1 Tiết Đoan Ngọ, trên đồng, lúa mạch chín vàng ươm, hầu hết mọi người trong thôn đều vội vàng ra đồng thu hoạch, để tránh trời đột nhiên mưa to, dù sao thời tiết mưa nắng thất thường, hàng năm đều có những nhà lười nhác, những nhà tay chân chậm chạp, thu họach muộn bị cả thôn chỉ chỏ chê cười.
2 "Đại tỷ, nam nhân kia thật ưa nhìn, nhìn hắn còn đẹp hơn phụ thân nhiều. "Những đứa trẻ trong thôn có tầm nhìn hạn hẹp, gặp chuyện gì mới mẻ cũng tò mò một lúc lâu, hai tỷ muội về tới cửa nhà thì Lâm Trùng Cửu vẫn còn tiếp tục lẩm bẩm về sự hiểu biết của bé.
3 Em gái Liễu thị, dì của A Kết được gả cho thương nhân trồng cây cảnh nổi tiếng ở huyện Tây Hứng, tên là Chu Bồi. Nhà họ Chu nổi danh với nghề trồng lan, từ nhỏ, Chu Bồi đã học nghề trồng lan cùng phụ thân, trời sinh có đầu óc buôn bán, mở cửa hàng lấy tên "Phẩm lan cư", trừ hoa lan kiểng, cửa hàng chỉ bán tranh chữ, đồ sứ, ba loại tranh thêu, loại nào cũng liên quan đến hoa lan.
4 Tránh cho việc lại bị Triệu công tử nhìn thấy, A Kết dẫn đệ đệ muội muội đứng đợi dưới cây hòe già. Lâm Trúc tò mò, thò đầu nhìn theo: "Đại tỷ, người vừa nãy thật anh tuấn, đẹp hơn phụ thân của chúng ta rất nhiều!"Vốn dĩ A Kết đã không vui vì thái độ nói năng tuỳ tiện, hành động không suy nghĩ của muội muội, nghe thấy câu này lại không nhịn được cười, nhìn Lâm Trùng Cửu, nói như có ngụ ý: "Phụ thân mà nghe được câu này của muội, phụ thân sẽ ghen tỵ đấy!" lqd Thật ra thì cũng không trách hai người đi so sánh người ta với phụ thân, thật sự lớn như vậy mới gặp được nam nhân đẹp như thế, phụ thân đẹp mắt nhất, trên người dượng lại có khí chất phóng khoáng, phiêu dật khí độ, nhưng tướng mạo lại đẹp hơn một chút.
5 Chiếc xe lừa và xe ngựa lặng lẽ đi trên con đường nhỏ vùng nông thôn, không muốn người hai bên đường chú ý cũng khó. Đi từ thị trấn tới lối rẽ, thấy đường đi cũng không còn xa, do đó Lâm Hiền cũng chẳng thấy có gì bất thường, chỉ biết có một chiếc xe ngựa đang đi ở phía sau.
6 Trước khi mặt trời lặn, cuối cùng Triệu Trầm cũng về tới nhà. Trong ánh trời chiều, một nông trại chỉnh tề cô lập toạ lạc ớ phía đông thôn, cách nông trại gần đây nhất cũng khoảng một dặm.
7 Ngày mùa chưa qua, sáng sớm ngày mùng mười, ăn xong điểm tâm, Liễu thị dẫn ba đứa con ra cửa tiễn Lâm Hiền lên đường. Lâm Hiền dắt con lừa ra khỏi chuồng, quay người xoa đầu Lâm Trùng Cửu: "Ngoan ngoãn đọc sách cùng tỷ tỷ, không cho phép chạy lung tung.
8 Triệu Trầm không ra tay thì thôi, nếu đã ra tay dạy Lâm Trùng Cửu tập bơi, không thể dạy giống như những người dạy lũ trẻ con trong thôn tập bơi. Đầu tiên, chơi ở trong nước một lát, hắn cho Lâm Trùng Cửu đứng ở nơi mực nước chỉ cao tới thắt lưng bé, còn hắn thì trầm người xuống nước.
9 Thật ra, A Kết chưa biết làm thể nào để báo đáp ơn cứu mạng của Triệu công tử. Không phải nàng không biết ơn đối phương, nhưng trong hoàn cảnh này, hắn cởi trần, nhìn kiểu gì cũng thấy không thích hợp để nói chuyện.
10 Sau giờ ngọ, nắng càng thêm gay gắt, quần áo A Kết khô rất nhanh. Đổi quần áo xong, A Kết không ló mặt ra, đưa áo choàng cho Lâm Trùng Cửu, nhờ bé đem áo trả cho Triệu Trầm.
11 Màn đêm buông xuống, hai chị em A Kết trở về sương phòng, Lâm Trùng Cửu cũng đã ngủ. Phòng chính ở phía đông, Lâm Hiền miễn cưỡng tựa vào thùng tắm, cố ý tắm thật chậm.
12 Triệu Trầm cũng không biết nên mang lễ gì khi tới nhà họ Lâm. Thứ quý giá, không thích hợp, đồ đơn giản, lại sợ vợ chồng họ Lâm ngầm nói với nhau, bảo rằng hắn không lễ phép.
13 A Kết càng giãy giụa, Triệu Trầm càng ghìm nàng thật chặt. Trốn không thoát, A Kết trợn mắt nhìn, đây là nhà nàng, nàng không tin hắn có gan dám làm gì nàng!Nhìn nàng như vậy, Triệu Trầm cười cười.
14 Triệu Trầm không lỡ hẹn. Việc của hắn và nàng là một chuyện, với Lâm Trùng Cửu lại là một chuyện, hai chuyện này không liên quan gì tới nhau, nếu hắn đã đồng ý dạy Lâm Trùng Cửu nửa năm, hắn sẽ dạy nửa năm.
15 Lâm Trúc dần phát hiện ra một vấn đề, từ sau khi Triệu công tử đến nhà làm khách, mỗi khi nàng muốn kiếm cớ lặng lẽ nói chuyện với đệ đệ, trưởng tỷ đều lại gần để nghe.
16 Sau khi vào phòng, tay Triệu Trầm chắp ở sau lưng, hào hứng quan sát cách trang trí trong phòng. Mạnh Trọng Cảnh nói chuyện không khéo, hắn nháy mắt với Lâm Trọng Cửu.
17 Khóc tới mức đó, A Kết biết không thể giấu được, cúi đầu, nghẹn ngào hỏi hắn: "Hắn đã nói gì với huynh?"Không có chỉ tên nói họ, Mạnh Trọng Cảnh cũng hiểu nàng nói ai, đồng thời hắn cũng chắc chắn, người nọ đã tìm A Kết rồi.
18 Mạnh Trọng Cảnh giải thích qua loa cho Lâm Trọng Cửu nghe, sau đó bảo bé chạy nhanh về nhà, nhờ Liễu thị tới đây. Lâm Trọng Cửu tò mò nhìn cô nương váy trắng đang ngồi xổm, bé xoay người chạy về nhà.
19 Bình thường, Mạnh Trọng Cảnh có quan hệ rất tốt với người trong thôn, hắn mượn xe lừa, nhanh chóng mời lang trung tới. Lang trung vào tây sương phòng, Mạnh Trọng Cảnh đi theo Lâm Trọng Cửu tới phòng chính ngồi, thỉnh thoảng lại liếc về phía sương phòng.
20 Triệu Trầm và Ninh thị còn chưa đến cửa viện, thì ở bên kia, một bóng dáng cao lớn đã đi tới đây, hai bên đối diện nhau, không nhịn được đều dừng lại.