1 Trong thang máy khách sạn, hai nhân viên mặc đồng phục trò chuyện rôm rả. "Thật tốt, bây giờ tôi sẽ lập tức tan làm. Hôm nay là ngày ra mắt bộ phim mới của Tùy Trần, a a a, tôi lập tức có thể thấy anh ấy rồi.
2 Thử nhìn xem?Hiện tại đối với Thịnh Đản mà nói, mỗi ngày cuộc đời của cô đều như “ngựa không ngừng vó” (tiến tới không ngừng). Cùng công ty đại diện tranh cãi về hợp đồng, bây giờ vẫn đang trong thời gian thụ lý, nhưng hiện tại, cô đã thành công không có người quản giống như đứa con hoang.
3 “Hàng này” chẳng những sẽ tìm phụ nữ, mà ngay cả “đệ” cũng rất biết lựa chọn. Ừ, rốt cuộc cô cũng biết mình thua ở chỗ nào rồi. "Thật ra thì, Tùy Trần là một người đàn ông thối nát chân chính.
4 Những lời nói đơn giản như vậy lại mang theo sắc thái đen tối, khiến cho người quản lý tiệm café ngượng ngùng. Bốn phía đầu tỏ ra vẻ đã hiểu, quản lý cũng càng tỏ rõ phẩm vị, trong tiệm cứ chật ních người như thế, nhưng lại vô cùng yên tĩnh như cũ.
5 Đập vào mắt Thịnh Đản là khuôn mặt tươi cười xán lạn, giống như ánh mặt trời mùa đông, ấm áp lại không quá nóng bỏng. Cánh môi mềm mại – tinh tế, sống mũi cao thẳng, còn có đôi mắt đào hoa, nhìn lâu vào trong đó khiến cho người ta toàn thân tê dại.
6 Tứ chi Thịnh Đản cứng đờ đứng ngẩn người, thiếu chút nữa cũng không nhận ra người trong gương là mình. Trang phục hấp dẫn, trước đây khi vẫn còn ở công ty đại diện cô cũng chưa được thử trang phục nào như vậy.
7 Mặc dù cùng là nghệ sỹ của cùng một công ty đại diện, nhưng Tùy Trần trao đổi rất ít với Nhậm Sâm, nguyên do trong đó rắc rối phức tạp. Cho nên khi trên mặt Nhậm Sâm đầy nước mắt đến tìm Tùy Trần, cho dù là người tỉnh táo như anh, cũng lộ ra bộ mặt ngạc nhiên khó che giấu.
8 — Tôi chờ cô. Mãi cho đến khi về đến nhà, Thịnh Đản mới phản ứng lại trước câu nói vừa nãy của anh. Cô không ngừng trằn trọc ở trên giường, cũng không thể suy nghĩ ra ba chữ "lời ít mà ý nhiều" đến tột cùng là có ý gì.
9 Thịnh đản không trúng tuyển. Thật ra thì ngay từ thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy cô gái này, Nhậm Sâm liền cảm thấy cô không thể ký hợp đồng với IN. Rồi lại không biết vì sao, khi kết quả đúng như anh dự đoán, bản thân lại có chút thất vọng.
10 — — Này, bạn tốt của cậu rất có can đảm đấy, cư nhiên khiến cho Cẩm ca mở miệng vàng, đưa cô ấy chen chân vào khóa đào tạo. Buổi tối tôi cùng cô ấy ăn tối chúc mừng, ở chỗ cũ, cậu giải quyết xong công việc thì cứ tới đây luôn nhé.
11 Không khí giống như ngưng trệ lại, Thịnh Đản cứ ngây ngốc, không ngừng nháy mắt. Đây là tình huống gì? Khoảng cách gần như vậy, phải hôn sao? Nhưng mà tại sao môi cô lại không có cảm giác gì?Trong truyện cổ tích, hôn môi phải có cảm giác như điện giật, cảm giác mềm mại cũng không có, ngược lại cảm thấy tay tê tê, cơn tê dại kia vẫn truyền đến từ mu bàn tay lan tràn đến toàn thân.
12 Chính vì ôm ý nghĩ này, Thịnh Đản bắt đầu công việc mới ở IN. Mỗi ngày đối mặt với thời khóa biểu chi chít, cô dần dần ý thức được, khoảng cách để mình đạt được ước mơ còn rất xa vời.
13 Thật ra thì chuyện đêm đó, anh căn bản không để trong lòng, nhìn thấy Thịnh Đản mới đột nhiên nhớ tới, nói vậy là muốn trêu chọc cô mà thôi. Bình thường mà nói, biết những người bạn kia cũng rất bận, những việc như thế cũng thường xảy ra, sau đó mọi người cũng chỉ thuận miệng nói một câu: "Hôm đó có chuyện xảy ra" lấp liếm cho qua chuyện.
14 Người chế tác chương trình lo lắng đi đi lại lại ở phía sau khán đài, thỉnh thoảng ngước mắt lên nhìn đồng hồ treo tường. "Lão đại, có phải ngài thật sự không mời được Tùy Trần đúng chứ?"Từ nơi không xa, người chủ trì vừa hóa trang xong, từ trong miệng bay ra câu nói, nói ra vấn đề mà người chế tác đang lo lắng.
15 — — Cậu ta không đáng để cô bảo vệ như vậy. -_-≠≠, Cái này gọi là gì!Cô bảo vệ Tùy Trần sao? Chữ cô nói ra thật đau mà chua xót giống như máu và nước mắt trong sử sách, những câu này lại là tố cáo hành vi xấu xa của anh.
16 Hôm nay, cũng không biết ngọn gió nào thổi tới, những đại thần trong IN thường ngày loay hoay như thần long thấy đầu không thấy đuôi, một nhóm lớn nhóm nhỏ, giống như hẹn nhau cùng ùa vào công ty.
17 Chờ cửa thang máy mở ra, Thịnh Đản co rúc ở góc tường, trong đầu đầy là hình ảnh những lời nói ngoan độc của mình. "A a a a a a, Thịnh Đản, mày điên rồi sao, tại sao lại nói ra những lời nói không chịu trách nhiệm như vậy chứ.
18 Cái gì gọi là sói đội lốt cừu? Thịnh Đản tuyệt đối sẽ là người phát ngôn tốt nhất. Cô xem ra đơn thuần vô hại như vậy, lúc mới bắt đầu tiếp nhận đặc huấn quả thật tựa như Sailor Moon biến thân.
19 ⊙o⊙ Vào, Vào? Vào ư!"A a a a! Tùy Trần, vào vào! Đây là lần đầu tiên tôi cho bi vào. " Cô hưng phấn đến quên mất hình tượng, xoay người, cho Tùy Trần một cái ôm thật chặt, tùy ý thét chói tai.
20 —— Cố gắng lên, con nai nhỏ. —— Không phải của mình, xin không cần ném lên mặt chúng tôi. —— Con nai, coi trọng mày, tao ày mượn mỹ phẩm xin dùng tiết kiệm một chút.