1 Dịch: Diệp Lưu Cát
Đêm.
Sau tiếng sét, mưa rơi xối xả không chút lưu tình in lên mặt đường, làm văng những lớp bọt nước tung tóe.
Trước cánh cửa nhà cũ, Thần Ngàn Ấm quỳ thẳng lưng, mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa sắt đóng kín không chút lay động.
2 Edit: Diệp Lưu Cát
"Lúc ấy chỉ có cô ấy và Thần Tâm Ngữ đứng ở sau lưng Thần phu nhân, các người hầu đều chỉ ra và xác nhận là Ngàn Ấm tiểu thư làm.
3 Edit: Diệp Lưu Cát
"Không, cháu không có căng thẳng. "
Thần Ngàn Ấm vội vàng phủ nhận, phát hiện chính mình có điểm giấu đầu hở đuôi, nhanh chóng nói sang chuyện khác:
"Chú đến thành phố A khi nào?"
Mộ gia, gia thế đứng đầu Trung Quốc, tại thành phố A còn có công ty riêng nên Mộ Diễn Đình thỉnh thoảng đều ghé qua.
4 Edit: Diệp Lưu Cát
Thần Vệ Tùng sửa sang lại quần áo, liền nghe thấy giọng nói ấm áp vang lên: "Ông nội. . . "
Ngẩng đầu, vừa lúc thấy Thần Tâm Ngữ mặc chiếc váy được thiết kế bởi nhà thiết kế nổi tiếng, nhẹ nhàng đi xuống lầu.
5 Edit: Diệp Lưu Cát
"Để cô ấy trở về, nếu không hôn ước sẽ hủy. "
"Đây. . . "
Thần Vệ Tùng nhất thời bất ngờ, dù sao cũng không nghĩ tới Mộ Diễn Đình lại coi trọng Ngàn Ấm như vậy, thậm chí không ngại hủy bỏ hôn ước.
6 Edit: Diệp Lưu Cát
Thần Ngàn Ấm không thể tin được những gì mình vừa nghe thấy. Chú đến Thần gia, nhưng lại muốn cô cưới Mộ Duệ Trạch? Đây. . .
"Cái gì làm sao bây giờ? Dù Ngàn Ấm trở về nhà, cũng xứng với Mộ gia sao? Chỉ cần nghĩ đến bởi vì cô ta mà con phải chịu khổ ở bên ngoài, mẹ đây trong lòng đau như cắt tựa như.
7 Edit: Diệp Lưu Cát
Về phần Thần gia, thực ra trước khi đến bệnh viện, cô vẫn có một chút mơ mộng về gia đình đó. Nhưng những lời nói của mẹ nuôi như gáo nước lạnh tạt vào, để cô nhìn thấu thực tế.
8 Edit: Diệp Lưu Cát
Sau khi lên xe, khoảng 20 phút, Thần Ngàn Ấm được đưa đến một quán trà hết sức cổ kính. Mở cửa vào trong, Thần Vệ Tùng đã ngồi trên sô pha chậm rãi uống trà.
9 Edit: Diệp Lưu Cát
Thần Ngàn Ấm không dám tin quay đầu lại, nhìn trước mặt người mà cô luôn tôn trọng, dù sao cũng không ngờ ông lại đưa lời đe dọa này, ông rõ ràng biết cô hiện tại chỉ có hai bàn tay trắng.
10 Edit: Diệp Lưu Cát
Thần Ngàn Ấm thấy ổ cắm sạc điện thoại trên tủ cách đó không xa, nhớ rằng điện thoại di động đã hết pin, liền đến gần cắm sạc một chút.
11 Edit: Diệp Lưu Cát
"Chú, chẳng lẽ không còn cách khác sao?"
Đến cuối cùng, cô cũng không thể hết hy vọng.
"Cách khác?" Mộ Diễn Đình nhướn mày, lạnh nhạt hỏi lại:
"Cháu là muốn Duệ Trạch lấy Thần Tâm Ngữ?"
"Cháu không có ý đó.
12 Edit: Diệp Lưu Cát
Tưởng tượng đến cuộc sống sau này rất có thể sẽ bị Thần gia quấy rầy, cô trừng mắt, tức giận:" Cháu cũng đã đủ thảm, chú như thế nào còn khiến cháu tiếp tục vướng mắc vào mấy chuyện này? Rõ ràng chú có thể không cần đem cháu làm tâm điểm.
13 Edit: Diệp Lưu Cát
Bước vào thang máy, anh lập tức buông tay cô, nhấn nút tầng bãi đỗ xe.
Cửa thang máy rất nhanh đóng lại, Thần Ngàn Ấm ngẩng đầu nhìn anh, từ góc độ này, anh đẹp đến độ hoàn mỹ.
14 Edit: Diệp Lưu Cát
Thần Ngàn Ấm cười thành tiếng, giọng nói lạnh đi:"Nói đủ chưa?"
Tô Ngôn Phỉ thấy cô tức giận, không khỏi sửng sốt, phản ứng lại:" Như thế nào? Là tôi nói sai sao? Người như cô cũng không biết trong người chảy bao nhiêu thứ máu dơ bẩn.
15 Edit: Diệp Lưu Cát
Tô Ngôn Phỉ là con gái của cục trưởng, tất nhiên sẽ không sợ hãi, cô cùng bạn lấy lời khai xong liền rời đi. Lo lắng chỉ có Ngàn Ấm.
16 Edit: Diệp Lưu Cát
Kỳ thật, không chỉ Thần Ngàn Ấm bị thái độ của Tô Thượng làm ngạc nhiên, hai người cảnh sát kia cũng ra mặt khiếp sợ, dù sao bọn họ vốn là bởi vì con gái Tô Ngôn Phỉ của cục trưởng mà làm khó dễ cô, không nghĩ tới ông lại lẽ phép với cô, hơn nữa còn nói giúp cô.
17 Edit: Diệp Lưu Cát
Tô Thượng có thể leo lên vị trí cao như vậy, đầu óc suy nghĩ chắc chắn không thấp, ông sợ Mộ Diễn Đình, càng hiểu rõ với Thần Ngàn Ấm tốt nhất không nên đụng tới.
18 Edit: Diệp Lưu Cát
Tô Ngôn Phỉ về nhà, lập tức gọi cho Thần Tâm Ngữ. Hai người nói không thân thiết là sai, mà còn là chị em thân thiết lâu năm trong lòng đều ghét Thần Ngàn Ấm, cho nên khi đẩy cô vào chuyện này, Ngôn Phỉ vui vẻ nghĩ tới muốn cùng chia sẻ với Thần Tâm Ngữ.
19 Edit: Diệp Lưu Cát
Thần Ngàn Ấm tỉnh lại, phát hiện chính mình nằm ở chiếc giường lớn, mà cô đối với nơi này không xa lạ, dù sao mấy ngày trước cô đã ở.
20 Edit: Diệp Lưu Cát
" Phải không? Cám ơn. "
Thần Ngàn Ấm có chút xấu hổ trả lời. Nếu dì Lý chỉ là khen chiếc váy cô mặc thì thật tốt, nhưng tâm điểm lại là tập trung khen anh rất biết chọn đồ, như vậy nghe không thể không thấy ái ngại.