâm lâm từng đàn Mộc Thất bay lả tả trong không khí, chúng là loài linh thú phát sáng duy nhất tại nơi này, với vẻ ngoài như một chiếc lá to lớn, trên đầu có hai cái sừng nhỏ nhấp nháy màu đỏ tía, đôi mắt nhỏ như hạt tiêu màu vàng, cả người trong suốt phát ra ánh sáng lục, tuy chúng chỉ là linh thú cấp 3 như Tầm Lục đằng nhưng chúng đi theo bầy đàn, khả năng hỗn chiến rất lớn, chúng rất nhạy cảm với mùi máu tươi và nguyên khí của cơ thể con người, chỉ cần một luồn hơi thở mỏng manh ngươi không cẩn thận phát ra bầy Mộc Thất sẽ cắn xé ngươi, nhưng rất may bọn Mộc Thất này lại chỉ sợ mỗi Bích Ti thảo mà Vân Lam mang theo, dù rất muốn cắn xé 3 người bọn họ chúng cũng không có cách.
18 Con sói lông bạc đang phi như bay từ bụi cây, ánh sáng mặt trời chiết xạ lên bộ lông của nó tạo thành một vòng sáng bạc, móng vuốt sắc nhọn xòe rộng ra vừa chạm vào mặt đất lại lấy sức bật lên cao, hai mắt như viên bảo thạch màu xanh ngọc lóe lên sự nguy hiểm, rất nhanh nó đã chạy đến đây, Phi Yến chắn trước người Vân Lam, Ảnh Tam, Ảnh Tứ rút đao cũng đứng hai bên tả, hữu nhìn chằm chằm Tiểu Lang.
19 Ba tháng sau tại Kim thành một hàng bốn người Vân Phủ đã đến nơi tổ chức cuộc thi toàn quốc, Lạc Nhi vui vẻ kéo tay Nghiên Y nói:
- Y nhi muội căng thẳng quá!
- Lạc Nhi có ta ở đây muội căng thẳng cái gì? Cứ xem như là chơi trò chơi đi!
Tuyết Dao nhíu mày nhìn quanh rồi nói với Lạc Nhi, bộ dáng tiếc hận rèn sắt không thành thép kia chọc cho một đám cười rộ lên.
20 Hôm sau Vân Lam đơn giản thu thập rồi ra cửa, Tuyết Dao đã gấp gáp đi qua lại trước cửa, một bên Nghiên Y, Lạc Nhi cũng một biểu tình như vậy.
- Dao nhi muội làm sao vậy?
- Trời của muội ơi đi nhanh chúng ta còn đi báo danh a.
Thể loại: Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 8