1 Phần 1 - Cứ đi, cứ đi Tạm biệt thời gian. Cô nói, khi một người sắp chết, anh ta sẽ ra sức thở. Đó là hơi thở cuối cùng trước khi sinh mạng ngừng đập.
2 Bố đã 56 tuổi, mặc áo khoác rộng đứng trong đại sảnh sân bay. Nom ông béo và già đi. Máy bay của cô tới trễ, làm ông phải chờ ở đó gần hai tiếng đồng hồ.
3 Trong gian hoả táng, cô nhìn thấy bố được đẩy vào lò hoả táng. Cô đứng trong gian phòng rất lớn vọng âm, khắp sàn đầy vụn phấn khô. Nhân viên hoả táng nói với cô, Đây là nơi mà mỗi chúng ta đều phải đến.
4 Nghe tiếng tĩnh mịch trong xe. Tĩnh mịch mênh mang như màn đêm không bờ không bến. Ngoài cửa là cánh đồng đen sẫm và ánh đèn lấp lánh như sao đêm rải rác.
5 Tan biến. Hay đi ngắm biển. Hồi cô còn nhỏ, vào hè, đảo xanh nóng bỏng. Bước trên con đường núi nắng chói chang. Như hai đứa trẻ thơ ngây cởi trần. Cô mua coca lạnh tại hàng quán nhỏ bên đường.
6 Bánh xe luân hồi vẫn lăn. Cuối cùng huỷ diệt tất thảy. Trong chiến tranh không cần nói ai là kẻ chiến thắng. Cát bụi vẫn trở về cát bụi mà thôi. Chúng ta cần phải tỉnh giấc lúc bình minh, thơm lên gương mặt người yêu bên cạnh.
7 Một ngày. Ở Huế, khách sạn tìm được nằm phía sau một ngõ nhỏ tĩnh mịch. Phòng sát mái, có ban công rất rộng, ngập ánh nắng và gió. Rất nhiều khách Nhật Bản.
8 Rồi bạn quay về Bắc Kinh, đôi khi đi ngang qua một tiệm ăn, thấy một đám ăn mày chạy ra, rõ ràng vừa được ăn no, trong tay xách một bọc quần áo cũ. Có mấy người mặc rất modern lẫn vào trong, rõ ràng họ tổ chức màn diễn này, ra sức cầm máy DV ghi hình.
9 Phần 2 - Về tình yêu Một cảnh pháo hoa Thượng Hải. Mấy tháng đầu ở Thượng Hải, tôi chuyển nhà tới một khu vắng vẻ dưới chân cầu cao tốc. Đó là căn hộ của một người bạn, Daisy.
10 Sự trầm lắng của anh đem tới khả năng vô hạn. Một chàng trai trầm cảm mang khả năng vô hạn. Giống như ánh mắt anh lặng lẽ quan sát cô. (Như thể cuộc gặp dưới đáy biển sâu ba nghìn mét của chúng ta âm thầm và lặng lẽ.
11 Đến nơi. Cô xem quá nhiều phim. Có lúc xem tới phát mệt, ngủ thiếp đi trên ghế bành. Lúc tỉnh dậy đã là chiều. Mưa vẫn không ngớt. Ráng vàng rơi xuống.
12 Hoa trà. Ba năm trước, cô từng chép một đoạn sau trong nhật ký: Trong khu vực Mục Thoát có hai ngọn núi cao nhất phía Đông dãy Himalaya là Jabava Nam Jalabailoi.
13 Thuỷ Tiên. Rất lâu, rất lâu sau, cô từng mơ về một người đàn ông. Mơ thấy anh nhờ người tới, kêu cô đi gặp anh. Cô đi theo người dẫn đường, hình như tới một thôn nọ, rất giống cái thôn nhỏ nằm sâu trong núi Giang Nam mà thời bé cô đã từng sống.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 11