1 Cô sinh ra trong một gia đình nghèo khó, gia đình cô sống ở một vùng quê nghèo. Và cô là con một, ba mẹ cô rất yêu thương cô. Cái gì tốt đẹp nhất họ đều dành hết cho cô, cô có một làn dan trắng, mái tóc dài đen huyền, đôi mắt to tròn long lanh.
2 Cô ngỡ ngàng, ngạc nhiên trước câu nói đó của anh, cô chưa kịp mở miệng ra nói gì thì bị anh nắm tay lôi đi. Ba mẹ anh hoảng hốt nói lớn:
" Cao Phong, con tính làm gì Tiểu Khiết hả? "
Anh cứ mặc kệ ba mẹ vẫn cứ lôi cô đi.
3 Những ngày cô sống trong căn nhà này, chẳng ai ghét bỏ gì cô hết, ba mẹ anh yêu thương cô như con gái. Họ hết mực yêu thương và chăm sóc cho cô, đôi khi cô cảm thấy sự yêu thương của ba mẹ anh làm cô ngại ngùng lắm.
4 Sau đêm đầu tiên của cô anh đã bỏ mặc cô một mình và bỏ ra ngoài phòng khách ngủ. Anh chẳng đối hoài gì tới cô, cô khóc, khóc vì cảm thấy mình quá mộng tưởng.
5 Anh dường như nhận ra một số thay đổi lạ lùng của cô. Nhưng anh cũng mặc kệ và chẳng thèm quan tâm, dù sao anh đâu phải người của anh thì mắc gì anh phải bận tâm.
6 Những ngày về sau, cô luôn sợ sệt khi gặp anh. Hôm nay, ba mẹ anh gọi điện qua hỏi thăm ba mẹ anh nói:
" Tiểu Khiết, hôm nay chúng ta sẽ qua nhà thăm tụi con đấy.
7 Anh ném xấp tiền vào mặt cô rồi anh bỏ đi ra ngoài. Để mặc cho cô đang ngồi quấn lấy chăn khóc nức nở, cô nghĩ trong đầu chắc anh đang giận cô nên anh mới như vậy, cô chường người dậy lượm quần áo cô nhìn mình trong gương sao tự thấy bản thân mình nhơ nhớp quá chỉ là thứ công cụ để anh giải khuây.
8 Anh đang ngồi thẫn thờ với cái suy nghĩ trong đầu, không lẽ anh đã bị lung lay, anh lắc đầu miệng lẩm nhẩm:
" Đừng điên nữa Cao Phong, mày bị cô ta tẩy não mất thôi "
Về Bảo Hân, cô ta vì không thể chờ đến ngày anh và cô ly hôn nên cô ta bắt đầu lên kế hoạch nhầm để hãm hại cô.
9 Khi cô nghe anh nói câu nói ấy, cô thẫn thờ người ra nhưng vì đồng nghiệp của cô bị đánh cô không thể chấp nhận được. Anh chàng ấy, vẫn cố gượng dậy kéo cô đi anh lúc này như phát điên lên giơ nắm đấm đấm mạnh vào mặt anh chàng đó một cú chí mạng, cô hốt hoảng xô anh ra cô nói:
" Phong, anh thôi đi tôi cấm anh đụng vào Ngôn anh ấy không có lỗi "
Anh nhếch miệng cười:
" Em dám xô tôi đấy à, vì thằng khốn này sao? "
Cô đỡ Ngôn đứng dậy bảo anh chàng ấy về trước, cô còn cúi đầu tạ lỗi với anh ấy nữa.
10 Hôm nay, lúc đang làm việc anh rất vui vẻ trong lòng, anh dường như đã nhận ra được tình cảm của mình. Bên Tiểu Khiết anh mới cảm nhận được sự ấm áp của gia đình, cô xinh xắn, giỏi giang món ăn nào cô cũng biết nấu đã vậy còn hiếu thảo nên chẳng những mẹ anh mà ba anh cũng rất thương cô.
11 Anh uống rượu rất nhiều, anh nhớ cô, anh gọi tên cô anh lòm khòm đứng lên đi nhìn xung quanh phòng nhìn rồi kéo ngăn kéo ra lấy chiếc nhẫn cưới của anh và cô ra ngắm nhìn nó.
12 Nhờ cái định vị đó mà anh đã tìm ra được chỗ cô đang sống, anh phải mất cả một đêm để chạy xuống đấy. Anh đứng từ xa đã nhìn thấy dáng hình nhỏ nhắn vô cùng quen thuộc ấy, không thể nào mà anh không nhận ra được.
13 Trong giấc mơ cô mơ thấy anh và cô đang hạnh phúc, giấc mơ ấy thật ngọt ngào cô ước gì mình sẽ không cần phải thức dậy để có thể mơ một giấc mơ đẹp như thế này.
14 Bánh xe lăn trải dài suốt cả một đoạn đường dài, anh cảm thấy sốt ruột lắm, không biết cô đã hết giận anh chưa. Đang chạy xe thì bỗng có cuộc gọi đến là Ngôn, anh vôi đeo tai nghe vào rồi nhấc máy.
15 Chuyện gì đang xảy ra trước mắt cô vậy? Anh đang cầu hôn cô một lần nữa sao? Tình thế như này thì cô biết làm gì bây giờ, cô yêu anh nhiều lắm cô không muốn mất anh đâu.
16 Sáng hôm nay, cô thức dậy sớm để chuẩn bị cho anh một bữa sáng thật ngon, vì cũng lâu rồi cô chưa nấu ăn cho anh ăn nên hôm nay cô quyết định sẽ nấu cho anh ăn.
17 " Anh biết không? Em không sợ chị ấy sẽ ghét bỏ em, điều em sợ nhất chính là mất anh mãi mãi "
Cô thì thầm bên tai anh khi anh đã chìm vào giấc ngủ say.
18 Một người phụ nữ đang nằm trong vũng máu. Tiếng còi xe cấp cứu vang lên, tiếng bánh xe của chiếc xe đẩy kêu vội vã. Đèn của phòng cấp cứu bật sáng lên, các bác sĩ đang hết sức cứu sống lấy người phụ nữ đang mang trong mình một sinh linh bé nhỏ sắp ra đời.
19 Anh như không tin vào tai, mắt mình nữa. Tất cả là lỗi của anh lẽ ra người đáng chết là anh không phải là con của anh. Anh túm lấy áo vị bác sĩ quát to:
" Ông nói láo, tôi không cần biết tôi có rất nhiều tiền ông làm sao đó để cứu sống con tôi đi.
20 Cô giờ như một kẻ mất hồn, cô cứ buồn và cứ khóc. Ba mẹ chồng nhìn cô mà đau cả lòng. Cuối cùng cái tin mà cô bị xảy thai cũng đã đến tai của Ngôn. Anh ấy tức tối có đến nhà của vợ chồng cô để tìm anh, vừa thấy anh, Ngôn đã cho anh vài cú đấm vào mặt xong Ngôn nói:
" Thằng khốn như anh đúng lả không có gì tốt đẹp cả, tôi thực sự quá sai lầm khi muốn cô ấy về bên cạnh anh "
Còn anh thì môi bật máu nhếch miệng cười bảo:
" Anh yêu cô ấy sao? Chuyện vợ chồng tôi thì liên quan quái gì tới anh? "
Ngôn hút mạnh vào bụng anh thêm cái nữa đáp:
" Phải, tôi yêu Khiết Nhi đấy không như anh có được cô ấy mà vẫn không biết trân trọng "
Anh nghe câu nói đó của Ngôn xong tức giận thế là lao vào Ngôn cả hai người đánh nhau một trận.