1 Sáng sớm, ánh mặt trời xuyên thấu qua bức màn,qua khe hở một tia nắng rơi vãi tiến vào trong phòng ngủ, vừa vặn chiếu trên mặt Diệp Thu Hàn. Nàng từ trong mộng tỉnh lại, xem xét đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường , vội vàng từ trên giường bật dậy.
2 Nhịn một cái suốt đêm, ngày hôm sau đi làm, Thu Hàn giao bản thảo phỏng vấn tới trước mặt chủ nhiệm. Chủ nhiệm không kịp xem bản thảo, nói luôn cho nàng biết trưởng phòng cho mời.
3 Cách một buổi chiều, tại phi trường quốc tế, môi Thư Hạo dừng ở bên vành tai ,trên mặt Thu Hàn , nàng tựa ở trên vai của hắn, đầu mùa xuân mái tóc như rong biển của nàng bị gió thổi loạn rơi xuống.
4 Hôm nay là lễ tình nhân, vì đi đến cái cuộc hẹn kia , Thu Hàn nhõng nhẽo cứng ngắc đánh máy hết nửa ngày, chủ nhiệm bộ phận nhân sự rất không cao hưng: “Vừa đến lễ tình nhân, các ngươi mỗi người đều muốn xin nghỉ, hình như là luật pháp quy định ngày này là ngày nghỉ không bằng.
5 Một tiếng “Diệp Thu hàn” này gọi lên trong lòng của nàng thật là ấm áp: chính mình chỉ có nói là bằng hữu Uông Đồng , hắn cứ coi trọng như vậy, còn nhớ rõ tên của nàng.
6 Chủ nhật, Diệp Thu hàn ngây người trong nhà hai ngày, chỗ nào cũng không có đi. Thứ Hai trở lại đi làm, tiến vào văn phòng còn không kịp nhìn ai, đã bị biên đạo sản xuất gọi đi họp.
7 LEON khi sau phóng vấn, tiếng vọng phi thường không tồi. Rất nhiều người trở về từ nước ngoài đều gọi điện thoại đến radio, đối với nội dung phỏng vấn rất có hảo cảm, thậm chí còn mở ra một không gian văn hóa thảo luận về những người từ nước ngoài trở về.
8 Một đêm chưa ngủ, cả buổi sáng bị Thu Hàn dùng để bổ sung giấc ngủ. Buổi chiều tiến đến radio họp, JERRY quyết định đổi một cái hài kịch, mời người ra vẻ một tân nương sắp kết hôn , cùng mọi người chia sẻ tình yêu trải qua nhấp nhô của nàng, khổ tẫn cam lai (thời kỳ cực khổ đã qua, cuộc sống an nhàn sẽ tới).
9 Sau giờ nghĩ trưa ấm áp là thời gian uống cà phê tốt nhất , Diệp Thu hàn cùng Tống có chút mỉm cười nhìn nhau. Nàng kinh dị nhìnThu Hàn chói mắt: “Oa, vịt con xấu xí biến thành thiên nga trắng rồi! Vẫn cùng Hà Thư Hạo ở cùng một chỗ? Kết hôn chưa?” Thu Hàn lắc đầu: “Ngươi sao?” “Ta tháng năm kết hôn, lần này là cố ý đến đưa cho ngươi thiếp cưới.
10 Diệp Thu Hàn mỗi tháng đều ngồi xe điện ngầm đi hết một nữa thành phố đến gặp cha mẹ nàng cũng đang ở tại thành phố Z. Ngồi ở bên trong sân trường xinh đẹp , bọn họ có được một cái sân nho nhỏ , hoa và cây cảnh sum suê.
11 Trên bàn cơm, vợ chồng Diệp giáo sư còn đang hào hứng bừng bừng đàm luận về Tô Lỗi. “Dạy học đã nửa đời người Tô Lỗi là sinh viên thông minh nhất ta từng gặp qua.
12 Buổi tối mười một giờ, Diệp Thu Hàn theo thường lệ trực tiếp ngồi vào. Âm nhạc dần dần thấp, một giọng nữ tinh tế ôn nhu gọi điện thoại đến: “Uy , Thu Hàn sao?” “Đúng rồi.
13 Ngày mười một lại là một ngày không có ánh mặt trời, khí trời u ám có chút tà ma. Rõ ràng là năm giờ chiều, bên ngoài đã một mảnh đen kịt. Sự tình từ vừa mới bắt đầu sẽ không thuận lợi.
14 Bất quá loại uể oải cùng mất mát không hiểu này, một khắc kia khi nhìn thấy Hà Thư Hạo hoàn toàn tan thành mây khói. Sân bay Los Angeles xuất nhập quan đầy ấp người.
15 Một người đi dạo phố thật sự rất nhàm chán, huống chi là ở nước Mĩ này. Thành phố lạ lẫm , đường đi lạ lẫm, hơn nữa ngôn ngữ cũng không thông, Thu Hàn vừa nhìn thấy những người Mĩ kia trong nội tâm liền nhút nhát.
16 Trước một đêm Rời đi Los Angeles , Thu Hàn sửa sang lại hành lý của mình thì phát hiện không thấy cái khăn lụa màu trắng của mình. “Tới đây vài ngày, ta chưa có thấy ngươi có cái khăn lụa kia a.
17 Đêm nay người nghe đều làm sao vậy? Mỗi người thanh âm uể oải, không phải nói chồng có người khác ở ngoài nên muốn tự sát, chính là các cô gái bên cạnh những người giàu có cũng không muốn sống.
18 Tác giả Lý Bích Hoa đã nói, một sự kiện tàn khốc nhất trên đời, chính là nam nhân thay lòng đổi dạ. Thu Hàn trong một đêm già đi. Từ sau khoi nhận được cú điện thoại kia, đây là ngày thứ mấy? Nàng đếm ngày chỉ là ráng chịu, một ngày lại một ngày, dần dần cảm giác cũng đã không còn bén nhọn đau đớn như vậy.
19 Có cái gì so với bệnh nặng mới khỏi, tìm được đường sống trong chỗ chết, càng làm cho mọi người hiểu ra ? Có cái gì so với nhìn thấy người thầm mến khi còn trẻ, càng làm cho người hưng phấn kích động ? Mà hai loại cảm giác này xuất viện vào bầu trời buổi trưa kia, đồng thời dây dưa trong nội tâm Thu Hàn.