Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

18 tháng quân ngũ của 1 đời trai...

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen
Số chương: 16
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Nguồn voz. Mình sinh ra ở một vùng quê nghèo nàn ở giữa chữ S, nói chung gia cảnh không có gì là khá giả, thậm chí là nghèo… Cuộc sống nghèo khổ cứ thế trôi đi, sức học thì bết bát, gồng gắng cũng hết được cấp 3… Nhà không có điều kiện, nên xác định hết cấp 3 là đi làm kiếm tiền phụ ông bà già, vì nhà mình chỉ có 2 chị em, bà chị thì đi làm ở xa, còn mỗi mình với ông bà già mà 2 ổng bả già rồi, tại có con trễ mà… Mình xin việc vào làm công nhân ở 1 cty ở Đ.

Danh sách chương 18 tháng quân ngũ của 1 đời trai...


Phần 1: Tạm Biệt Đời Học Sinh, Tôi Vào Đời Lính

1 Mình sinh ra ở một vùng quê nghèo nàn ở giữa chữ S, nói chung gia cảnh không có gì là khá giả, thậm chí là nghèo… Cuộc sống nghèo khổ cứ thế trôi đi, sức học thì bết bát, gồng gắng cũng hết được cấp 3… Nhà không có điều kiện, nên xác định hết cấp 3 là đi làm kiếm tiền phụ ông bà già, vì nhà mình chỉ có 2 chị em, bà chị thì đi làm ở xa, còn mỗi mình với ông bà già mà 2 ổng bả già rồi, tại có con trễ mà… Mình xin việc vào làm công nhân ở 1 cty ở Đ.


Loading...

Phần 2: Bước Vào Huấn Luyện

2 Ăn mì gói ở căn tin xong, bọn mình mò về, những ngày đầu mới vào nên chưa vào khuôn phép gì cả. Có thông tin gì truyền đạt thì chỉ huy lại tập hợp tất cả ra để nói.


Part 2: Khẩu Ak Bị Rơi Và 3 Cái Tát Cực Mạnh Của Tay Trung Đội Trưởng Trong Ngày Thứ 2 Của Thằng Tân Binh...

3 Cơm nước xong xuôi mò về, được nghỉ nốt ngày hôm nay, mai làm lễ ra quân và vào huấn luyện rồi… Về tới nhà, lão chỉ huy lôi tất cả ra quán triệt blah blah và bắt đầu dạy cho cách gấp chăn màn… Phải nói là trong quân đội có nhiều cái hay thật, chăn và màn họ thiết kế sao cho có thể gấp vuông vắn, vừa vặn và góc cạnh như 1 khối vuông luôn, mới vào nhìn chăn màn của mấy ông tiểu đội trưởng mà thích mê tơi… Bọn mình cũng lôi ra tập gấp, khổ nỗi chăn bông của bên quân nhu mới phát về nó còn dày và phồng lên chưa đều được, nên thằng nào cố gắng mấy nó cũng tròn thành 1 cục … Rốt cuộc bọn mình ban đêm khi đi ngủ phải lót chăn phía dưới lưng chịu lạnh tí cho nó mau xẹp để xếp cho được… Sau đó xếp hàng (lại xếp hàng) mò lên kho quân trang, nhận thêm mỗi thằng 1 cái áo ấm bộ đội, 2 bộ quần áo rằn ri dã chiến K07, 1 đôi giày với mấy cái quân hàm, quân hiệu đeo ở ve áo vớ vẩn nữa… Áo quần K07 lúc mới nhận đẹp thật, mặc vào nhìn rất hầm hố, chuyên nghiệp hơn hẳn so với các loại quần áo trước đây, mỗi tội nó là loại quần áo để chiến đấu nên may rộng, không ôm để thoải mái nên ông nào mà ốm thì mặc vào y như bù nhìn mặc áo đứng ở ruộng Mà chất lượng nhuộm vải cũng chán lắm, mặc được tầm khoảng 1 năm là bạc phết màu xanh như nước biển luôn !!! À mà mỗi đứa được phát thêm 1 cuốn sổ tay chiến sĩ nhỏ, trong đó có ghi 10 lời thề của quân nhân, 12 điều kỷ luật, mấy bài hát nhạc đỏ… và blah blah…Sau đó là đến màn phát súng, ôi phải nói đây là điều mong chờ nhất của cánh lính trẻ.


Part 3: Rượu Chè, Thuốc Lá Và Điện Thoại Di Động... => Tam Cấm !!!

4 Sẵn tiện đây nói luôn về việc sử dụng rượu chè, thuốc lá và điện thoại di động trong quân ngũ cho các bác nào còn chưa biết về vấn đề này… Lúc xe chạy vào cổng doanh trại, bên trên 2 cái trụ cổng là cái bảng dài có chữ “Doanh trại quân đội nhân dân Việt Nam”.


Part 4: Đồng Tiền Ít Ỏi Của Thằng Binh Nhì Và Câu Chuyện Về 1m² Mà Có Đến 8 Thằng Ăn Trộm...

5 Lại nói về chuyện tiền bạc, thời nay đi lính cũng đỡ là có chút đỉnh tiền phụ cấp để tiêu sắm lặt vặt, chứ nghe như các bác cựu bảo là chúng mày thời nay đi lính còn sướng chán, thời xưa bọn tao đi chỉ mong có hạt cơm trắng, hạt muối hay miếng thịt để ăn là sướng rồi chứ có được cho hào nào đâu ??? … Nhưng với nhu cầu của 1 thằng con trai đang độ ăn, độ chơi thì số tiền đó chỉ như muối bỏ bể các thím ạ.


Part 5: Râu Ria, Tóc Tai, Hình Xăm Của 1 Thằng Lính Và Gấp Chăn Màn Cũng Là 1 Nỗi Khổ...

6 Bây giờ nói đến khoảng tác phong quân nhân nè… Cái này được quản lý và theo dõi rất nghiêm ngặt… Tác phong ở đây nói đến quần áo, tóc tai… Quần áo K03 màu xanh mặc ở nhà lúc nào cũng phải sơ vin, đóng thùng cẩn thận, thiếu 1 cái nút là phải khâu vá ngay (ngoài quần áo ra còn được cấp cho 1 cuộn chỉ xanh với 1 cái kim khâu ).


Part 6: Ma Mới - Ma Cũ, Đối Mặt Bọn Vệ Binh - Vấn Đề Muôn Thuở Của Đời Lính...

7 Lại nói đến vấn đề ma cũ – ma mới, vấn đề muôn thuở tưởng chừng như rất đơn giản và ít có thanh niên nào chưa nhập ngũ ngoài đời được biết… Thật ra trại lính cũng như 1 cái xã hội thu nhỏ nhưng chủ yếu là đàn ông với đàn ông thôi, đàn bà cực hiếm hoặc không có Những chú tân binh mới tập tọe bước vào sẽ bị ngay các lớp lính cũ đi trước ăn hiếp là điều hiển nhiên… Đi lính tính tuổi quân chứ không có tính tuổi đời, thằng nào vào đợt trước thì thằng đợt sau nghiễm nhiên phải gọi bằng anh, gọi ngang ngửa là tụi nó đập chết… Mà chỉ huy cũng ủng hộ tụi này, mượn chúng để răn đe lớp lính mới… Ví dụ có thằng sinh năm 93-94 đi đợt 1 năm 2013, thì thằng 89-90 đi đợt 2 năm 2013 vào phải gọi bằng anh, cho dù bọn nó nhỏ hơn rất nhiều, vì đó cũng là cách để “tôn trọng” người đi trước… Lúc em mới vào, có mấy thằng sinh năm 90 mặt còn non choẹt mà suốt ngày anh này, anh nọ, làm mình cười khẩy, vì bọn nó cũng cỡ tuổi em mình mà thôi… Có thằng nọ, sinh năm 83, khi đi với mình đã kịch tuổi đi nghĩa vụ mà vẫn bị bọn phường đội ở nhà đẩy đi… Hắn phải gọi mấy thằng nhỏ hơn mình đến 5-6 tuổi là anh nên ức chế lắm, nên gọi là mày tao thẳng luôn… Hậu quả là tối hôm đó hắn đi ra nhà vệ sinh đánh răng, đang đánh thì bị một cái chăn úp kín đầu và bị đấm đá túi bụi mềm người luôn, thừa biết là bọn lính cũ đánh nhưng biết làm gì được, thân cô thế cô, mà kiến thì kiện củ khoai à Bọn mình cũng gọi 1 thời gian là quen… Sau này tại ngũ được 1 thời gian, đợt lính sau vào, mới thấy đúng là mình là người đi trước mà để bọn nó xưng ngang hàng, thấy cũng nhột nhột lắm các thím ạ.


Part 7: 1 Ngày Trong 1 Tuần Của 1 Thằng Lính Nó Ra Sao... ???

8 Bây giờ vào vấn đề chính là thời gian học tập, lao động của 1 thằng bộ đội… Vào lính là đi phục vụ cho nhà nước, nên làm lụng học tập đều có thời gian, kế hoạch đàng hoàng, và áp dụng trong toàn quân đều phải như nhau… Để nhắc nhở thời gian nào, làm việc gì là có tiếng còi tò te te tò te tí tí te tí te, te tí tí te tí te te tò tò te… phát trên loa phóng thanh gắn ở trụ sở trung đoàn hàng ngày… Một tuần học tập, huấn luyện lao động từ thứ hai đến thứ sáu, thứ bảy và chủ nhật được nghỉ (nói là được nghỉ chứ thực ra cũng đi lao động thí mồ luôn ấy chứ).


Part 8: Tăng Gia Sản Xuất Trồng Rau - Việc Thường Ngày Của Lính Và Những Xô Phân Người Còn Tươi Rói Với Mùi Hương Thật ...nồng Nàn !!!

9 Bây giờ nói đến vấn đề “tăng gia – sản xuất” các bác nhé, đây là việc mà bất cứ thằng lính nào cũng phải làm cả, ngay cả sĩ quan hay là gì đi nữa thì họ cũng từ lính mà lên thôi, cũng phải trải qua rồi Quân đội nước mình có chủ trương là “thực túc binh cường”, nghĩa là phải lo đầy đủ lương thực thì quân lực mới mạnh được… Nước mình còn nghèo, nên đời sống bộ đội còn khá khó khăn, chuyện ăn uống đã cải thiện nhiều so với thời gian trước đây nhưng vẫn chưa được tốt lắm… Hiện nay suất ăn của bộ binh là thấp nhất với mức tiền 43k ngày (nâng lên ngày 1/1/2013), với các binh chủng đặc thù nặng nề hơn như pháo binh, công binh, trinh sát, vận tải… thì mức tiền ăn được thêm 2k nữa… Mấy anh phi công ăn suất ăn cao nhất khoảng 150-180k/ngày vì đặc thù nhiệm vụ của họ rất tiêu hao năng lượng cơ thể, một giờ bay trên không trung với tiêm kích phản lực như MiG-21, Su-22/27/30MK2 là sút 1-2kg rồi, vì điều kiện không khí, trọng lực khác hoàn toàn ở dưới mặt đất, mà họ phải bay với tốc độ khủng khiếp, theo lời kể của 1 anh phi công Su-30MK2 đang đóng quân ở Biên Hòa mà mình quen biết Ngoài ra còn có các binh chủng có mức tiền ăn khá cao như thủy thủ tàu ngầm, người nhái hải quân… Ở đây mình chỉ nói với bộ binh thôi, 43k ấy là bao gồm cả tiền chất đốt, gạo, thức ăn, dầu ăn mắm muối và các loại gia vị… Nếu chỉ dựa vào số tiền đó mà đi mua thực phẩm ở ngoài thị trường dân sự đem về thì chắc chắn bữa ăn sẽ giống ăn chay vì chi phí cho chất đốt, gạo các loại đã là 1 khoản khổng lồ rồi chưa nói gì đến thức ăn, trong khi giá cả thực phẩm ngày càng leo thang trong thời buổi hiện nay… Vì vậy để có bữa ăn tàm tạm thì đương nhiên phải tăng gia – sản xuất rồi Tăng gia ở đây là trồng rau, nuôi lợn, cá, gà, vịt… trong đó chủ lực là trồng rau, vì thức ăn của bộ đội đến 70% là rau mà.


Part 9: Đi Rừng Đối Mặt Với Vắt - Muỗi... Nỗi Kinh Hoàng Của Cánh Lính Và "điệp Vụ Cứt Bò" !!!

10 Giờ lại nói đến những công việc lao động của lính ngoài giờ hành chính nè… giờ hành chính là giờ học tập, huấn luyện vũ khí khí tài hoặc học tư tưởng chính trị với những tiết học rất chi là buồn ngủ… Như em đã nói ở trên, cuối ngày hành chính thì sau giờ bảo quản vũ khí trang bị, thì xách thùng đi gánh nước, gánh phân tươi tưới rau, cắt tỉa bồn hoa cây cảnh hoặc nhổ cỏ ở sân vận động… Trong tuần có 1 ngày dành riêng cho ngày lao động đó là ngày thứ 6, còn được gọi là ngày “cơ động”… Ngày này chỉ huy trung đoàn có thể huy động bất cứ lính ở đơn vị nào làm những việc cho trung đoàn hoặc làm việc cho đơn vị đó nguyên 1 buổi sáng… Nếu đơn vị nào trúng việc nhẹ nhàng thì vác cuốc mò ra vườn tập trung của trung đoàn để cuốc đất nhổ cỏ, trồng rau, tưới nước, gánh phân… Đơn vị nào trúng việc nặng thì vác dao tông, vác rựa đi chặt lồ ô, chặt le về để dựng giàn tăng gia cho vườn tăng gia tập trung hoặc cho vườn ở sau đơn vị của mình, 2 loại cây này cũng dành cho việc dựng lán trại khi hành quân, dã ngoại… Nhiều lồ ô quá nên trung đoàn em được gọi vui là "trung đoàn lồ ô" đấy các thím ạ Lồ ô ở đây cũng là 1 loài tre, thường chỉ có ở vùng rừng núi Tây Nguyên và chúng phát triển rất mạnh, mọc rất nhiều và rất dày, tuy chất lượng của nó không bằng tre ta được, nhưng đây là loại cây chủ lực của đồng bào Tây Nguyên giống như cây tre với người Kinh chúng ta vậy… Còn cây le là 1 loại tre thân nhỏ giống như cây trúc, mọc thành bụi lúp xúp, nhưng cứng hơn và có măng ăn rất ngon, loại này chặt về chủ yếu để dựng giàn trồng đậu que, đậu cô-ve… Nhắc lại những chuyện này thì em có biết bao nhiêu là kỷ niệm hãi hùng về những chuyến đi đó… Nhất là vấn đề muỗi và vắt… Lồ ô mọc ken dày ở cách vị trí trung đoàn đến vài dãy núi cao, thường môi trường khí hậu ở trong những rừng lồ ô này ẩm ướt quanh năm, tạo điều kiện cực tốt cho muỗi và vắt phát triển kịch liệt, ai là lính đóng quân ở thành phố thì còn đỡ chứ đóng gần núi rừng thì tỷ lệ dính vắt là 99% … Sáng ra sau khi xuống nhà ăn lùa đại vào dạ dày vài cục cơm với nhúm lạc rang dầm mắm hoặc vài con cá khô mặn chát cứng như đá xong là về đơn vị vác dao tông hoặc rựa, pha 1 bi đông đầy nước chè (mỗi thằng được biên chế 1 con dao, nhưng loại dao này chặt cây không sướng bằng rựa nên thằng nào muốn khỏe thì mò ra trước trung đoàn nhờ người ta rèn cho cây rựa – là loại dao phổ biến ở miền Trung và Tây Nguyên) đứng tập trung để nghe chỉ huy phố biến và họ dẫn đi lên rừng đốn lồ ô hoặc tìm le… Rồng rắn dẫn nhau đi tới nơi tay chỉ huy ngồi 1 chỗ chém gió rít thuốc với nhau, còn cánh lính tản ra đi tìm cây để chặt… Rừng lô ô cách đơn vị khoảng 7-8km đường rừng và phải băng qua rất nhiều đồi núi cao chót vót… Lồ ô mọc dày và nhiều đến nỗi chỉ đứng 1 chỗ là chặt đủ 5-6 cây rồi, mỗi cây phải có đường kính dài 10-15cm trở lên, chiều dài ít nhất là 10m và 1 bó ít nhất phải là 5 cây, còn bó le phải nặng tầm 30-40kg trở lên… Anh nào mà chặt lười, chặt ko đủ số lượng và kích thước thì dù mò về tới đơn vị rồi vẫn phải xách dao lên chặt lại cho bằng được… Lồ ô tìm ra thì dễ, nhưng vấn đề khó khăn nhất phải đối mặt là vắt và muỗi, muỗi vằn to hơn cả hạt gạo và ở thành từng ổ đến hàng trăm, hàng nghìn con trong các bụi lồ ô, các thân lồ ô gãy có đọng nước lại… Chỉ cần giơ dao chặt vào thân cây gây tiếng động là các ổ muỗi đó túa ra vè vè như trực thăng xuất phát từ căn cứ, lao thẳng vào tay, vào mặt mà cắn, ác hơn là chúng rất khôn, chui thẳng vào cổ áo, vào ống tay áo rúc vào thân mình mà cắn khiến khổ chủ là bọn em phải vứt rựa mà huơ muỗi, đập muỗi và gãi sồn sột như Hiếu Orion đánh guitar vậy , có thằng về đơn vị đã sốt rét vì bọn muỗi này rồi đấy, hên sao em cũng bị chích chắc cả triệu lần rồi mà chưa 1 lần đổ bệnh … Nói vậy thôi chứ phải sống chung với lũ vì số lượng muỗi quá đông và quá nguy hiểm, đành ráng cho nó cắn rồi vung dao chặt tiếp, lồ ô cây giòn hơn nên dễ chặt hơn tre, nhưng nó mọc dày quá nên dù cây tre đã chặt đứt khỏi gốc nhưng để kéo ra là cả 1 vấn đề… Có nhiều thằng vác theo cả giấy báo để un muỗi như muỗi thành tinh rồi, chẳng chịu bay đi mà khói làm mình cay mắt hơn không thấy đường thì có… Và khổ sở nhất là vắt, hồi em ở quê chưa từng biết con vắt là con gì đâu, chắc các thím ở thành phố cũng vậy… Vào cứ nghĩ là đơn giản nhưng đối mặt với bọn nó quả là 1 vấn đề khủng khiếp !!! Bọn vắt này có khứu giác cực kỳ nhạy cảm, và thân hình chúng giống như 1 sợi dây cao su đàn hồi nên khi uốn lại có sức bật khủng khiếp… Đôi khi mình bước chân qua nhanh vậy mà chúng phản xạ nhanh đến nỗi chỉ cần nó búng 1 cái là dính vào chân mình ngay ! Và dưới lớp thảm thực vật ẩm ướt của môi trường rừng núi là ngôi nhà lý tưởng cho bọn nó trú ngụ, có thể hàng triệu và hàng tỷ con… Đứng chặt tre chỉ cần 1 lúc phía trên là bọn trực thăng muỗi vè vè tấn công, nhìn xuống dưới chân thì hỡi ôi lúc nhúc vài chục con vắt đo ngo ngoe bò lên bu kín chân… Nói thật ai mà chưa quen nhìn thấy cảnh này là rùng mình vứt dao bỏ chạy ngay… Bọn này họ hàng với đỉa nên thân hình chúng nhìn gớm ghiếc chả khác gì đỉa, chỉ khác là chúng sống trên cạn và nhỏ hơn tí mà thôi, khi cắn mình thì nó có 2 cái giác ở 2 đầu và đuôi để bám vào cơ thể người hoặc động vật rất chắc, phải dùng sức mới kéo bứt ra khỏi người được! Nguy hiểm nhất là chúng có 1 cái vòi rất đặc biệt giúp cắm sâu vào lớp da, tiết ra 1 loại chất tên là chất hidurin, loại chất này có tính chất gây tê cục bộ và chống đông máu ! Làm người hoặc động vật khi mới bị vắt cắn chỉ thoảng qua 1 cảm giác rất nhẹ là hơi ngứa và hết ngay làm ta hầu như không thể nhận ra, sau đó chất hidurin làm máu không đông được và chảy ào ạt vào dạ dày con vắt, vắt hút khoảng 15-20 là no nê, cơ thể nó chứa máu chúng ta căng phồng lên gấp 2-3 lần so với kích thước ban đầu! Khi vắt đã hút no, chất hidurin đó ko tiết nữa thì chúng ta mới bắt đầu thấy nhồn nhột, lành lạnh và ngứa khá mạnh, chỉ cần sờ tay vào chỗ nhột ngứa đó là cảm giác có 1 vật lành lạnh, dày dày và nắm tay bứt thật mạnh ra thì được 1 em vắt, có khi nó còn chui vào trym và cắt nát cả “hài dón” trong đó mà mình không biết, điển hình như em từng có lần nhồn nhột vội thọt tay vào quần kiểm tra thì ngoài con “vắt” to đùng của mình còn có thêm 2-3 con vắt đang “party” vui vẻ no say trong đó nữa, hậu quả là cả tuần sau đó về còn phải gảy guitar ở trym sồn sột ! Khi đó nó đã no nê và không thể bò hay búng đi nữa và nằm vật ra 1 cách thỏa mãn như gấu của các bác sau 1 trận xếp hình Nhìn thấy cảnh đó thì đảm bảo ai cũng rất căm phẫn và tìm cách tử hình nó ngay vì dám hút máu của mình, nhưng bọn này da dẻ cũng rất dai, phải dùng đá nhọn hoặc cây đập thật mạnh, đập thật nát, đến khi nát bấy và nhét xuống đất lấp kín lại mới đảm bảo, vì nó sống rất dai, chỉ cần các bác xẻ nát thịt nó vứt xuống 1 hục nước thì mỗi miếng cơ thể nó lại biến thành 1 con vắt mới Tử hình bọn nó xong nhưng vẫn còn hậu quả vì chất hidurin vẫn còn trong vết thương làm máu cứ chảy ra ào ạt một lúc lâu nữa Khi đó lại phải xé sợi thuốc trong điếu thuốc thật nhiều đắp lên, hoặc vo viên đất bùn mà đắp lên để cầm máu, vết thương do vắt cắn rất lâu lành, phải gần cả nửa tháng trời nó mới kéo da non và ngứa rất dai dẳng khó chịu, mà ngứa gãi thêm lại thành ghẻ thật là khổ sở … Phòng chống bọn này chỉ có cách là nai nịt thật kỹ, bó túm ống quần và thắt giày thật chặt, nhưng cách này chúng vẫn có thể xâm nhập từ tứ phía như đầu, cổ và ớn nhất lúc không chú ý chúng có thể chui vào tai và mũi mình, khi đó chỉ có nước nhập viện mới lấy ra được… Biện pháp cao hơn là mua thuốc D.


Part 10: Bữa Cơm Thường Ngày Của 1 Thằng Lính, Chuyện Ăn Ở, Đau Ốm Và Cả ...ghẻ Lác !!!

11 Bây giờ chúng ta nói đến chuyện cơm nước, ăn ở, thuốc thang… vấn đề thắc mắc muôn thuở của nhiều người về đời lính, em tổng hợp lại và viết chi tiết ra cho các bác dễ hiểu nhé, nói chung là nhiều lắm, nhưng do thời gian hạn hẹp và khá lâu rồi em ko nhớ rõ lắm nên còn có nhiều thiếu sót, các bác thông cảm nha !Thời chiến tranh thì các bác chắc cũng nghe các cụ cựu chiến binh kể lại rồi, em cũng nghe ông già em kể là khi đó toàn ăn khoai, sắn hoặc nhìn đói dài lâu chứ gạo dễ gì mà có… Thời bình bây giờ thì đỡ hơn nhiều rồi… Lính ta có cơm ăn đủ no, áo đủ mặc ấm nhưng khẩu phần còn hạn chế vì ngân sách quốc phòng còn hạn hẹp, lo đủ 3 bữa cơm đã là vui rồi… Các bác nào nghĩ vào bộ đội được ăn ngon, mặc đẹp là sai lầm vì đi bộ đội là đi thực hiện nghĩa vụ với đất nước mà thôi, đến tháng nhận được vài trăm phụ cấp đã là quý hóa chứ không có lương như quân đội các nước tư bản khác… Em nghe các anh sĩ quan kể lại là vào những năm 98-2000 khi đó cơm nước vẫn còn rất hạn chế chứ chưa được như bây giờ, cơm thì vừa phải còn thức ăn thì rất ít và rau là chủ yếu, mấy khi có được nhiều thịt mỡ như bây giờ nên khi đó mỗi anh được 3 bát cơm là maxx, bụng lúc nào cũng đói râm ran nên toàn phải đi xin cơm cháy để ăn cho ấm bụng chứ khi đó làm gì có phụ cấp và căn tin đầy đủ như giờ… Giá trị tiền ăn của lính bộ binh hiện giờ 1 ngày là 43k (được nâng lên từ 1-1-2013, trước đó là 43k, thời em còn tại ngũ là 20k, ở được 4 tháng thì nâng lên đc 22k, lúc ra quân được nâng lên 25k), các quân binh chủng như pháo binh, công binh, đặc công… khác tùy đặc thù nhiệm vụ mà mức tiền ăn cao hơn, khoảng 45-50k, còn ăn sang nhất là bên phi công không quân khoảng 150-180k như đã nói ở part trước… 1 ngày ăn 3 bữa sáng trưa tối, bữa sáng khẩu phần thấp nhất khoảng 10k, 2 bữa còn lại chia đều 16,5k mỗi bữa, số tiền này là tính chung cho tất cả các chi phí chất đốt như dầu, than, củi… gạo dầu thức ăn mắm muối gia vị… nên trừ những thứ như gạo, chất đốt ra thì giá trị suất ăn còn lại cũng không nhiều, chưa kể đến việc có thể bị “hao hụt”, mà hao hụt do đâu thì các bác chắc biết rồi … Lo ăn mặc, ốm đau cho lính đều do 1 cái ban gọi là ban hậu cần, lo vũ khí trang bị do ban kỹ thuật, lo tư tưởng có ban chính trị, còn lo huấn luyện quân sự thì có ban tham mưu… Chuyện ăn uống thuộc bên hậu cần rồi… Có 1 bộ phận lính được tuyển lựa đưa xuống nhà ăn chịu trách nhiệm nấu nướng cho cả tiểu đoàn ăn gọi là bọn nuôi quân, người ta hay gọi thân mật là “anh nuôi”.


Part 11: "cưới Được Vợ Đẹp" Và "phi Vụ Trộm Bầu Kinh Điển" !!!

12 Quên chưa nói thêm, sau này khi hết tân binh em được nhận về 1 đại đội để làm lính “văn thư, quân khí”, đây là cái chức danh của bất cứ cấp đại đội nào trở lên cũng có, chịu trách nhiệm giữ sổ sách quản lý quân số của đại đội, chịu trách nhiệm giữ chìa khóa tủ súng, chìa khóa kho đạn và làm tay sai vặt cho các cốp chỉ huy, còn gọi là “cò”, trách nhiệm hàng ngày là mò lên quân lực trung đoàn để báo quân số, báo nghỉ tranh thủ cho các cốp, giặt giũ là ủi quần áo, và nấu thêm bữa canh cải thiện cho các cốp, khỏi phải đi huấn luyện hay lao động gì cả, làm xong việc là được phép tót đi chơi, là vị trí sướng nhất trong 1 đại đội được rất nhiều thằng thèm muốn, mà các cốp chỉ tuyển mấy thằng hiền hiền thôi… Thường thì bữa trưa và bữa tối các cốp chỉ huy đại đại đội, mấy tay trung đội trưởng ăn ở phòng hội trường hay tập thể của đơn vị, thằng “cò” chịu trách nhiệm vác xoong lên mang cơm và thức ăn về, chịu khó liên hệ đâu đó ở bếp hay khu tăng gia kiếm tí rau và thịt thà gì đó làm cho các anh nồi canh tươi, vì canh đại dương dở quá chỉ có lính là ráng nuốt thôi, mấy chả cũng thừa biết độ bẩn của canh và rau nó như thế nào rồi.


Part 12.1 Với Lính Gái Xấu Cũng Thành Nàng Tiên Và Vụ Bắt Quả Tang Cặp Đôi Ấy...

13 Thể theo yêu cầu của các thanh niên, trong part này em sẽ review về người lính và tình yêu… cũng như những mối tình ngộ nghĩnh của em thời quân ngũ. .


Part 12.2: Adam Và Eva Ăn Trái Cấm Trong Nhà Kho Cùng Chuyện Qwerty...

14 Thể theo yêu cầu của các thanh niên, trong part này em sẽ review về người lính và tình yêu… cũng như những mối tình ngộ nghĩnh của em thời quân ngũ. .


Part 12.3: Đi Gác Gặp Ma, Một Câu Chuyện Dựng Tóc Gáy !!!

15 Thể theo yêu cầu của nhiều bác hỏi về chuyện ma trong quân đội thì hôm nay em sẽ gửi đến một phần câu chuyện này… Ma đương nhiên là điều thiên về tâm linh trong cuộc sống của chúng ta, tuy nó vô hình hay hữu hình, cho dù quan niệm duy tâm hay duy vật thì ít nhiều đại đa số chúng ta đều tin là có ma phải không nhỉ? Có người bảo là không có ma, có người bảo là chắc chắn có, có người không sợ, có người lại sợ đến teo trym điển hình như …em, thú thực là từ nhỏ đến giờ em sợ ma phải biết các bác ạ, đến tuổi này vẫn còn sợ chứ đừng nói gì đến lúc nhỏ… Không hiểu sao các đấng sinh thành của em thì chả biết sợ ma là gì mà em thì hoàn toàn ngược lại… Lúc nhà ban đêm chả dám bước ra sau vườn vào buổi tối, khuya thì nhiều lúc đứng trong nhà đái ra vì nhà vệ sinh nó ở sau nhà… Đến lúc vào trong quân đội thì do yêu cầu nhiệm vụ mà nhiều lúc chẳng thoái thác được, ví dụ đi gác đêm, đi trực ban… nên nhiều lúc đơn độc giữa màn đêm đen tối mịt mùng mà run bần bật, lạnh sống lưng ấy chứ… Đơn vị em khi đó đóng quân giữa 1 vùng đồi núi mà trước năm 1975 là chiến trường ác liệt bậc nhất mặt trận Tây Nguyên, quân cách mạng đập nhau với quân Mỹ và quân VNCH chan chát… Số người chết của 2 phe do bom mìn, mũi tên hòn đạn thì không kể xiết, mấy ông chỉ huy cố cựu còn bảo là lúc mới về xây dựng doanh trại những năm 97-98 ở đó khi xe múc đào đất làm móng lên đào được vô số xương người, vật dụng binh lính, thậm chí ngay nơi doanh trại đơn vị em đóng quân bây giờ chưa chắc đã bốc hết được hài cốt ở phía dưới nữa ấy chứ… Có lúc đào hố rác hay hố phân có thằng còn đào được vài mảnh xương chả biết là xương gì nhưng chắc ko phải là xương động vật, hãi quá phải chạy đi mua thẻ hương về khấn vái rồi lấp lại ! Ở trong đó tình trạng gặp ma không phải là ít, giờ ngồi type những dòng này mà đôi lúc em còn lạnh sống lưng ấy chứ! Nói đến chuyện ma ở đơn vị em là phải nói đến chuyện đi gác kho quân nhu, kho đạn vào ban đêm.


Part 12.4: Tiếp Tục Câu Chuyện Ma Kinh Hoàng...

16 Chapter 4: Tiếp tục câu chuyện kinh hoàng. . . Mọe, hôm nay là ngày gì mà đen vật vã, giờ pin chả có để mà soi, thuốc chả có lửa mà mồi… Ngán ngẩm, dựng cây súng bên người em tựa hẳn vào vách chòi, bỗng dưng một đợt gió mạnh ùa tới, cái chòi rung lắc khá mạnh làm khẩu súng đổ cái ầm xuống gần cửa chòi, em đứng dậy lúi húi nhặt nó lên thì “Á á á á á !!! Ôi trời ơi!” Em hét lên, cái gì thế này ??? Một cảnh tượng khủng khiếp lần đầu tiên trong đời em thấy hiện ra trước mặt em… Một quầng lửa, vâng, chính xác là 1 quả cầu lửa, thưa các bác, cứ như nó là 1 bó bùi nhùi dễ cháy quấn tròn lại được đốt cháy ngùn ngụt đang bay trên đám ngọn keo sát kho đạn.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Nữ Phụ Thế Kỉ 31

Thể loại: Xuyên Không, Truyện Teen

Số chương: 21


Cặp Đôi Băng Tuyết

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 49


Khi Bạn Là Của BTS

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 28


Yêu Cậu Học Sinh Cá Biệt

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50



Anh Yêu Em, Cô Ngốc Mất Trí

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 16


Anh Yêu Em, Bé Ngốc Của Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 21


Một Nửa Anh Em

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 77


Công Chúa Hoa Anh Đào

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 16