1 Nigi, một cô học sinh cấp ba bình thường như bao người khác, tuy cô không có vẻ đẹp quyến rũ như các cô gái khác nhưng khi nhìn vào cô, những người khác hoàn toàn bị thu hút bởi nét dễ thương độc nhất chỉ cô mới có.
2 Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ.
3 Tiếp tục cuộc vui, hắn đưa vào vùng kín của cô một cái gì đó, đầu tròn tròn, cọ sát. “Tôi xin anh, đừng mà! Dừng lại đi!” Có lẽ tiếng van xin của Nigi khiến hắn càng thêm phấn khích.
4 Thỏa mãn, hắn ăn mặc chỉnh tề bỏ đi. Nhưng xem ra tên tội đồ đó cũng có chút lương tâm. Hắn quay lại chỗ cô đang thở hổn hển sướt mướt, chỉnh lại quần áo cho cô, rồi bế cô ra ngoài chỗ có ánh sáng, chỗ hội chợ, đặt cô xuống, rồi nhanh chóng chuồn đi.
5 Một buổi sáng, Nigi như thường lệ, xách cặp bước lên tàu điện để di chuyển đến trường. Buổi sáng người sử dụng phương tiện này khá đông, thế nên cô đứng gần sát mép cửa, người quay ra phía cửa sổ, để khỏi phải chen chúc đi ra khi tới trạm.
6 Những ngày liên tiếp, không thấy hắn động thủ mình, cô nghĩ có lẽ đã chuyển đối tượng rồi. Cho đến một tuần sau, cũng trên chuyến tàu điện đó, nhưng là vào lúc cô tan học, chiều tà, hắn ta lại khống chế mọi hành động chống cự của cô.
7 Sau ngày đó, mọi thứ trở lại bình thường với cô. Vẫn đi học, vẫn sinh hoạt, vẫn vui đùa bình thường. Đúng một tuần sau, như đặt giờ hẹn là sau một tuần, hắn lại xuất hiện cạnh cô.
8 Nơi cô yêu thích, lại bỗng nhiên chỉ sau một giờ đồng hồ đã biến thành nơi cô chẳng dám lui tới nữa. Ngày đó, cô đang vui vẻ tìm cuốn sách mới để đọc thì nghe một tiếng con trai phát ra từ đằng sau cô “Ồ, xem ra hai ta có duyên rồi!”, cô chưa kịp quay lại xem đó là ai thì hắn ta đã nhào đến bịt miệng cô và giữ chặt tay chân cô.
9 Trong lúc hắn bắt đầu chạm vào cơ thể cô, cô hít thở sâu, giảm căng thẳng, thả lỏng người, làm hắn tưởng cô đã bị hắn thuần phục. Bị mắc bẫy cô, hắn siết cô nhẹ hơn, tranh thủ chỗ hở, cô quay người một cái thật mạnh, mặt đối mặt.
10 Không để bị vẻ ngoài hào nhoáng ấy lu mờ sự căm hờn trong mình, Nigi lắc lắc đầu, lấy lại phong độ của mình, cầm cổ áo hắn giật mạnh, tiện mắt nhìn xuống phù hiệu trên ngực áo trái của hắn.
11 Bỗng, tiếng chuông vào học vang lên, phá tan bầu không khí cháy lửa giữa hai người. Anh ta đang mân mê bầu ngực cô thì ngước mắt lên nhìn khuôn mặt đang đỏ ngần của Nigi, cười, rồi đặt lên môi cô một nụ hôn, rồi dứng dậy, chỉnh lại áo, “Vào lớp thôi! Kẻo bị phạt đấy nhóc!”, rồi anh ta bước đi.
12 Về nhà, cô nằm trên giường, trằn trọc mãi. Nigi nghĩ mãi về cái tên biến thái đã cưỡng hiếp cô, sao lại có thể là một người cùng trường cô, lại còn là một trong những anh chàng có vẻ ngoài ưng nhìn của trường.
13 “Này! Đây là nhà tôi! Sao anh bước vào đây được?” “Thế sao tôi không vào đây được?” “Rõ là tôi đã khóa cửa rồi mà!” Thấy sự hốt hoảng trên mặt cô gái, anh chàng ta càng thấy phấn khích hơn.
14 Những ngày sau, Nigi hay mời bạn về nhà chơi vì lo sợ rằng tên biến thái kia sẽ đến. Quả thật, cậu có đến, nhưng chỉ đứng ở ngoài. Fuu thừa sức để trói một cô và chơi đùa một cô, nên cậu không vào không phải vì sợ, mà vì cậu cũng là người có ăn có học, không phải là người không biết phép tắc lịch sự, nên cậu không muốn phá vỡ bầu không khí vui vẻ của hai người con gái ấy.
15 Fuu đứng bên ngoài cửa, biết rằng Nigi đang ở bên trong nhà cùng với một người nữa, còn là bạn trai cô, cậu quay đầu ra về. Nhưng chỉ vừa nhấc chân lên, cậu nghe vang vảng bên tai tiếng cô “Anh.
16 Ngay lúc đó, Shita trở nên khá là tức tối, khi nghe chuyện một người con trai lạ hay ra vào nhà bạn gái mình. Không ngừng ở đó, Fuu lại châm thêm dầu vào lửa “Mà gu mày cũng lạ nhỉ, gái mất trinh cũng thèm chơi à?” Câu phát ngôn ấy khiến Shita bùng lên một cơn lửa giận dữ.
17 Rõ là cô đã không báo cảnh sát mà may cho anh lắm rồi, thế mà, cô không ngờ mọi chuyện lại diễn ra như thế này. Còn Fuu, cậu nghĩ là mình đã giúp cô thấy được chân tướng của tên đó, hắn ta chỉ yêu cô khi cô còn trinh tiết, rõ là hắn chỉ ham muốn tình dục mà thôi.
18 Những ngày sau, Nigi tìm đến Shita, cố gắng giải thích, nhưng hắn ta lại phớt lờ mọi hành động của cô. Nigi đau lắm, nhưng trước mặt những người khác, cô cứ luôn tươi cười, che giấu nỗi buồn của bản thân.
19 Nắm tay cô chưa kịp chạm vào mặt tên mà cô muốn giết kia thì đã bị làm cho khựng lại bởi một tiếng nói. “Shita à, đây là thư viện đấy! Anh đừng làm vậy!” “Có sao đâu em à, chỗ này không có ai qua lại đâu!” “Kẻo nhỏ Nigi thấy thì mình chết ấy!” “Em lo gì nhỏ đó! Nó bỏ anh theo thằng khác rồi! Anh vừa mới chia tay nó rồi!” “Ôi nhỏ mất nết! Vậy mình tiến triển luôn anh nhỉ!” Nigi nghe rõ mồn một từng chữ từng chữ.
20 Sau ngày đó, Nigi luôn tránh mặt Shita và cả Fuu. Trong cô bây giờ, chỉ có đau và căm giận. Đau vì bị người yêu cắm sừng mà ngu ngốc mãi không biết, căm giận vì tên Fuu kia đã lấy hết mọi thứ của cô.